Việt Nam khó được vào Tổ chức Hợp
tác Xuyên Thái Bình Dương vì vi phạm quyền lao động quốc tế căn bản
Cấm chụp hình công an
giao thông
Nguyễn Quốc Khải (Danlambao) - Việc thương thuyết về Hiệp Ước
Hợp Tác Xuyên thái Bình Dương (Trans-Pacific Partnership - TPP) giữa
12 quốc gia trong đó có Việt Nam, có nhiều triển vọng sẽ kết thúc trong năm
2014. Hoa Kỳ là quốc gia có nền kinh tế mạnh nhất đang lãnh đạo việc thương thuyết
này. Khi nhiều nước họp lại để trao đổi thương mại với nhau, luôn luôn có một
số vấn đề phải cùng nhau giải quyết. Những vấn đề chính của TPP bao gồm quyền
lao động, đầu tư, thu mua hàng hóa và dịch vụ của chánh phủ, dược phẩm và nông
phẩm. Quyền lao động đứng hàng đầu, một vấn đề giản dị đối với những nước văn
minh, nhưng xem ra gai góc đối với Việt Nam. Giữa một nước giàu và tiên tiến
nhất là Hoa Kỳ và một nước nghèo và chậm tiến nhất là Việt Nam, đương nhiên có
sự xung khắc mạnh mẽ về vấn đề lao động.
Trong phần (I) của bài phân tách này chúng ta sẽ
bàn về quyền lao động ở Việt Nam. Ở phần (II), chúng ta sẽ nói về quyền lao
động và việc gia nhập TPP của Việt Nam.
I. QUYỀN LAO ĐỘNG
Điều 69 của Hiến pháp Việt Nam 1992 quy định rằng “Công dân có quyền
tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập
hội, biểu tình theo quy định của pháp luận.”
Điều 25 của Hiến Pháp Việt Nam 2013 cũng quy định tương tự: “Công dân
có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội,
biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
Trên thực tế, công dân Việt Nam không có những
quyền như vậy kể cả quyền hội họp và lập hội.
Quyền tập họp
Tại Việt Nam, công dân không có quyền tự do hội
họp. Điều 5.2 của Nghị Định 38/2005/NĐ-CP về biện pháp bảo đảm trật tự
công cộng ký ngày 18-3-2005 ngăn cấm“tập trung đông người trái với
quy định của pháp luật ở lòng đường, vỉa hè, trước trụ sở cơ quan, tổ chức, tại
khu vực đang diễn ra các hội nghị quốc tế, kỳ họp Quốc hội, Hội đồng nhân dân
hoặc các hoạt động chính trị quan trọng khác của Đảng, Nhà nước, Mặt trận Tổ
quốc Việt Nam và các tổ chức chính trị - xã hội hoặc nơi công cộng khác.”
Điều 7 của Nghị Định này quy định rằng “Việc
tập trung đông người ở nơi công cộng phải đăng ký trước với Ủy ban nhân dân có
thẩm quyền nơi diễn ra các hoạt động đó và phải thực hiện đúng nội dung đã đăng
ký. Quy định này không áp dụng đối với các hoạt động do các cơ quan Đảng, Nhà
nước, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và các tổ chức chính trị - xã hội tổ chức.”
Bộ Công An sau đó quy định thêm rằng tất cả mọi
tập hợp từ năm người trở lên, phải có giấy phép của chánh quyền địa phương. (1)
Quyền lập hội
Việt Nam có những tổ chức do chánh phủ bảo trợ (government-sanctioned
organization viết tắt là GSO) nhưng không có một tổ chức phi chánh phủ
nào cả (non-government organization viết tắt là NGO). Tất cả những
GSOs tại Việt Nam kể cả những tổ chức tôn giáo - ngoại trừ một số ít độc lập
thường xuyên bị chánh quyền gây khó khăn (2) phải trực thuộc hoặc liên
kết với với chính quyền.
Thực tế là Việt Nam chưa phê chuẩn Công
Ước 1948 của Liên Hiệp Quốc về Quyền Tự Do Lập Hội và Bảo Vệ Quyền Tổ Chức (U.N.
Convention of 1948 concerning Freedom of Association and Protection of the
Right to Organize) bắt đầu có hiệu lực kể từ ngày 4-7-1950, nghĩa là đã hơn nửa
thế kỷ.
Quyền tổ chức và thương lượng tập thể
Một cuộc đình công của công
nhân tại VNHình (Báo Lao Động)
|
Công nhân Việt Nam không có quyền tổ chức và
thương lượng tập thể. Tất cả mọi cuộc đình công đều tự phát, không có người
lãnh đạo, và đều bị chánh quyền và chủ nhân coi là bất hợp pháp. Những cuộc đình
công này không được hỗ trợ bởi bất cứ nhóm nào hay bởi chánh phủ. Do đó, sức
mạnh thương lượng tập thể rất yếu.
Theo luật lao động hiện hành, công nhân phải đưa
những cuộc tranh chấp ra tòa. Họ chỉ có thể đình công nếu những tranh chấp
không thể giải quyết được bằng thương lượng. Công nhân bắt buộc phải bồi thường
chủ nhân nếu tòa án xét thấy rằng cuộc đình công của công nhân là bất hợp pháp.
(3)
Tổng Liên Đoàn Lao Động Việt Nam (TLĐLĐVN) là một tổ chức công đoàn duy
nhất ở Việt Nam. Tất cả những công đoàn địa phương đều phải gia nhập TLĐLĐVN,
một phong trào quần chúng thuộc Mặt Trận Tổ Quốc, một tổ chức ngoại vi của Đảng
CSVN. Tất cả những người lãnh đạo công đoàn ở cấp quốc gia hay địa phương, đều
là đảng viên Cộng Sản.
TS Đỗ Quỳnh Chi, một chuyên gia về lao động, sáng lập viên và
giám đốc Trung Tâm Nghiên Cứu Lao Động, đã viết trong tài liệu
nghiên cứu xuất bản vào 2008 rằng không phải là một điều bất thường khi những
quản trị viên của công ty trở thành người lãnh đạo công đoàn và những chủ công
ty tìm cách ảnh hưởng đến cuộc bầu cử công đoàn. Do đó, những người lãnh đạo
công đoàn thường được lãnh lương nhiều hơn những công nhân khác.
TS Đỗ Quỳnh Chi nhận xét thêm rằng đảng CSVN tìm
mọi cách để tuyển mộ đảng viên trong khu vực tư - một khu vực xảy ra nhiều vụ
đình công nhất. Mục tiêu là để thu nhận đa số các công nhân trong khu vực này
vào đảng vào năm 2020 và thiết lập các tổ đảng viên trong tất cả các công ty.
Điều này cho chúng ta thấy rằng đảng CSVN hi vọng kế hoạch này sẽ giúp CSVN
không những đã nắm được hết các chi nhánh công đoàn ở các công ty, mà còn len
lỏi vào hàng ngũ công nhân hầu chi phối họ và giới hạn những cuộc đình công bất
hợp pháp. Nếu tình trạng hiện tại không thay đổi, TS Chi cho rằng công đoàn
không thể là một công đoàn thực sự. Nó sẽ tiếp tục là một tổ chức của nhà nước
và tiếp tục có những cuộc đình công bất hợp pháp.
TS Võ Trí Hào tại Đại Học Kinh Tế thành phố HCM nói trắng ra
rằng: “Ai cho tiền hoạt động thì bảo vệ người ấy; Công đoàn thời kỳ Đổi
mới chưa bao giờ đứng ra tổ chức đình công để đấu tranh quyết liệt quyền lợi
cho công nhân.” (4)
Ông Tống Văn Công, trong một bài
bình luận đăng trên báo Lao Động, phân tách một số trường hợp đình công đã nhận
xét rằng chủ tịch công đoàn cơ sở ăn lương của chủ nên không dám tập hợp ý kiến
của công nhân, không dám gửi kiến nghị và đối thoại với chủ nhân, và không dám
tổ chức đình công. Sau khi các cuộc đình công xảy ra, cấp trên của công đoàn và
đại diện chính quyền phải đến công ty tiến hành thủ tục làm thỏa ước lao động
tập thể. Ông Công kết luận rằng công đoàn cơ sở hiện nay không đóng một vai trò
nào cả. Theo ông Cống, cần phải để công nhân tự chọn lựa người có tâm huyết
dược công nhân tín nhiệm vào công đoàn cơ sở. (5)
Thật là oái ăm khi giới công nhân lại bị kiềm
chế trong một quốc gia do đảng CSVN lãnh đạo, nhưng chính đảng này tự nhận là “đội
tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao
động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công
nhân, Nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác – Lê nin và tư
tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã
hội.” (6)
Với tất cả những giới hạn và chế tài như trên,
giới công nhân mất hết tất cả những võ khí để tranh đấu bảo vệ quyền lợi của
mình. TLĐLĐVN không đại diện công nhân mà chỉ là một công cụ của đảng CSVN dùng
để kiểm soát giới công nhân.
Cấm cưỡng bức lao động
Một số phúc trình tiết lộ rằng có vấn đề cưỡng
bức lao động tại Việt Nam. Tù nhân thường xuyên bị cưỡng ép làm việc không được
trả lương hoặc được trả rất ít. Tù nhân sản xuất thực phẩm và những sản phẩm
khác để tiêu thụ trong nhà tù hay bán ở địa phương. Hạt điều là một trường hợp
nổi tiếng. Human Rights Watch tường thuật rằng cưỡng
bức lao động được sử dụng tại các trung tâm phục hồi ma túy trên toàn quốc Việt
Nam. Các tù nhân tại những trung tâm này phải bóc vỏ hạt điều trong sáu đến bẩy
giờ mỗi ngày mà chỉ được lãnh $3 mỗi tháng. Cũng theo bản phúc trình này, trong
thời gian 2000-2010, có trên 309,000 tù nhân đã đi qua 59 trung tâm giam giữ
tại Việt Nam. (7)
Ngoài ra, các tù nhân tại các trại tù khác, kể
cả các tù nhân lương tâm, gần đây đã tố cáo rằng họ bị cưỡng bức tham gia vào
việc chế biến hạt điều. (8) Việc xuất cảng hạt điều mang lại cho Việt Nam 1.5
tỉ Mỹ Kim mỗi năm.
Điều kiện làm việc và lương bổng
Cũng như Hiến Pháp 1992 và 2013 của Nước Cộng
Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam bảo đảm mọi quyền căn bản của công dân, luật lao
động Việt Nam bảo đảm trên giấy tờ đầy đủ quyền lợi của công nhân như tại bất
cứ một quốc gia phát triển trên thế giới. Trên thực tế, phần đông những công
nhân Việt Nam phải chịu đựng lương thấp, làm nhiều giờ một ngày, không được trả
lương phụ trội, điều kiện làm việc hại sức khỏe, không có bảo hiểm, và không có
hưu bổng. Đây là những lý do tại ra sự bất ổn về công nhân tại Việt Nam.
Làn sóng đình công dầu tiên xảy ra vào năm 2005
ở Việt Nam ở một mức độ ôn hòa. Con số đình công tăng dần vào những năm kế tiếp
với 400 vụ vào năm 2006, 600 vụ vào năm 2007, và 762 lần vào năm 2008. Các vụ
đình công nhiều hơn và cường độ mạnh hơn do mức lạm pháp gia tăng. Chánh phủ
Việt Nam điều chỉnh lương tối thiểu hàng năm. Tuy nhiên mức lương tối thiểu
tăng không kịp mức lạm phát. Năm 2011 chứng kiến 978 vụ đình công. Đến năm 2013
chỉ còn 400 vụ, phần lớn vì lương tăng và kinh tế trì trệ. Khu vực dệt may và
đặc biệt các công ty đầu tư ngoại quốc là những nơi trải qua nhiều vụ đình công
hơn những nơi khác.
Tổng Liên Đoàn Lao Động Việt Nam chưa hề khởi xướng, tổ chức, hay yểm trợ
một cuộc đình công nhân. Do đó, theo luật, tất cả những cuộc đình công tại Việt
Nam là bất hợp pháp. Và cũng theo luật, công nhân tham gia những cuộc đình công
bất hợp pháp phải bồi thường chủ nhân như trên đây đã nói. Tuy nhiên cho tới
nay, chính quyền Việt Nam chưa giám thi hành các luật này.
Một công nhân tại một xưởng máy trung bình phải
làm 10 giờ mỗi ngày và sáu ngày mỗi tuần. Tuy nhiên họ chỉ được trả khoảng 28
xu một giờ hay 70 Mỹ kim mỗi tháng. Con số này tương tương với mức lương tối thiểu
hiện nay trong khoảng 1.65 triệu - 2.35 triệu đồng Việt Nam, tức là vào khoảng
4% lương tối thiểu của Hoa Kỳ. Với thu nhập này công nhân gặp nhiều khó khăn để
nuôi dưỡng gia đình.
II. LAO ĐỘNG và HỢP TÁC XUYÊN THÁI BÌNH
DƯƠNG
Lao động là một vấn đề gai góc trong các hiệp
định thương mại quốc tế, đặc biệt là đối với tổ chức Hợp Tác Xuyên Thái
Bình Dương (Trans-Pacific Partnership - TPP) giữa 12 nước trong đó có
Việt Nam, đang được thành lập. Lý do là lao động là một trong những yếu tố ấn
định giá sản xuất, khả năng tiếp thị, và việc làm.
Tiếng nói từ Hành Pháp và Lập Pháp Hoa Kỳ
Vào tháng 4 năm vừa qua, Đại Sứ Demetrios
Marantis, Đại diện Văn Phòng Thương Mại Hoa Kỳ, trực thuộc Phủ
Tổng Thống Mỹ, đã đến Việt Nam để thương thuyết về TPP, đặc biệt về vấn đề lao
động. Ông đã nhấn mạnh với ông Đặng Ngọc Tùng, Chủ Tịch
Tổng Liên Đoàn Lao Động Việt Nam về tầm mức quan trọng đối với Hoa Kỳ
của những điều khoản lao động trong TPP, bao gồm năm tiêu chuẩn cốt lõi của Tổ
Chức Lao Động Quốc Tế thuộc Liên Hiệp Quốc về quyền lao động. (9)
Năm tiêu chuẩn lao động cốt lỗi được rút tỉa từ
tám Công Ước Lao Động Quốc Tế bao gồm:
- Quyền lập hội.
- Quyền thương lượng tập thể.
- Loại bỏ mọi hình thức cưỡng bách lao động.
- Loại bỏ lao động trẻ em.
- Loại bỏ kỳ thị việc làm và nghề nghiệp.
Việt Nam hiện nay chưa thỏa mãn được những tiêu chuẩn
trên. Ba tiêu chuẩn sau cùng có thể được cải thiện với thời gian. Nhưng đối với
tiêu chuẩn (1) và (2), Việt Nam gặp khó khăn vì CSVN muốn độc quyền cai trị đất
nước, không muốn có bất cứ một tổ chức nào đứng độc lập với họ. Tuy nhiên, nếu
làm như vậy, CSVN đặt quyền lợi của Đảng lên trên quyền lợi của đất nước.
Chính phủ Hoa Kỳ chịu rất nhiều áp lực của những
nhà lập pháp Hoa Kỳ. Quyền lao động là một phần của Quyền của con người nói
chung. Trong một chuyến đi Việt Nam vào cuối năm 2013, Ngoại Trưởng John
Kerry tuyên bố tại Hà Nội rằng “Việt Nam cần chứng tỏ tiếp tục
tiến bộ về nhân quyền và tự do, bao gồm tự do tôn giáo, tự do phát biểu và tự
do hội họp.”
Ông Kerry nói tiếp “không có những cải
tổ như vậy, Quốc Hội Hoa Kỳ sẽ rất có thể chống lại giao ước với Việt Nam, bao
gồm cả việc gia nhập của Việt Nam vào chương trình Hợp Tác Xuyên Thái Bình
Dương và việc thi hành hiệp định năng lượng hạt nhân dân sự.” (10)
DB George Miller, một thành viên cao cấp của Ủy Ban Giáo
Dục và Nhân Lực (Committee on Education and the Workforce) của Hạ Viện
Hoa Kỳ đã gửi thư vào tháng 7, 2013 cho Đại Sứ Michael Froman, Văn
Phòng Đại Diện Thương Mại Hoa Kỳ, nhân dịp Chủ Tịch Nhà Nước Trương
Tấn Sang viếng thăm Hoa Kỳ. Trong lá thư này Ông Miller tố cáo rằng
Việt Nam không tôn trọng quyền tự do lập hội, quyền thương lượng tập thể, cưỡng
bách lao động và sử dụng lao động trẻ em. Ông cũng yêu cầu Văn Phòng
Đại Diện Thương Mại Hoa Kỳước định xem Việt Nam có thể thi hành bổn phận về
lao động hay không nếu hiệp định TPP được ký kết. Nếu quá khó khăn để định lượng
một vấn đề còn đang trong vòng thương thuyết,Văn Phòng Đại Diện Thương Mại
Hoa Kỳ làm một cuộc khảo sát tương tự về việc Việt Nam thi hành những
luật lệ về lao động trong khuôn khổ Hiệp Định Thương Mại Song phương Mỹ
Việt ký ngày 10-5-2007. (11)
Tiếng nói từ những tổ chức lao động Hoa Kỳ
Hành pháp Hoa Kỳ còn chịu nhiều áp lực của các
tổ chức lao động Hoa Kỳ. Tổng Liên đoàn Lao Động Hoa Kỳ (American
Federation of Labor and Congress of Industrial Organizations viết tắt là
AFL-CIO), một trong những tổ chức lao động lớn nhất ở Hoa Kỳ, bao gồm 56 công
đoàn với 12.5 triệu đoàn viên, tố cáo rằng chương Lao Động của thỏa ước TPP đã
không đề cập tới những tiêu chuẩn lao động cốt lõi của Tổ Chức Lao Động
Quốc Tế và cũng không hề nói những điều lệ lao động có thể buộc thi
hành được hay không. AFL-CIO tuyên bố tiếp rằng AFL-CIO đã tranh đấu cam go để
thiết lập được một chương mạnh mẽ về lao động trong thỏa ước TPP hầu bảo đảm
rằng công nhân của bất cứ một quốc gia nào trong TPP, kể cả Việt Nam, có thể sử
dụng những quyền căn bản như quyền lập hội và quyền thương thuyết tập thể. (12)
Vào tháng 7 năm vừa qua, trước khi Chủ Tịch Nhà
Nước Việt Nam viếng thăm Hoa Kỳ, ÔngJames P. Hoffa, Tổng Chủ Tịch của International
Brotherhood of Teamsters, một tổ chức công đoàn tại Hoa Kỳ với 1.4 triệu
đoàn viên, nói rằng điều kiện làm việc đã tồi tệ và lạm dụng tại Việt Nam cần
phải được đề cập đến trước khi cộng đồng thế giới thưởng công cho Việt Nam.
Bản thông cáo báo chí của The
International Brotherhood of Teamsters phổ biến ngày 24-7-2013 nói
rằng một liên minh những nhà hoạt động lao động và nhân quyền đã kêu gọi ngưng
mọi thương thuyết với Việt Nam về TPP cho đến khi Việt Nam có thể chứng tỏ rằng
quốc gia này thỏa mãn được những tiêu chuẩn căn bản về lao động, môi trường, và
nhân quyền. (13)
Communications Workers of America (CWA) tuyên bố rằng thu nhận Việt Nam vào TPP là
thưởng công cho một chế độ vi phạm nhân quyền và quyền lao động một cách có hệ
thống. CWA tố cáo rằng Việt Nam can dự vào việc buôn lao động trẻ em, điều kiện
làm việc không an toàn, trà đạp quyền lao động được quốc tế công nhận, kỳ thị
nữ công nhân mang thai, công nhân không được hưởng ít nhất bốn ngày nghỉ trong
tháng, phải làm nhiều giờ phụ trội mặc dù không muốn. Như để thách thức Hoa Kỳ,
khoảng 10 ngày trước khi Tổng Thống Obama tiếp Chủ Tịch Nhà Nước Trương Tấn
Sang tại Nhà Trắng vào ngày 15-7-2013, Việt Nam ban hành một nghị định mới hạn
chế tối đa việc sử dụng Internet và quy định hình phạt nặng nề những ai trao
đổi tin tức trên mạng. (14)
Ủy Ban Hoa Kỳ Bảo Vệ Công Nhân Việt Nam (U.S. Committee to Protect Vietnamese
Workers - CPVW-USA) cũng đã đề nghị Chánh Phủ Hoa Kỳ không chấp thuận cho Việt
Nam hưởng quy chế Ưu Đãi Phổ Quát (Generalized System of
Preference - GSP) cho đến khi Việt Nam cho phép công nhân được tự do thành lập
nghiệp đoàn độc lập và được quyền thương lượng tập thể. (15) Mặc dù Việt Nam
được nhiều công ty lớn của Mỹ có vốn đầu tư ở Việt Nam ủng hộ bao gồm IBM,
Ford, etc. nhưng rõ ràng Việt Nam không thỏa mãn điều kiện lao động, do đó
chánh phủ Hoa Kỳ cho tới nay vẫn chưa chấp thuận cho Việt Nam hưởng quy chế
này.
III. KẾT LUẬN
Với sự vắng mặt của Trung Quốc trong TPP, nếu
trở thành một hội viên của TPP, Việt Nam sẽ là một nguồn cung cấp lao động rẻ
tiền nhất trong 12 nước. Giá lao động ở Trung Quốc đã thấp, nhưng lương lao
động ở Việt Nam còn thấp hơn, chỉ bằng khoảng 1/2 của Trung Quốc. Nếu vào được
TPP, Việt Nam sẽ thu hút được thêm nhiều vốn đầu tư ngoại quốc để phát triển.
TPP sẽ vô cùng lợi ích đối với Việt Nam. Với những cải tổ chính trị tương tự
tiếp theo cải tổ về lao động và nhân quyền, Việt Nam sẽ phát triển nhanh chóng
trong mười năm tới và sẽ thu ngắn khoảng cách thua kém những nước Á châu khác
và tăng cường một cách đáng kể khả năng bảo vệ lãnh thổ. Sức mạnh kinh tế mang
lại sức mạnh về quân sự. Nhưng nếu Việt Nam không thay đổi luật lao động cho
phù hợp với luật lao động quốc tế thì Việt Nam khó vào được TPP. Một cơ hội tốt
đẹp lại sẽ bi bỏ lỡ. Việt Nam sẽ tiếp tục thụt hậu. (16) Nếu trường hợp này xảy
ra, thật là bất hạnh cho 90 dân Việt Nam.
February 3, 2014
THƯ
KHIẾU NẠI VỀ NGĂN CHẶN CÔNG DÂN PHẠM CHÍ DŨNG XUẤT CẢNH
Kính gửi:
Ngài
Nguyễn Tấn Dũng – Thủ tướng chính phủ
Đồng kính gửi:
Ngài
Phạm Bình Minh – Phó thủ tướng chính phủ kiêm Bộ trưởng ngoại giao
Ngài Trần Đại Quang – Bộ trưởng Bộ Công an
Thành phố Hồ Chí Minh ngày 5 tháng 2 năm 2014
Sau vụ việc bị ngăn chặn xuất cảnh ở sân bay
Tân Sơn Nhất vào ngày 1/2/2014, cho đến giờ tôi vẫn không dám thật sự nghi ngờ
rằng chính những người trong chính giới cấp cao của Chính phủ Việt Nam đã tìm
cách “dập tắt tiếng nói” của tôi – như cụm từ mà UN Watch (Tổ chức giám sát
nhân quyền thuộc Liên hiệp quốc) lên án một ngày sau khi xảy ra vụ việc trên.
Dù vậy, một số dư
luận trong giới quan sát độc lập và cả “không tự do” ở Việt Nam lại cho rằng
không loại trừ khả năng đã có sự can thiệp vừa thầm lặng vừa thô lỗ của một thế
lực đang tồn tại ngay trong lòng đảng và nhà nước cầm quyền – nhóm những người
mà có thể bởi những nguyên do đủ tế nhị và không thiếu phức hợp về chính trị
đối nội lẫn nỗi ám ảnh tốt đẹp khôn nguôi từ một chính thể phương Bắc, đã
thường tìm cách dập tắt tiếng nói của nhóm người đang mong muốn một tinh thần
xích lại hơn nữa với phương Tây. Thậm chí trong nhận thức của “nhóm người
phương Bắc”, một thứ định chế như Hiệp định đối tác kinh tế xuyên Thái Bình
Dương (TPP) là không cần thiết hoặc phải bị ngăn cản.
Vụ việc ngăn cản việc xuất cảnh đối với tôi
lại xảy ra ngay trước thềm cuộc Kiểm điểm định kỳ phổ quát về nhân quyền Việt
Nam (UPR) diễn ra tại Genève vào ngày 5/2/2014. Bên lề UPR, tôi được tổ chức UN
Watch mời với tư cách diễn giả và đóng góp tham luận – hoạt động được xem như
một trong những cơ sở để Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc xem xét bản báo cáo
“thực hiện đến 80% yêu cầu về nhân quyền của Liên hiệp quốc” do Bộ trưởng ngoại
giao Phạm Bình Minh tuyên bố, cũng như những biện giải “luôn chăm lo và bảo đảm
quyền con người” do Nhà nước Việt Nam tuyên ngôn.
Dưới đây là những nội dung chính của Thư khiếu
nại này:
I. Bất chấp những vận động nhiệt tình và thiện ý của Văn
phòng Cao ủy nhân quyền Liên hiệp quốc, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ và cộng đồng quốc
tế đối với Bộ Ngoại giao Việt Nam, chuyến đi Genève của tôi vào ngày 1/2/2014
từ sân bay Tân Sơn Nhất đã bị Cục quản lý xuất nhập cảnh thuộc Bộ Công an và cơ
quan an ninh thuộc Công an TP. Hồ Chí Minh ngăn chặn, đồng thời lập biên bản
thu giữ hộ chiếu của tôi.
Dù với lý do “kiểm tra nhân thân trên hộ
chiếu”, song các sĩ quan an ninh cửa khẩu sân bay lại ngay lập tức dùng vũ lực
tước máy điện thoại di động của tôi. Sau đó, trong một phòng cách ly, một sĩ
quan an ninh mặc thường phục tự giới thiệu là Đức, cán bộ của Phòng PA81 thuộc
Công an TP.HCM đã thông báo miệng với tôi rằng tôi không được xuất cảnh vì “hội
thảo ở Thụy Sĩ bị các thế lực thù địch lợi dụng nhằm xuyên tạc và nói xấu nhà
nước Việt Nam”.
Tôi đã kinh ngạc với bản thông báo miệng như
trên. Tôi thật sự nghi ngờ về việc viên sĩ quan an ninh này không biết đến sự
kiện Nhà nước Việt Nam vừa được chấp thuận tham gia vào Hội đồng nhân quyền
Liên hiệp quốc với tỷ lệ phiếu thuận áp đảo đến 96% – như một quốc gia được
cộng đồng tiến bộ trên thế giới kỳ vọng gần như tuyệt đối vào điều được coi là
“lòng thành chính trị”.
Trước hành động ngăn cản vô lý của cơ quan an
ninh, tôi cũng không thể rũ bỏ được tâm trạng nghi vấn về điều được coi là “không
giả dối” liên quan đến 14 điều cam kết mà Nhà nước Việt Nam đã nêu ra trước Đại
hội đồng Liên hiệp quốc vào tháng 8/2013 và công cuộc UPR đầu tháng 2/2014.
Một trong những yêu cầu chủ chốt của Hội đồng
nhân quyền Liên hiệp quốc đối với UPR nhân quyền Việt Nam lại là sự tham gia
của xã hội dân sự, và Liên hiệp quốc hoàn toàn khuyến khích các nhóm dân sự và
các cá nhân Việt Nam như tôi tham dự cuộc kiểm điểm mang tính thành thực mà
không phải là giả dối này.
Nhưng thực tế về quyền xuất cảnh ở Việt Nam
lại quá dị biệt với những lời cam kết của nhà nước này về quyền đi lại công
dân. Vào giữa tháng Giêng năm 2014, một blogger ở TP. Hồ Chí Minh là Thành
Nguyễn đã bị cơ quan an ninh cửa khẩu ngăn chặn chuyến bay tới Mỹ, dù blogger
này đã được tòa lãnh sự Hoa Kỳ cấp visa. Theo blogger Thành Nguyễn, phía cơ
quan an ninh chỉ đưa ra một lý do rất mơ hồ trong việc ngăn chặn là “bảo vệ an
ninh quốc gia và trật tự an toàn xã hội’.
Theo thống kê sơ bộ của giới hoạt động dân chủ
và nhân quyền ở Việt Nam, từ đầu năm 2013 đến nay đã có khoảng 10 trường hợp cá
nhân bị ngăn chặn xuất cảnh tại các cửa khẩu, tương tự vụ việc của tôi.
Cũng có thông tin trong giới hoạt động dân chủ
và nhân quyền ở Việt Nam cho biết hiện đang tồn tại một danh sách lên đến
khoảng 2,000 người bị cơ quan an ninh cấm xuất cảnh, trong đó nhiều trường hợp
bị ngăn chặn thuộc về các cựu tù nhân lương tâm và những người bất đồng chính
kiến.
Ngày 3/2/2014, Hội những người bị cấm xuất
cảnh đã được thành lập với tư cách một nhóm phản biện độc lập ở Việt Nam. Bản
danh sách chưa đầy đủ mà hội này cung cấp cho thấy có ít nhất 40 người mà vì lý
do chính trị và bất đồng chính kiến đã bị cơ quan an ninh Việt Nam không cho
xuất cảnh hoặc bị thu giữ hộ chiếu…
II. Ngay trước thềm UPR diễn ra ngày 5/2/2014 tại Thụy Sĩ,
hành động các cơ quan an ninh Việt Nam ngăn chặn việc xuất cảnh đối với tôi đã
vi phạm nghiêm trọng quyền tự do đi lại của công dân – được ghi nhận tại điều
12 của Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị mà Việt Nam đã tham
gia từ năm 1982; vi phạm nghiêm trọng Điều 23 của Hiến pháp Việt Nam có hiệu
lực từ ngày 1/1/2014 mà theo đó “Công dân có quyền tự do đi lại và cư trú ở
trong nước, có quyền ra nước ngoài và từ nước ngoài về nước. Việc thực hiện các
quyền này do pháp luật quy định”.
Với tư cách một công dân, tôi không vi phạm
bất cứ quy định nào về pháp luật xuất nhập cảnh ở Việt Nam. Trong khi biên bản
của Công an cửa khẩu Tân Sơn Nhất cho rằng “phát hiện ông Phạm Chí Dũng là
người chưa được xuất cảnh theo đề nghị của Công an thành phố Hồ Chí Minh”,
tôi lại chưa từng được cơ quan an ninh TP.HCM thông báo về cá nhân tôi không
được xuất cảnh.
Ngược với Biên bản số 166/BB-A72-TSN ngày
1/2/2014 của Công an cửa khẩu Tân Sơn Nhất viện ra đề nghị của Công an thành
phố Hồ Chí Minh không cho tôi xuất cảnh dựa vào Nghị định số 136/2007/NĐ-CP
ngày 17/7/2007 của Chính phủ, tôi không hề vi phạm bất kỳ nội dung nào thuộc
Điều 21 của Nghị định 136/2007/NĐ-CP, theo đó: “Công dân Việt Nam ở trong
nước chưa được xuất cảnh nếu thuộc một trong những trường hợp sau đây:
1. Đang bị truy cứu trách nhiệm hình sự hoặc
có liên quan đến công tác điều tra tội phạm.
2. Đang có nghĩa vụ chấp hành bản án hình sự.
3. Đang có nghĩa vụ chấp hành bản án dân sự,
kinh tế; đang chờ để giải quyết tranh chấp về dân sự, kinh tế.
4. Đang có nghĩa vụ chấp hành quyết định xử
phạt vi phạm hành chính, nghĩa vụ nộp thuế và những nghĩa vụ khác về tài chính
trừ trường hợp có đặt tiền, đặt tài sản hoặc có biện pháp bảo đảm khác để thực
hiện nghĩa vụ đó.
5. Vì lý do ngăn chặn dịch bệnh nguy hiểm lây
lan.
6. Vì lý do bảo vệ an ninh quốc gia và trật tự
an toàn xã hội.
7. Có hành vi vi phạm hành chính về xuất nhập
cảnh theo quy định của Chính phủ”.
Từ mộc góc nhìn khác, Điểm 3 của Điều 12
của Công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị nêu rõ các quyền này sẽ “không
phải chịu bất kỳ hạn chế nào, trừ những hạn chế do luật định và là cần thiết để
bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức xã hội hoặc
các quyền tự do của người khác, và phải phù hợp với những quyền khác được Công
ước này công nhận”. Còn Điều 12 của Hiến pháp quy định “Nước cộng hòa xã
hội Chủ nghĩa Việt Nam … tuân thủ Hiến chương Liên hiệp quốc và điều ước quốc
tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên…”.
Như thế, những sự hạn chế quyền tự do đi lại
phải do luật định, mà Nghị định 136/2007/NĐ-CP không phải là luật và không thể
viện dẫn nghị định này để cản trở tôi hay bất cứ công dân khác nào xuất cảnh.
Ngay giả như có thể áp dụng Nghị định
136/2007/NĐ-CP thì hành động ngăn cản tôi xuất cảnh cũng đã vi phạm thủ tục của
chính nghị định đó. Khoản 1 của Điều 22 nghị định trên quy định thẩm
quyền quyết định chưa cho công dân xuất cảnh như sau: chỉ có Cơ quan điều tra,
Viện kiểm sát, tòa án hay cơ quan thi hành án có thể quyết định chưa cho xuất
cảnh theo các khoản 1, 2 và 3 của Điều 21; Bộ trưởng và chủ tịch ủy ban nhân
dân tỉnh, thành phố quyết định chưa cho xuất cảnh theo khoản 4 Điều 21; Bộ
trưởng Bộ Y tế theo khoản 5; Bộ trưởng Bộ Công an theo khoản 6; và Thủ trưởng
cơ quan Quản lý xuất nhập cảnh – Bộ Công an quyết định chưa cho xuất cảnh đối
với những người nêu tại khoản 7 của Điều 21.
“Đề nghị của công an thành phố Hồ Chí Minh”
như được viện dẫn trong biên bản 166/BB-A72-TSN (đã nêu trên) không phải là
quyết định của Công an thành phố Hồ Chí Minh (trong trường hợp này Công an
thành phố Hồ Chí Minh cũng không có thẩm quyền ấy mà chỉ Bộ trưởng Bộ công an
mới có thẩm quyền). Thế nhưng người ký quyết định chưa cho xuất cảnh
trong biên bản trên lại là Thượng tá Phạm Quốc Hùng, Phó trưởng đồn công an của
khẩu Tân Sơn Nhất. Do vậy, quyết định nêu trong biên bản 166/BB-A72-TSN là một
quyết định hành chính hoàn toàn trái pháp luật.
III. Hành động ngăn chặn xuất cảnh đối với những người như tôi
đã làm xấu đi rất nhiều hình ảnh của Nhà nước Việt Nam trong con mắt cộng đồng
quốc tế, chứng minh không thể sinh động và cập nhật hơn về việc Cộng hòa xã hội
chủ nghĩa Việt Nam – một thành viên vừa được bầu của Hội đồng nhân quyền Liên
Hiệp quốc – lại vừa ngang nhiên vi phạm các cam kết về nhân quyền của Liên hiệp
quốc, vi phạm Công ước quốc tế mà Việt Nam đã tham gia, đồng thời vi phạm hiến
pháp của chính nhà nước này.
Trong trường hợp này, tôi hoàn toàn có quyền
và có thể kiện Công an thành phố Hồ Chí Minh đã phạm pháp vì không cho tôi xuất
cảnh. Tôi cũng hoàn toàn có quyền và có thể kiện Cộng Hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt
Nam ra trước Hội đồng Nhân quyền (HRC) của Liên Hiệp Quốc về sự vi phạm này,
tương tự như các vụ Peltonen kiện nhà nước Phần Lan (mã số
4922/92) hay vụ Celepli kiện nhà nước Thụy Điển (mã số
456/91)…
Cũng trong trường hợp này, tôi sẽ yêu cầu HRC
xem xét nghiêm minh, yêu cầu Chính phủ Việt Nam nghiêm trị hành vi phạm pháp,
tôn trọng công ước quốc tế, tôn trọng hiến pháp của chính nhà nước này và có
những biện pháp thích đáng để không xảy ra những vụ phạm pháp tương tự
với mọi công dân Việt Nam.
Vụ việc ngăn chặn xuất cảnh đối với tôi lại
lồng trong khung cảnh nhiều chủ đề về quyền con người ở Việt Nam về dân sinh,
dân quyền và chính trị vẫn còn thụt lùi sâu sắc, bất chấp rất nhiều hứa hẹn “sẽ
cải thiện” từ phía một nhà nước Việt Nam đương đại luôn tuyên xưng “của dân, do
dân và vì dân”.
Việt Nam đương đại ấy vừa chợt lóe chút hy
vọng bởi bản thông điệp đầu năm của Thủ tướng chính phủ với 20 lần từ “dân chủ”
được viện dẫn, cùng các khái niệm mang chỉ dấu cải cách nhất thời như “đổi
mới thể chế”, “xóa độc quyền”, và đặc biệt là cụm từ “nắm chắc
ngọn cờ dân chủ” và “người dân được làm tất cả những gì pháp luật không cấm”.
Nếu những gì được xem là “thành tâm chính trị”
cần và phải được thể hiện đúng thời điểm và không còn cơ hội cho sự chậm trễ,
thái độ đó cần phải bứt phá và vượt bỏ những rào cản bảo thủ và cực đoan, không
để bất cứ một thế lực nào tìm cách ngăn trở con đường dân tộc Việt Nam hội nhập
toàn vẹn với thế giới, đặc biệt hòa nhập và hòa giải về các quyền con người.
Hôm nay 5/2/2014, đúng vào ngày cuộc UPR về
nhân quyền Việt Nam diễn ra ở Genève, tôi chính thức viết “Thư khiếu nại về
ngăn chặn công dân Phạm Chí Dũng xuất cảnh” gửi đến Ngài Nguyễn Tấn Dũng –
Thủ tướng chính phủ cùng các cơ quan liên quan là Bộ Ngoại giao và Bộ
Công an Việt Nam.
Trên căn bản Công ước quốc tế về các quyền dân
sự và chính trị, 14 điều cam kết của Nhà nước Việt Nam trước Đại hội đồng nhân
quyền Liên hiệp quốc, tư cách thành viên Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc của
Nhà nước Việt Nam, Hiến pháp và các văn bản liên quan của Việt Nam về xuất nhập
cảnh, tôi đề nghị cá nhân tôi và những trường hợp như tôi phải được Nhà nước Việt
Nam giải quyết thủ tục xuất cảnh và nhập cảnh một cách tôn trọng theo các quyền
công dân, không bị sách nhiễu hoặc bị xúc phạm bởi bất cứ một hành vi tùy tiện
hoặc trái pháp luật nào từ bất cứ cơ quan quản lý nào.
Ngày 5 tháng 2 năm 2014
Phạm Chí Dũng
Nhà báo độc lập
Địa chỉ: 298/4 Nguyễn Trọng Tuyển, Phường 1, quận
Tân Bình, TP.HCM
Tại
sao tôi xin tỵ nạn chính trị?
Mặc Lâm, biên tập viên
RFA, Bangkok
2014-02-04
2014-02-04
- In trang này
- Chia sẻ
- Ý kiến của Bạn
- Email
Ông Đặng Xương Hùng, nguyên lãnh sự Việt Nam tại
Genève
RFA screen capture
Ông Đặng Xương Hùng, nguyên lãnh sự Việt Nam tại Genève trong
nhiều năm đã chính thức nộp đơn xin tỵ nạn vào ngày 18 tháng 10 năm ngoái và
đơn xin của ông đang được Thụy Sĩ xem xét. Mặc Lâm phỏng vấn ông Đặng Xương
Hùng để tìm hiểu thêm lý do nào khiến một cán bộ ngoại giao cao cấp từ bỏ chức
vụ, quyền lợi để gia nhập vào lực lượng tranh đấu cho dân chủ nhân quyền cho
Việt Nam.
Mặc Lâm: Thưa vào ngày hôm qua có nhiều thông tin cho biết ông xin
tỵ nạn chính trị, xin cho biết là ông chính thức nộp đơn xin tỵ nạn vào lúc
nào?
Ông Đặng Xương Hùng: Chiều hôm qua chỉ là thông tin trên báo
chí còn thủ tục thì tôi đã làm cách đây ba tháng rồi.
Mặc Lâm: Bên Thụy Sĩ chính thức chấp nhận đơn xin tỵ nạn của ông
chưa ạ?
Ông Đặng Xương Hùng: Chưa ạ. Đang trong quá trình xét đơn
Mặc Lâm: Thưa ông chúng tôi rất ngạc nhiên vì hành động dứt khoát
và rất ngoạn mục của ông. Thứ nhất từ bỏ đảng rồi tiếp theo là xin tỵ nạn chính
trị. Xin ông cho biết động cơ nào mạnh đến nỗi khiến ông chọn một thế đứng khác
chấp nhận từ bỏ tất cả từ chức tước tới quyền lợi và đối mặt với chính quyền
Việt Nam với vô vàn nguy hiểm trước mặt?
Ông Đặng Xương Hùng: Thật ra với thực tế đang diễn ra tại
Việt Nam từ khi bức tường Berlin sụp đổ chúng tôi đã thấy sự thất bại của chính
quyền, của đảng. Mọi chính sách điều hành đất nước đều thất bại. Tôi là người
trong cuộc, một bộ phận của bộ máy nhà nước, của đảng trong thâm tâm nhất định
nào đó tôi rất lo ngại nhưng cũng có niềm tin, nuôi hy vọng rằng một lúc nào đó
đảng Cộng sản người ta sẽ sáng mắt ra và phải thay đổi
Thực ra trên thế giới này chỉ còn có Trung
Quốc, Việt Nam, Cuba với Bắc Triều Tiên còn theo cộng sản thì một người bình
thường người ta cũng thấy điều đó là một sự vô lý rồi. Mình cứ cười Bắc Triểu
Tiên nhưng mình chả khác gì họ cả
Ông Đặng Xương Hùng
Thực ra trên thế giới này chỉ còn có Trung
Quốc, Việt Nam, Cuba với Bắc Triều Tiên còn theo cộng sản thì một người bình
thường người ta cũng thấy điều đó là một sự vô lý rồi. Mình cứ cười Bắc Triểu
Tiên nhưng mình chả khác gì họ cả. Gần đây thỉ thôi rồi, không còn tin nữa!
thất vọng hoàn toàn vì các bác cứ giữ điều 4 các bác ấy tuyên bố là một thế kỷ
nữa chủ nghĩa Xã hội mới có thể thấy được tại Việt Nam, rồi sức mạnh nhân dân
là ở sự lãnh đạo của đảng.
Rồi yếu tố Trung Quốc nữa. Họ không thấy được
rằng lãnh đạo Trung Quốc đang ngồi cười khoái trá ở Bắc Kinh vì thấy Việt Nam
đang trong tình trạng hỗn loạn nên nó thích lắm. Các bác không bao giờ nhận ra
điều đó vì Trung Quốc chưa bao giờ ngưng việc muốn thôn tính Việt Nam. Bây giờ
cơ hội cho nó thôn tính không cần bằng súng đạn nữa. Các bác cứ muốn có chỗ
đứng trong lịch sử. Mình phải đứng trong lòng của người dân. Các bác và đảng
tồn tại như thế này thì chỉ là tồn tại vật lý mà thôi.
Mặc Lâm: Trước khi có quyết định này chắc là ông đã phải cân nhắc
rất kỹ vì tính chất nguy hiểm của nó. Ông là người đương chức đương quyền nên
sự nguy hiểm cao nhơn rất nhiều lần so với người khác…
Ông Đặng Xương Hùng: Cân nhắc chứ. Cân nhắc nhiều lắm chứ vì
mình còn đang ở bộ phận được hưởng lợi mà bỏ đi. Rồi sự đe dọa nữa ai mà chả
sợ? Ai mà chả sợ nhất là sợ sự tàn ác, trả thù của Việt Nam? Nó rất quỷ quái,
nó không những chỉ trả thù cá nhân đâu mà vào gia đình, vào những người khác
của mình làm cho mình nhụt chí đi. Có những người không sợ với cá nhân họ nhưng
người ta sợ việc làm của họ sẽ ảnh hưởng đến gia đình người thân. Nếu người nào
đã xác định được giới hạn cuối cùng của sự trả giá để vượt qua nỗi sợ đó thì
chả còn gì là sợ nữa.
Họ không thấy được rằng lãnh đạo Trung Quốc
đang ngồi cười khoái trá ở Bắc Kinh vì thấy VN đang trong tình trạng hỗn loạn
nên nó thích lắm. Các bác không bao giờ nhận ra điều đó vì Trung Quốc chưa bao
giờ ngưng việc muốn thôn tính Việt Nam
Ông Đặng Xương Hùng
Mặc Lâm: Thái độ quay lưng của ông có thể bắt đầu cho một hành
trình mới đó là tranh dấu cho dân chủ tự do và nhân quyển bên ngoài đất nước?
Ông Đặng Xương Hùng: Tôi cho là ít nhất phải làm một điều gì
đó. Trước nhất là tỏ thái độ cái đã. Đi là tỏ thái độ rồi. Ra đi bỏ cả chức vụ
bỏ cả đảng là tỏ thái độ rồi. Tỏ thái độ dứt khoát hơn nữa mình sang đây rồi
thì hòa nhập vào lực lượng đấu tranh cho dân chủ nhân quyền cho Việt Nam. Đấu
tranh cho một nước Việt Nam có dân chủ, tôn trọng nhân quyền và hòa nhập với
thế giới văn minh. Đó là tương lai tươi sáng cho đất nước Việt Nam chứ.
Mặc Lâm: Thưa ông trong những lúc gần đây rất nhiều người tuyên bố
bỏ đảng rồi kể cả ông nữa…theo ông thì làn sóng này phát xuất từ nguyên nhân
nào, có phải vì bất mãn cá nhân hay cái xu thế nhìn lại quan điểm chính trị của
mình phải tới lúc như vậy?
Ông Đặng Xương Hùng: Theo tôi từ sau khi Quốc hội bỏ phiếu
thông qua sửa đổi hiến pháp thì rõ ràng có một làn sóng bỏ đảng. Bởi vì sự bỏ
phiếu của Quốc hội thông qua hiến pháp tức là việc đảng khăng khăng phớt lờ cái
nguyện vọng của nhân dân đi, đi ngược lại với nguyện vọng đó thì làn sóng bỏ
đảng, bỏ công khai như bác Lê Hiều Đằng hay như tôi cũng có, bỏ âm thầm cũng
có, đốt thẻ đảng cũng có, bỏ sinh hoạt đảng mà không tuyên bố cũng có. Mỗi
người chọn cho mình hình thức phù hợp nhất vì mỗi người một hoàn cảnh.
Theo tôi từ sau khi Quốc hội bỏ phiếu thông
qua sửa đổi hiến pháp thì rõ ràng có một làn sóng bỏ đảng. Bởi vì sự bỏ phiếu
của Quốc hội thông qua hiến pháp tức là việc đảng khăng khăng phớt lờ cái
nguyện vọng của nhân dân đi, đi ngược lại với nguyện vọng đó
Ông Đặng Xương Hùng
Có người lo không chiến thắng được bản thân
mình là vì bỏ đảng là công nhận nhận thức của mình từ trước tới nay vể đảng, về
chủ nghĩa xã hội, về chủ nghĩa Mác Lê là sai lầm. Nhất là các bác lớn tuổi phần
lớn bây giờ bỏ sinh hoạt vì họ cho rằng sinh hoạt đảng, đóng góp cho đảng là vô
giá trị bởi vì ai có tâm huyết đến đâu chăng nũa thì tiếng nói của mình chả đi
đâu vào đâu cả. Họ nghĩ rằng chẳng ích lợi gì cho đất nước khi sinh hoạt đảng.
Trước những yếu kém điều hành đất nước lại cố
tình đi theo cái cách làm cũ. Với cách làm cũ, với suy nghĩ cũ thì chỉ cho ra
kết quả cũ mà thôi. Mà kết quả cũ thế nào thì mọi người đều thấy rối.
Mặc Lâm: Xin một câu hỏi cuối, thưa ông mới đây Phó thủ tướng Bộ
trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh đã nói với báo chí rằng lúc nào cũng có thế
lực muốn chống phá về vấn đề nhân quyền của Việt Nam mặc dù Bộ ngoại giao đã
rất cố gắng cải thiện nó. Là một cán bộ ngoại giao ông nghĩ thể nào về những
phát biểu đó?
Ông Đặng Xương Hùng: Với cá nhân anh Phạm Bình Minh Phó thủ
tướng Bộ trưởng Ngoại giao thì tôi rất kính trọng và khâm phục. Tuy nhiên phát
biểu của anh ấy vừa rồi thì tôi thấy là các anh ấy dù đã đứng trong vị trí Phó
thủ tướng và Bộ trưởng Ngoại giao nhưng vai trò của anh ấy cũng chỉ thực thi
cái chỉ đạo của Bộ chính trị, do đó bài phát biểu của anh ấy thì bản thân tôi
tôi thấy là không khéo léo. Anh ấy có thể nói theo một cách khác. Nếu nói như
vậy trong nội bộ đảng để khuyến khích lẫn nhau thì được chứ còn nói ra với bên
ngoài thì điều đó là cái bệnh của lãnh đạo khi phải thi hành chỉ thị của đảng.
Mặc Lâm: Xin cám ơn ông.
Nhà hoạt động đáp lời
ông Phạm Bình Minh
Cập nhật: 16:22 GMT - thứ ba, 4 tháng 2, 2014
Media Player
Đại diện một tổ chức nhân quyền cho rằng Việt
Nam chỉ chấp nhận khuyến nghị về nhân quyền thôi là chưa đủ.
Cô Judy Taing, phụ trách về Á Châu thuộc tổ
chức Article 19 với chi nhánh ở New York, trả lời BBC tại Geneva trước ngày
Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát về Nhân quyền mà Việt Nam tham gia.
"Cái chính là trong bốn năm tới họ [Việt
Nam] cần đưa ra các chính sách và xây dựng cơ sở hạ tầng để làm sao những đề
nghị đó được thực hiện tới cùng bằng các biện pháp ý nghĩa, theo tiêu chuẩn
quốc tế," cô Judy Taing trả lời khi được hỏi về ý kiến của ông Phạm Bình
Minh rằng Việt Nam đã "làm tốt" trong vấn đề nhân quyền.
Cô cũng nhấn mạnh rằng các kêu gọi tăng cường
nhân quyền đối với Việt Nam không phải do "không thích Việt Nam", mà
mong Việt Nam "đứng lên bắt đầu giải quyết mọi việc".
Judy Taing cũng nói với BBC hôm 4/2 rằng
"tiêu chuẩn về nhân quyền là như nhau trên cả thế giới".
Nguyễn Hùng và Bình Khuê thực hiện từ
Geneva, Thuỵ Sĩ.
LS Hà Huy Sơn: 'Tôi từng bị đe dọa'
Cập nhật: 14:54 GMT - thứ ba, 4 tháng 2, 2014
Media Player
Tham dự buổi Hội thảo về Trách nhiệm của Việt Nam
trong Vai trò Thành viên Hội đồng Nhân quyền LHQ vào hôm 04/02/2013, Luật sư Hà
Huy Sơn nói về những khó khăn khi đại diện cho những thân chủ trước tòa kh bị xử
theo các điều luật 79 và 88 trong Bộ Luật Hình sự (BLHS) tại Việt Nam.
“Vai trò luật sư của tôi là rất hạn chế. Điều
79 và 88 hạn chế quyền bảo vệ cho người bị bắt. Không có ai tôi đại diện pháp
lý được tuyên vô tội.
“Một số trường hợp được trả tự do ngay tại tòa
nhưng vẫn chịu án tù treo hoặc bị quản chế, hoặc bị tước đoạt một số quyền công
dân.
“Theo thực tế của Việt Nam thì Hiến pháp mới
năm 2013 cho rằng quyền lực nhà nước là thống nhất, kể như lập pháp, tư pháp và
hành pháp không độc lập.
“Do đó các ý kiến của luật sư và người bị bắt
không được xem xét khách quan và tòa khó có cơ sở độc lập với các bị cáo.
Luật sư Sơn cũng bình luận về việc hạn chế
theo dõi phiên tòa xử những thân chủ của ông.
"Hiến pháp mới năm 2013 cho rằng quyền lực nhà nước là thống
nhất, kể như lập pháp, tư pháp và hành pháp không độc lập. Do đó các ý kiến của
luật sư và người bị bắt không được xem xét khách quan và tòa khó có cơ sở độc
lập với các bị cáo."
Luật sư Hà Huy Sơn
“Đối với các phiên tòa xét xử tội 79 và 88 nói
xét xử là công khai nhưng thực tế là xét xử kín và người thân trong nhiều
trường hợp không được dự phiên tòa.
“Nội dung hai điều 79 và 88 qui định không cụ
thể và rõ ràng và công dân Việt Nam rất khó xác định gianh giới đâu là quyền
của công dân và đâu là hành vi bị nhà nước cấm.
“Vì thực tế như thế nên các cơ quan tiến hành
tố tụng dễ áp dụng hai điều này chủ quan và tùy tiện. Hai điều này hạn chế
quyền công dân do chính Hiến Pháp Việt Nam qui định.
"Tại các phiên tòa các ý kiến bị cáo và
luật sư không được hội đồng xét xử thường không chú ý quan điểm của họ và
thường đồng tình với quan điểm của Viện Kiểm sát," luật sư Sơn nói.
Luật sư Hà Huy Sơn cũng mô tả về điều ông gọi
là “không thực hiện được đầy đủ được quyền luật sư qui định theo pháp luật.”
“Đôi khi tôi bị bắt lỗi và nhắc nhở và gây khó
khăn cá nhân. Khi làm các vụ án cũng có nhận các cuộc điện thoại tin nhắn đe
dọa.
“Tôi không thể xác minh được thủ phạm là ai và
không có chứng cứ để trình báo cơ quan nhà nước bảo vệ mình.
“Khi bảo vệ những bị cáo bắt vì điều 79 và 88
thì tôi bị xã hội xa lánh vì khi tiếp xúc với các luật sư như chúng tôi thì họ
sợ bị ảnh hưởng.
“Những người có quyền lợi từ bộ máy nhà nước
và các khách hàng có nhu cầu về tư vấn pháp luật cũng e ngại vì nếu tôi làm
luật sư thì họ sẽ không được đối xử công bằng.
Trả lời câu hỏi rằng ông đã chuẩn bị tinh thần
khi quay trở về Việt Nam sau sự kiện tại Geneva, luật sư Sơn nói:
“Việc tôi có sự hiện diện tại đây đã có sự
quan tâm của chính quyền và tôi cũng đã nói với họ rằng tôi sang đây và sẽ nói
về những thực tế về pháp luật Việt Nam và về thực tế nghề nghiệp của mình đã
trải qua.
“Tôi hy vọng qua sự tiếp xúc sẽ có những điều
tốt hơn với nghề nghiệp của tôi và nếu có thể mong muốn có những điều tốt hơn
cho đất nước Việt Nam”
Hoạt động nhân quyền
Việt Nam ở LHQ
Cập nhật: 17:08 GMT - thứ hai, 3 tháng 2, 2014
Media Player
Vào chiều thứ Tư ngày 5/2 giờ Geneva, Hội đồng
Nhân quyền Liên Hiệp Quốc sẽ có phiên Kiểm định Định kỳ Phổ quát – UPR – để
nhìn lại tình hình nhân quyền Việt Nam kể từ lần kiểm điểm trước và cũng là lần
đầu tiên vào năm 2009.
Điểm đặc biệt của lần kiểm điểm này là Việt
Nam vừa mới trở thành thành viên của Hội đồng Nhân quyền hôm 1/1/2014.
Trước phiên UPR, Việt Nam đã công bố báo cáo
20 trang về chuyện tình hình nhân quyền ở Việt Nam được cải thiện với số lượng
cơ quan báo chí tăng so với hồi năm 2009, các quyền con người được đảm bảo về
luật pháp và trong thực tiễn.
Một trong những bằng chứng về chuyện người dân
được tham gia đóng góp ý kiến đối với mọi vấn đề hệ trọng của đất nước là
chuyện có tới 26 triệu lượt đóng góp ý kiến cho quá trình sửa đổi Hiến Pháp.
Việt Nam nói họ luôn coi trọng quyền con người
của người dân nhưng luôn bị những người “có dụng ý xấu” tuyên truyền không đúng
về Việt Nam.
Tường thuật của Nguyễn Hùng, Bình Khuê.
Hội thảo
tại Genève về tình trạng
nhân quyền
Việt
Nam
Hội thảo tại Genève về nhân quyền Việt Nam. Ảnh
chụp ngày 04/01/2014
Đài phát thanh CTM
Đức Tâm
Ngày 04/02/2014, nhiều tổ chức phi chính phủ Việt Nam và quốc tế quy tụ tại Genève, tổ chức một cuộc hội thảo với chủ đề « Trách nhiệm của Việt Nam trong vai
trò thành viên Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc ».
Cuộc hội thảo diễn ra trong bối cảnh, ngày mai
05/02/2014 Việt Nam ra điều trần về tình hình nhân quyền trong khuôn khổ kiểm điểm định kỳ phổ quát của Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc.
Đây là dịp để các tổ chức phi chính phủ đánh động công luận quốc tế về những vụ vi phạm nhân quyền nghiêm trọng tại Việt Nam.
Các tổ chức phi chính phủ khẳng định : Tình trạng nhân quyền tại Việt Nam không ngừng xấu đi. Theo tổ chức Human Rights
Watch, hiện có khoảng từ 150 đến 200 người đang bị giam cầm.
Chỉ riêng trong năm
2013, đã có tới 63 người bị bắt chỉ vì tranh đấu cho nhân quyền.
Việt Nam nằm trong số các quốc gia Đông Nam Á
có chính sách trấn áp mạnh mẽ nhất về tự do ngôn luận và tự do báo chí. Điều này được thể hiện rõ ràng trên thực địa : Các cuộc tập hợp bị nghiêm cấm hoàn toàn, các
nhà ly khai bị sách nhiễu, đe dọa, tra tấn và bị bỏ tù sau những phiên xử như dưới thời Staline.
Trong cuộc hội thảo ngày hôm nay tại Genève, các tổ chức phi chính phủ Việt Nam và quốc tế đưa ra một danh sách các vụ vi phạm nhân quyền tại Việt Nam với hy vọng thu hút sự chú ý của công luận quốc tế, trước khi Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc tiến hành kiểm điểm định kỳ về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam.
Ngăn Phạm Chí Dũng xuất cảnh:
Do não trạng cũ hay
không muốn Việt Nam hội
nhập ?
Trụ sở Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc tại
Genève (Reuters)
Thụy My
Sau khi tiến sĩ Phạm Chí Dũng bị công an Thành phố Hồ Chí Minh ngăn chận tại sân bay Tân Sơn Nhất hôm 01/02/2014,
không cho xuất cảnh đi Genève tham dự hội thảo về nhân quyền mà ông được tổ chức UN Watch mời với tư cách diễn giả, Diễn
đàn Xã hội
Dân sự
đã ra tuyên bố phản đối đề ngày 02/02/2014.
Tuyên bố lên án hành động trên đây đã vi phạm Hiến pháp Việt Nam cũng như Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, cho thấy thành viên mới được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc lại « trắng trợn vi phạm nhân quyền ».
RFI Việt ngữ đã đặt câu hỏi với Phó giáo sư tiến sĩ Hoàng Dũng ở Thành phố Hồ Chí Minh về sự kiện trên.
|
Subject: Lễ Thượng Kỳ Đầu Năm trước Tiền Đình Quận Hạt Santa Clara
(Phần 2)
Giới chức LHQ: Kiểm
điểm nhân quyền là cơ hội hiếm hoi cho VN
Tin liên hệ
- Một nhà ngoại giao Việt Nam xin tị nạn chính trị
ở Thụy Sĩ
- Sôi nổi các cuộc vận động tại LHQ trước khi VN
báo cáo nhân quyền UPR
- ‘Hà Nội hãy xé bỏ báo cáo lừa dối UPR để nói lên
thực trạng nhân quyền'
- Người dân và không khí Tết Giáp Ngọ ở Việt Nam
- 'Tình hình nhân quyền Việt Nam 2014 nhất định sẽ
khá hơn'
- 'LHQ cần lắng nghe khát vọng nhân quyền của
người dân Việt'
Hình ảnh/Video
Video
Sôi nổi các cuộc vận động tại LHQ trước
khi VN báo cáo nhân quyền UPR
Video
'VN hãy xé bỏ báo cáo lừa dối UPR để nói
lên thực trạng nhân quyền'
Video
Một nhà ngoại giao VN xin tị nạn chính trị
ở Thụy Sĩ
CỠ CHỮ
VOA
Tiếng Việt
04.02.2014
Ông Rolando Gomez, phát
ngôn viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, nói với VOA Việt Ngữ như vậy hôm
4/2, một ngày trước phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) về nhân quyền của Việt
Nam tại Geneve, Thụy Sỹ.
Đây là lần thứ hai các đại diện của Việt Nam xuất hiện trước nhóm làm việc của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc sau phiên kiểm điểm lần đầu diễn ra năm 2009.
Ông Gomez nói đây là một sự kiện ‘hết sức quan trọng’ đối với chính phủ Việt Nam.
“Nó là một cơ hội có một không hai để chính phủ Việt Nam nêu lên những bước đi mà nước này đã thực hiện để thúc đẩy nhân quyền ở Việt Nam theo như các đề xuất của các quốc gia khác vào năm 2009 cũng như nói lên các thách thức còn tồn tại. Ngoài ra, nó cũng là một cơ hội để các nước thành viên khác của Liên Hiệp Quốc đưa ra các đề xuất trên tinh thần xây dựng cho Việt Nam về các cách thức cải thiện hơn nữa tình hình nhân quyền tại nước này”.
Ông Gomez nói rằng cuộc kiểm điểm cũng là cơ hội để làm sáng tỏ những vấn đề liên quan tới quyền con người ở Việt Nam.
Một số nhà hoạt động đại diện cho các nhóm xã hội dân sự cũng như các blogger người Việt đã tới Geneve để có các cuộc tiếp xúc bên lề nhằm trình bày về những vấn đề nhân quyền ở Việt Nam.
Về sự tham gia, đóng góp ý kiến của các nhóm này cũng như các tổ chức phi chính phủ Việt Nam lẫn nước ngoài, phát ngôn viên của Hội đồng Nhân quyền LHQ nói rằng đây là một ‘khía cạnh quan trọng của quá trình kiểm điểm’.
“Trong khi các tổ chức phi chính phủ, và đại diện các nhóm xã hội dân sự không trực tiếp tham gia vào quá trình kiểm điểm của Việt Nam vào ngày thứ Tư (5/2), họ cũng được tạo điều kiện nói lên tiếng nói của mình tại hậu trường. Có các báo cáo khác nhau được coi là cơ sở cho cuộc kiểm định về nhân quyền của Việt Nam, và một trong các phúc trình đó là tổng hợp các quan điểm của các nhóm xã hội dân sự ở Việt Nam do các tổ chức phi chính phủ từ Việt Nam cũng như quốc tế cung cấp. Họ nêu lên các đánh giá về tình hình nhân quyền ở Việt Nam và còn có thể đưa ra các khuyến nghị của riêng họ nữa. Đó là những thông tin trên thực tế giúp ích cho cuộc họp diễn ra sắp tới”.
Ông Gomez cho biết rằng mục đích cuối cùng của hoạt động kiểm điểm này này là ‘thúc đẩy các tiến bộ tích cực về nhân quyền ở Việt Nam’.
Luật sư Hà Huy Sơn, người từng bào chữa cho các bị cáo trong các vụ án được coi là mang tính chính trị, hiện cũng có mặt ở Geneve theo lời mời của đoàn luật sư Na Uy để tham dự một hội thảo của các tổ chức phi chính phủ.
Ông Sơn nói với VOA Việt Ngữ:
“Người ta có hỏi tôi về thực tế nghề nghiệp của tôi ở Việt Nam và người ta hỏi về các tội danh mà tôi đã bảo vệ cho các bị cáo ở Việt Nam như là theo điều 79 [âm mưu lật đổ chế độ] hay điều 88 [tuyên truyền chống nhà nước]. Tôi nói cho họ biết là cái quy định hiện nay của pháp luật hình sự của Việt Nam và tố tụng hình sự đối với hai điều luật đó như thế nào, và những thuận lợi và khó khăn trong công việc luật sư của tôi”.
Việt Nam trở thành thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc năm ngoái, và giới bất đồng chính kiến cho rằng Việt Nam phải chứng tỏ trách nhiệm của mình khi là một phần của Hội đồng này bằng cách ngưng xách nhiễu những tiếng nói trái chiều với nhà nước.
Trong khi đó, trả lời báo chí trong nước hôm 2/2, Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Phạm Bình Minh cho rằng ‘có những thế lực, những người luôn tìm cách để chỉ trích chính phủ [Việt Nam] vì những mục tiêu khác nhau’.
Ông Minh cũng cho biết rằng Hà Nội đã đáp ứng trên 80% trong số 123 khuyến nghị mà các nước đưa ra trong cuộc kiểm điểm năm 2009.
Theo Phát ngôn viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, hơn 193 quốc gia cũng phải trải qua tiến trình kiểm điểm điểm UPR.
Ông nói với VOA Việt Ngữ rằng ‘đôi khi cũng có những nước từ chối các khuyến nghị của các quốc gia khác, hoặc không thực thi những thay đổi mà họ đã cam kết thực hiện’.
“Đó là những diễn biến không
Đây là lần thứ hai các đại diện của Việt Nam xuất hiện trước nhóm làm việc của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc sau phiên kiểm điểm lần đầu diễn ra năm 2009.
Ông Gomez nói đây là một sự kiện ‘hết sức quan trọng’ đối với chính phủ Việt Nam.
“Nó là một cơ hội có một không hai để chính phủ Việt Nam nêu lên những bước đi mà nước này đã thực hiện để thúc đẩy nhân quyền ở Việt Nam theo như các đề xuất của các quốc gia khác vào năm 2009 cũng như nói lên các thách thức còn tồn tại. Ngoài ra, nó cũng là một cơ hội để các nước thành viên khác của Liên Hiệp Quốc đưa ra các đề xuất trên tinh thần xây dựng cho Việt Nam về các cách thức cải thiện hơn nữa tình hình nhân quyền tại nước này”.
Ông Gomez nói rằng cuộc kiểm điểm cũng là cơ hội để làm sáng tỏ những vấn đề liên quan tới quyền con người ở Việt Nam.
Một số nhà hoạt động đại diện cho các nhóm xã hội dân sự cũng như các blogger người Việt đã tới Geneve để có các cuộc tiếp xúc bên lề nhằm trình bày về những vấn đề nhân quyền ở Việt Nam.
Về sự tham gia, đóng góp ý kiến của các nhóm này cũng như các tổ chức phi chính phủ Việt Nam lẫn nước ngoài, phát ngôn viên của Hội đồng Nhân quyền LHQ nói rằng đây là một ‘khía cạnh quan trọng của quá trình kiểm điểm’.
“Trong khi các tổ chức phi chính phủ, và đại diện các nhóm xã hội dân sự không trực tiếp tham gia vào quá trình kiểm điểm của Việt Nam vào ngày thứ Tư (5/2), họ cũng được tạo điều kiện nói lên tiếng nói của mình tại hậu trường. Có các báo cáo khác nhau được coi là cơ sở cho cuộc kiểm định về nhân quyền của Việt Nam, và một trong các phúc trình đó là tổng hợp các quan điểm của các nhóm xã hội dân sự ở Việt Nam do các tổ chức phi chính phủ từ Việt Nam cũng như quốc tế cung cấp. Họ nêu lên các đánh giá về tình hình nhân quyền ở Việt Nam và còn có thể đưa ra các khuyến nghị của riêng họ nữa. Đó là những thông tin trên thực tế giúp ích cho cuộc họp diễn ra sắp tới”.
Ông Gomez cho biết rằng mục đích cuối cùng của hoạt động kiểm điểm này này là ‘thúc đẩy các tiến bộ tích cực về nhân quyền ở Việt Nam’.
Luật sư Hà Huy Sơn, người từng bào chữa cho các bị cáo trong các vụ án được coi là mang tính chính trị, hiện cũng có mặt ở Geneve theo lời mời của đoàn luật sư Na Uy để tham dự một hội thảo của các tổ chức phi chính phủ.
Ông Sơn nói với VOA Việt Ngữ:
“Người ta có hỏi tôi về thực tế nghề nghiệp của tôi ở Việt Nam và người ta hỏi về các tội danh mà tôi đã bảo vệ cho các bị cáo ở Việt Nam như là theo điều 79 [âm mưu lật đổ chế độ] hay điều 88 [tuyên truyền chống nhà nước]. Tôi nói cho họ biết là cái quy định hiện nay của pháp luật hình sự của Việt Nam và tố tụng hình sự đối với hai điều luật đó như thế nào, và những thuận lợi và khó khăn trong công việc luật sư của tôi”.
Việt Nam trở thành thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc năm ngoái, và giới bất đồng chính kiến cho rằng Việt Nam phải chứng tỏ trách nhiệm của mình khi là một phần của Hội đồng này bằng cách ngưng xách nhiễu những tiếng nói trái chiều với nhà nước.
Trong khi đó, trả lời báo chí trong nước hôm 2/2, Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Phạm Bình Minh cho rằng ‘có những thế lực, những người luôn tìm cách để chỉ trích chính phủ [Việt Nam] vì những mục tiêu khác nhau’.
Ông Minh cũng cho biết rằng Hà Nội đã đáp ứng trên 80% trong số 123 khuyến nghị mà các nước đưa ra trong cuộc kiểm điểm năm 2009.
Theo Phát ngôn viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, hơn 193 quốc gia cũng phải trải qua tiến trình kiểm điểm điểm UPR.
Ông nói với VOA Việt Ngữ rằng ‘đôi khi cũng có những nước từ chối các khuyến nghị của các quốc gia khác, hoặc không thực thi những thay đổi mà họ đã cam kết thực hiện’.
“Đó là những diễn biến không
WESTMINSTER Diễn Hành Tết Giáp Ngọ
2014: Tưng Bừng, Đông Kỷ Lục
(02/04/2014)
(Xem: 104)
WESTMINSTER
(VB) – Diễn hành Tết Giáp Ngọ 2014 được tưng bừng diễn ra trên đường Bolsa,
thành phố Westminster, từ 9 giờ sáng đến hơn 12 giờ trưa ngày 1 tháng 2 năm
2014, nhằm ngày Mùng Hai Tết, với sự tham dự của các nghị sĩ, dân biểu liên
bang, tiểu bang, các thị trưởng, nghị viên nhiều thành phố, các trường học, cơ
quan chính quyền địa phương, các hội đoàn, đoàn thể, tổ chức người Việt tị nạn,
các cơ quan truyền thanh, truyền hình, báo chí Việt Mỹ, và hàng chục ngàn đồng
hương.
Hình ảnh trong cuộc
diễn hành Tết Giáp Ngọ 2014.
Con đường Bolsa, đóng hẳn giao thông từ 8 giờ sáng từ khúc đường Newland đến Bushard. Những đợt người từ nhiều hướng đổ về khu vực diễn hành càng lúc càng đông. Khi cuộc diễn hành chính thức diễn ra thì con đường Bolsa chạy dài từ Magnolia qua tới Bushard đã đầy người đứng hai bên lề đường và một nửa đường bên hướng East của đại lộ Bolsa. Nhiều người tham dự cho biết năm nay lượng người đến coi diễn hành đông hơn các năm trước nhiều, có lẽ vì thời tiết thật tuyệt vời trong ngày diễn hành với trời trong, nắng ấm và khí hậu vừa phải không lạnh, không nóng, nhất là ngày diễn hành rơi vào đúng Mùng Hai Tết.
Mở đầu cuộc diễn hành là nghi thức khai mạc với phần rước quốc quân kỳ do Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa đảm trách, và phần chào và hát quốc ca Việt Nam Cộng Hòa, Hoa Kỳ và phút mặc niệm. Tiếp theo là lời cầu nguyện đầu năm của Hội Đồng Liên Tôn tại Hoa Kỳ.
Hình ảnh trong cuộc
diễn hành Tết Giáp Ngọ 2014.
Điều hợp chương trình diễn hành là các MC Minh Phượng, Ngọc Ân, Nguyễn Hoàng Dũng, và Diệp Miên Trường.
Thị Trưởng Thành Phố Westminster Tạ Đức Trí và Trưởng Ban Tổ Chức Diễn Hành Tết Giáp Ngọ 2014 Luật Sư Nguyễn Xuân Nghĩa đã lần lược phát biểu khai mạc với sự bày tỏ lòng biết ơn đến tất cả đồng hương đã ủng hộ bằng sự có mặt quý báu trong ngày diễn hành.
Đồng Trưởng Ban Chương Trình là ông Phát Bùi và Nguyễn Mạnh Chí.
Hình ảnh trong cuộc
diễn hành Tết Giáp Ngọ 2014.
Tham dự trong diễn hành về phía các vị dân cử liên bang, tiểu bang và địa phương gồm có Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal, Thượng Nghị Sĩ California Lou Correa, Dân Biểu California Allan Masoor, DB California Jose Solorio, Travis Allen, và Tom Daly, Giám Sát Viên Quận Cam Janet Nguyễn, Chánh Biện Lý Quân Cam Tony Rackaukas, Chánh Lục Sự Quận Cam Hugh Nguyễn, Thị Trưởng Westminster Trí Tạ, Thị Trưởng Fountain Valley Michael Võ, Thị Trưởng Santa Ana Miguel Polido, Thị Trưởng Garden Grove Bruce Broawater, các Nghị Viên Westminster gồm Diana Carey, Sergio Contreras, Andy Quách, Margie Rice, các Nghị Viên Garden Grove gồm Christopher Phan, Dina Nguyễn, Steve Stones, Kris Beard, các Nghị Viên Santa Ana gồm Vince Sarmiento, Michele Martinez, David Benavides, Roman Reyna.
Diễn hành gồm khoảng gần 100 cá nhân, hội đoàn, đoàn thể, tổ chức, cơ quan, cơ sở kinh doanh với hàng chục xe hoa trang trí lộng lẫy. Nhiều vị dân cử đã nhân cơ hội này đi bộ dọc theo hai bên lề đường để tiếp xúc, bắt tay, chào hỏi, chúc mừng đầu năm đến cư dân địa phương.
Hình ảnh trong cuộc
diễn hành Tết Giáp Ngọ 2014.
Nổi bật nhất trong cuộc diễn hành là hình ảnh lá cờ vàng ba sọc đỏ, biểu tượng thiêng liêng cho lý tưởng tự do của người Việt tị nạn cộng sản, có mặt trên tất cả xe tham dự từ xe các vị dân cử liên bang, tiểu bang, địa phương, đến xe môtô, xe xích lô đạp, xe đạp, và từng cá nhân tham dự diễn hành.
Trong đoàn diễn hành còn có xe hoa với hình chiếc Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ10, chiến hạm đã từng tham dự cuộc chiến chống Trung Cộng xâm chiếm đảo Hoàng Sa ngày 19 tháng 1 năm 1974. Trong đoàn còn có linh vị của 74 chiến sĩ VNCH đã hy sinh để bảo vệ Hoàng Sa, và linh ảnh của các vị sĩ quan Quân Lực VNCH đã anh dũng hy sinh trong trận chiến Hoàng Sa ngày 19 tháng 1 năm 1974 gồm linh ảnh Cố Trung Tá Nguỵ Văn Thà, Cố Đại Úy Nguyễn Thành Trí, Cố Đại Úy Huỳnh Duy Thạch, Cố Đại Úy Nguyễn Văn Đông.
Hình ảnh trong cuộc
diễn hành Tết Giáp Ngọ 2014.
Tham dự diễn hành còn có kiệu rước Đất Nước Thiêng, kiệu Bánh Dầy Bánh Chưng là biểu tượng của văn hóa Việt trong ngày Tết.
Đoàn diễn hành cũng gồm các trung tâm võ thuật như Vovinam Việt Võ Đạo, Youth Tae Kwon Do, Thiếu Lâm Thất Sơn Cổ Truyền, Japan Martial Art Center, Vietnamese Tae Kwon Do Center, Shaolin Warriors Academy, Tổng Hội Phát Triển Võ Thuật Thế Giới, v.v… với những màn biểu diễn võ thuật phong phú của nhiều môn phái võ.
Hình ảnh trong cuộc
diễn hành Tết Giáp Ngọ 2014.
Đoàn
diễn hành cũng gồm các Liên Đoàn Hướng Đạo, các trung tâm vn hóa, Vt gữ, các
hội đồng hương, hội ái hữu các trường, v.v…
Cuộc diễn hành còn có sự tham dự của đoàn diễn hành của tổ chức Vietnamese Rainbow of Orange County (VROC) gồm những người đồng tính nam và nữ, lưỡng tính và chuyển giới tính (LGBT). Đoàn gồm hàng chục thành viên vừa đi vừa ca hát những bản nhạc xuân Việt Nam phổ thông trong dịp Tết đến.
Một điểm đặc biệt khác trong cuộc diễn hành là người đến xem diễn hành đã có mặt từ đầu cho đến cuối cuộc diễn hành như để bày tỏ sự cổ võ và hậu thuẫn tận tình cho một sinh hoạt ý nghĩa và đáng ghi nhớ trong cộng đồng vào dịp Tết truyền thống dân tộc được tổ chức nơi xứ người.
Cuộc diễn hành còn có sự tham dự của đoàn diễn hành của tổ chức Vietnamese Rainbow of Orange County (VROC) gồm những người đồng tính nam và nữ, lưỡng tính và chuyển giới tính (LGBT). Đoàn gồm hàng chục thành viên vừa đi vừa ca hát những bản nhạc xuân Việt Nam phổ thông trong dịp Tết đến.
Một điểm đặc biệt khác trong cuộc diễn hành là người đến xem diễn hành đã có mặt từ đầu cho đến cuối cuộc diễn hành như để bày tỏ sự cổ võ và hậu thuẫn tận tình cho một sinh hoạt ý nghĩa và đáng ghi nhớ trong cộng đồng vào dịp Tết truyền thống dân tộc được tổ chức nơi xứ người.
Thư số 28 gởi
Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam
******
Phạm Bá Hoa
Tôi chào đời năm 1930, vào quân đội Việt Nam Cộng Hòa năm 1954, chống lại cuộc chiến tranh do nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa gây ra. Trong bang giao quốc tế, quốc gia này đánh chiếm quốc gia kia, không có tên gọi nào khác ngoài hai chữ “xâm lăng”. Sau ngày
30/4/1975, lãnh đạo cộng sản Việt Nam với lòng thù hận đã đày đọa chúng tôi trong hơn 200 trại tập trung mà họ gọi là trại cải tạo, hằng trăm Bạn tôi đến 17 năm,riêng tôi là
12 năm 3 tháng. Tuy tên Quốc Gia và Quân Lực mà tôi phục vụ không còn nữa, nhưng linh hồn trong quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ vẫn nguyên vẹn trong tôi. Tôi không
hận thù lãnh đạo Các Anh, nhưng tôi không bao giờ quên quá khứ đau thương tàn bạo mà họ gây ra cho Tổ Quốc, Dân Tộc! Vì vậy mà tôi chưa bao giờ, và sẽ không bao giờ về Việt Nam cho đến khi quê hương tôi có một chế độ dân chủ tự do thật sự.
Các Anh là Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam. Xin gọi Người Lính Quân Đội Nhân Dân ngắn gọn là “Các Anh” để tiện trình bày. Chữ “Các Anh” viết hoa mà tôi sử dụng ở đây, bao gồm từ người lính đến các cấp chỉ huy, ngoại trừ lãnh đạo cấp Sư Đoàn, Quân Đoàn, Quân Chủng, Bộ Tổng Tham Mưu, và Bộ Quốc Phòng. Là Người Lính trong quân đội “Nhân Dân”, Các Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân, vì Tổ Quốc với Nhân Dân là trường tồn, trong khi đảng cộng sản hay bất cứ đảng nào cầm quyền cũng chỉ một giai đoạn của lịch sử, và nội dung tôi gởi đến Các Anh được đặt trên căn bản đó.
Nội dung thư này, Các Anh cùng tôi tìm hiểu chiều sâu của bản Hiến Pháp mà Quốc Hội với 95% đại biểu là đảng viên cộng sản đã thông qua.
Thứ
nhất. Tóm lược kêu gọi tham gia sửa đổi Hiến Pháp.
Khi kêu gọi nhân dân góp ý sửa đổi Hiến Pháp từ ngày 2/1/2013 đến ngày 31/3/2013: Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng, nói: “... Tạo điều kiện cho công dân tham gia một cách rộng rãi vào Hiến pháp, có thể tham gia vào tất cả các điều khoản của Hiến pháp và toàn
bộ Hiến pháp...”.Ông Phan Trung Lý, Trưởng Ban Biên Tập Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp tuyên bố: “Nhân dân có thể cho ý kiến đối với mọi nội dung trong bản dự thảo Hiến Pháp, kể cả điều 4...”. Ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng ban hành “chỉ thị 22”, nói rằng: “Sự kiện lấy ý kiến nhân dân cho
bản dự thảo Hiến Pháp là một đợt sinh hoạt chính trị quan trọng, rộng lớn trong toàn đảng, toàn dân, và cả hệ thống chính trị...”.
Các Anh hiểu gì về ba vị lãnh đạo cộng sản vừa nói ở trên? Với tôi, lời nói của ba ông ấy gộp lại như thế này: “Các ông ấy ra cái điều chế độ cộng sản có dân chủ khi kêu gọi đồng bào tham gia
ý kiến về bất cứ điều khoản nào trong Hiến Pháp để xây dựng Hiến Pháp mới, và đây là một sinh hoạt chính trị quan trọng trong toàn dân. Cũng là dịp mà các ông ấy mang cái bản chất dối trá ra sử dụng, như đã từng sử dụng khi kêu gọi đồng bào góp ý đại hội đảng năm 2001,
2006, và 2011, để rồi tất cả những ý kiến đóng góp “bị lãnh đạo cộng sản sốt sắng liệng vào thùng rác”. Tôi nghĩ, lần này sẽ vẫn như vậy thôi, vì bản chất dối trá của cộng sản từ thời “bác” Các Anh trải dài đến nay dối trá càng tinh vi hơn.
Sau khi rất nhiều thành phần trong xã hội tham gia góp ý sửa đổi Hiến Pháp, lãnh đạo Các Anh vội vàng lên tiếng.
Tóm tắt lời ông Nguyễn Phú Trọng tại Vĩnh Phú ngày
25/2/2013, ông hốt hoảng qua lời nói: “Vừa rồi đã có các luồng ý kiến cũng có thể quy vào được là suy thoái chính trị, suy thoái tư tưởng và đạo đức. Nói thẳng ra là suy thoái chứ còn gì nữa!”
Ngay sau đó, bài viết của nhà
báo Nguyễn Đắc Kiên ngày 26/2/2013, như nòng súng nhắm thẳng vào ông Trọng khi tác giả nhấn mạnh: “Tôi khẳng định mình có quyền muốn bỏ Điều 4 trong Hiến Pháp, muốn tổ chức một Hội Nghị Lập Hiến để có một Hiến Pháp mới thực sự thể hiện ý chí của toàn dân, tôi ủng hộ đa nguyên đa đảng, ủng hộ xây dựng một chính thể tam quyền phân lập, và tôi ủng hộ phi chính trị hóa quân đội vì quân đội chỉ để bảo vệ tổ quốc bảo vệ nhân dân. Tôi khẳng định, mình đang thực hiện quyền cơ bản của con người là tự do ngôn luận, tự do tư tưởng; quyền này mỗi người sinh ra đã tự nhiên có, và nó được nhân dân Việt Nam tôn trọng. Tất cả những người Việt Nam khác, đều có quyền tuyên bố như thế. Và tôi cho rằng, những người nào chống lại các quyền trên là phản động, là đi ngược lại với lợi ích của nhân dân, đi ngược lại xu hướng tiến bộ của nhân loại.
Ngay chiều ngày 26/2/2013, Nguyễn Đắc Kiên bị buộc thôi việc. Khi trả lời phỏng vấn của hãng tin AFP, anh Kiên dứt khoát: “Tôi không
ngạc nhiên là tôi bị sa thải sau khi tôi phổ biến bài viết.....Tôi sẽ tiếp tục đấu tranh cho dân chủ ở đất nuớc tôi”.
Trần Sơn (Danlambao): “Sau bài phát biểu của ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng và ông Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng, một sự thật hiển hiện là các ông đã chánh thức tuyên chiến với toàn dân ngay từ giờ phút ấy... Các ông không còn ngần ngại mà tự bóc trần bản chất của mình: “bản chất độc tài”.
Tác giả Phạm Thạch Hồng: “Lời tuyên bố khẳng khái của Nguyễn Đắc Kiên đã ném vào mặt Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí Thư đảng cộng sản Việt Nam, nổ tung như một quả bom gây hiệu ứng giây chuyền, kéo theo một loạt phản ứng tiếp theo”. Ngày 28/2/2013, lời tuyên bố mạnh mẽ ấy trở thành “Lời tuyên bố của các công dân tự do” trên trang mạng, và tính đến 1 giờ sáng ngày 7/3/2013 (giờ Việt Nam) có đến 5.200 người ký tên ủng hộ. Điều đáng chú ý là
trong danh sách đó, 174 người ký tên đầu tiên là trong nước, từ số thứ tự 175 trở lên là chữ ký của nhiều người Việt sống khắp năm châu”.
Các Anh nhận ra điều gì qua nhận định của các tác giả mà Các Anh vừa đọc? Dưới nét nhìn của tôi, ông Tổng Bí Thư của Các Anh là người cộng sản cực đoan, loại người khư khư cho rằng “cộng sản tự do gấp vạn lần tư bản” mà “bác hồ” Các Anh nói từ khi ông ấy về sống trong hang Pác Pó sáu bảy chục năm trước. Với tôi, tư tưởng tự do của ông Hồ là loại tự do bịt mắt bịt tai bịt miệng mọi người dưới quyền cai trị của ổng, cho dù là dân hay đảng viên cộng sản cũng vậy, và thay vào đó là tất cả phương tiện truyền đạt tin tức đến đồng bào là dối trá toàn diện. Vì vậy mà việc kêu gọi đồng bào tham gia góp ý sửa đổi Hiến Pháp, cũng là dối trá.
Ngày 28/11/2013, Quốc Hội với 95% đại biểu là đảng viên cộng sản, đã thông qua bản dự thảo sửa đổi Hiến Pháp năm 1992 để trở thành bản Hiến Pháp 2013, với số phiếu 486/488 thuận, tỷ lệ 97.59%. Hai đại biểu còn lại là không bỏ phiếu. Hiến pháp 2013 bao gồm 11 Chương và 120 Điều (giảm 1 chương và 27 điều so với Hiến pháp 1992), và có hiệu lực từ ngày 1/1/2014. Xin trích 4 điều khẳng định độc đảng độc tài dưới đây:
Điều 2. “Nhà nước ta là nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa; nhà
nước của dân, do dân
và vì dân. Nhà nước Việt Nam do dân
làm chủ, tất cả quyền lực thuộc về nhân dân. Quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự phân công, phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành
pháp, tư pháp”.
Lãnh đạo của Các Anh vẫn dối trá như đã từng dối trá và luôn luôn dối trá. “Nhà nước của dân, do dân,
và vì dân”, mà sao dân ngày càng bị nhà nước cưỡng đoạt đấi đai nhà cửa, dẫn đến tình trạng Dân Oan ngày càng
đông thêm, đến nổi ngày 30/12/2013,
Dân Oan phải công bố thành lập “Hội Dân Oan” do bà Lê Hiền Đức giữ chức Chủ Tịch Danh Dự để bảo vệ Dân Oan. Các Anh nhớ rằng, Bà Lê Hiền Đức đã được Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế trao giải thưởng “Liêm
Chính” vào năm 2007, còn lãnh đạo Các Anh chắc là đời đời kiếp kiếp cũng không thể nào có được giải thưởng đó, vì bản chất độc tài dối trá nên làm gì có liêm chính.
Các Anh hãy nghe bà Lê Hiền Đức trả lời đài RFI ngày 31/12/2013 để Các Anh hiểu thêm về Dân Oan: “Dân oan là những người “dân lành” Việt Nam thân yêu của tôi bị các cấp chính quyền, từ cơ sở cho đến quận, huyện, tỉnh, thành phố và lên đến trung ương câu kết với nhau, nó đè nén, nó cưỡng bức, nó cướp đất, cướp nhà của người dân lành thân yêu của tôi, của chúng ta. Những người đó đi đấu tranh, tức là gửi đơn tố cáo, khiếu nại đến các cấp chính quyền, thì bị cấp dưới đẩy lên cấp trên. Khi lên đến quận huyện, thì nó đẩy lên cấp tỉnh, thành phố. Tỉnh lại đẩy lên trung ương. Và khi người dân đến trung ương, cụ thể là người dân 63 tỉnh thành phố bị oan ức đến trụ sở tiếp dân của Thanh Tra Chánh Phủ, thì trung ương lại “đá” xuống cấp dưới. Tôi gọi là “dưới đẩy lên, trên đá xuống”. Chúng nó biến những người dân đi tố cáo thành những người “Dân Oan”. Có những người đi đấu tranh, gửi đơn khiếu nại, từ lúc tóc còn đen, mà nay đầu bạc trắng, bạc trắng hơn tôi nữa, mà vẫn chưa có kết quả”.
Điều 3. “Nhà nước bảo đảm và phát huy
quyền làm chủ của Nhân dân, công nhân, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm quyền con người, quyền công dân, thực hiện mục tiêu dân
giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện”.
Hiến Pháp có hiệu lực rồi đó, sao lãnh đạo Các Anh không trả tự do cho tất cả những người yêu nước từng phản đối Trung Cộng lấn chiếm Việt Nam mà lãnh đạo với nhà nước bắt bỏ tù, vì tất cả những người đó đã thực hiện đúng quyền con người mà Hiến Pháp công nhận. Chẳng những phải trả tự do, mà phải bồi thường theo mức độ tổn hại vật chất lẫn tinh thần cho họ nữa. Hành động như vậy mới đúng là “bảo đảm quyền con người” chớ.
Còn văn minh gì mà thống kê của Bộ Tư Pháp Việt Nam thì từ năm 1995 đến năm 2011, hơn 250.000 cô gái Việt Nam lấy chồng người ngoại quốc qua những cuộc lựa chọn quái đản. Trong số đó có khoảng 100.000 cô lấy chồng người Đài Loan, 30.000 cô lấy chồng người Trung Cộng, và 40.000 cô lấy chồng là người Đại Hàn. Đại đa số các cô gái này là những người nghèo, trình độ văn hóa thấp, khoảng 80% sinh sống tại các tỉnh miền đông Sài Gòn và vùng đồng bằng sông Cửu Long. Bà Nguyễn Thị Kim Ngân, Bộ Trưởng Bộ Lao Động, Thương Binh, và Xã Hội, đã phải thừa nhận rằng: “Phụ nữ Việt Nam lấy chồng ngoại quốc vì mục đích kinh tế, nhất là những cuộc hôn nhân qua môi giới bất hợp pháp thường dẫn đến đổ vỡ. Nhiều người ngoại quốc và người Việt Nam, hình thành những đường dây buôn bán người xuyên quốc gia. Nhiều cô gái Việt Nam bị môi giới lừa đảo, lấy chồng nghèo khổ, bị bốc lột sức lao động, bị lạm dụng tình dục, bị hành hạ đánh đập, dẫn đến tình cảnh có một số phụ nữ Việt Nam tự tử”. Gần hơn hết là ngày 9/8/2013, hằng trăm cô gái Việt Nam sang Tàu cho bọn đàn ông con trai Tàu lựa chọn làm vợ, giống như chúng nó ra chợ lựa hàng mua vậy? Ngay ngày hôm sau thì sự kiện này có trên trang Facebook, và ttừ ngày 10/8/2013 đến 8 giờ sáng ngày 25/1/2014, đã có 37.356 người trên thế giới vào xem. Nhục nhã như vậy mà gọi là văn minh ư?
Cuộc sống ấm no gì mà ngày 9/1/2014, ông Thái Phúc Thành, Cục Trưởng Cục Bảo Trợ Xã Hội trả lời báo Dân Việt rằng: “Ngay trong thời gian đó Bộ Xã Hội đã nhận được đề nghị của 11 tỉnh, là Lai Châu, Lào
Cay, Cao Bằng, Yên Bái, Ninh Bình, Nghệ An, Quảng Bình, Ninh Thuận, Bình Thuận, Phú Yên, và Kon Tum, xin giúp gạo cứu đói cho dân. Tỉnh xin nhiều nhất là Quảng Bình với 5.200 tấn, Nghệ An với 4.200 tấn. Chưa hết, theo báo cáo của Bộ Nông Nghiệp & Phát Triển Nông Thôn, trong 4
năm qua có đến 1.186 tàu đánh cá với 7.045 ngư dân bị “tàu lạ”(của nước rất quen. PB Hoa) bắt giữ trong khi đánh cá trong vùng Biển Đông. Lãnh đạo Các Anh chỉ nói chớ không bao giờ hành động như lời họ nói. Và mới nhất là báo Lao Động ngày 6/1/2014, có bản tin “Chủ Tịch Nghiệp Đoàn Cá Quảng Ngãi kêu gọi giúp đỡ ngư dân trong ngày 2 và 3/1/2014, bị tàu Trung Quốc đuổi bắt, đánh đập dã man các thuyền viên và cướp hết tài sản trên tàu”. Vậy mà ngư dân không hề được nhà nước bảo vệ, cũng không được giúp đỡ vật chất cho họ. Phải chăng, sống trong xã hội chủ nghĩa thì đảng với nhà nước tự lo cho nhau làm giàu, còn dân thì cùng nhau vừa kiếm miếng cơm manh áo vừa tự bảo vệ nhau hay sao?
Điều 4. “Đảng Cộng sản Việt Nam, là Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao
động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân,
Nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội. Đảng Cộng sản Việt Nam gắn bó mật thiết với Nhân dân, phục vụ Nhân dân, chịu sự giám sát của Nhân dân, chịu trách nhiệm trước Nhân dân về những quyết định của mình. Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp
luật.”.
Hẳn là Các Anh đã học tư tưởng của “bác” Các Anh rồi chớ? Tôi thì vào Wikipedia lục lọi được nhiều tài liệu và tôi đọc tất cả. Cuối cùng, tôi đúc kết lại thì tư tưởng chính trị của “bác” Các Anh là “thi hành lệnh của cộng sản quốc tế thực hiện cuộc cách mạng vô sản trên đất nước Việt Nam trong cuộc cách mạng vô sản trên toàn thế giới. Còn tư tưởng tự do của ông ấy là bịt mắt bịt tai bịt miệng toàn dân, trong đó có
Các Anh ”. Vì vậy mà “bác” Các Anh đã thiêu cháy hơn 500.000 thanh niên để nhuộm đỏ một nửa nước Việt Nam hồi tháng 7/1954, và tiếp tục chiến tranh thiêu cháy hơn 4.000.000
thanh niên để nhuộm đỏ toàn cõi Việt Nam từ ngày 30/4/1975, chớ không có giải phóng gì hết. Các Anh nhớ rằng, người dân Việt Nam Cộng Hòa tự do chúng tôi no ấm gấp trăm lần người dân Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa của Các Anh. Những ngày sau 30/4/1975, thật là mắc cở không tưởng tượng được, khi nhìn cái cảnh người dân Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đem những cái chén bằng nhựa do Trung Cộng sản xuất, từ Hà Nội vào Sài Gòn gọi là giúp đỡ cho người Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi! Tôi
khẳng định, lỗi đó không phải của người dân, mà
chính lãnh đạo Các Anh đã dối trá khi họ tuyên truyền là người dân Việt Nam Cộng Hòa nghèo khổ đến mức không có cái chén ăn cơm, nhằm thúc đẩy đẩy thanh niên vào
chiến trường lửa đạn để nhuộm đỏ toàn cõi Việt Nam.
Cũng vì vậy mà nhà văn cộng sản Dương Thu Hương nhận thức giữa hai chế độ “Việt Nam Cộng Hòa tự do” với “Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa cộng sản” như sau: “Lần thứ nhất khi đội quân chiến thắng vào Sài Gòn năm 1975, trong khi tất cả mọi người trong đội quân chúng
tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc. Vì tôi
thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách uổng phí. Tôi không choáng ngợp lắm vì nhà cao cửa rộng của miền Nam, mà vì
tác phẩm của tất cả các nhà văn miền Nam đều được xuất bản trong một chế độ tự do; tất cả các tác giả mà tôi chưa bao giờ biết đều có tác phẩm bầy trong các hiệu sách, ngay trên vỉa hè; và đầy dẫy các phương tiện thông tin như TV, radio, cassette. Những phương tiện đó đối với người miền Bắc là những giấc mơ. Ở miền Bắc, tất cả mọi báo đài, sách vở đều do nhà nước quản lý. Dân chúng chỉ được nghe đài Hà Nội mà thôi; và chỉ có những cán bộ được tin tưởng lắm mới được nghe đài Sơn Mao, tức là đài phát thanh Trung Quốc. Còn toàn bộ dân chúng chỉ được nghe loa
phóng thanh tập thể; có nghĩa là
chỉ được nghe một tiếng nói. Vào Nam
tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ... nếu người ta muốn. Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua một chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó làbài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải”.
Điều 15. Hạn chế quyền con người, quyền công dân. Quyền con người, quyền công dân chỉ có thể bị hạn chế theo quy định của luật trong trường hợp cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, đạo đức xã hội, sức khỏe của cộng đồng.
Các Anh thấy gì khi đọc nội dung điêu 15 trên đây? Tôi thì thấy như vầy: “Điều 15 xóa bỏ các điều 2, 3, và 14 bên
trên, khi “Quốc Hội hộp thư” dùng nhóm chữ “hạn chế quyền con người, quyền công dân, vì lý do an ninh, quốc phòng, quốc gia, trật tự, ......” Thực tế trong gần 40 năm qua đã chứng minh rằng, khi họ ra tay đàn áp thì họ viện dẫn bất cứ những điều vu vơ nào đó mà không cần đến lý lẽ, nay lại được điều 15 bao bọc cho họ thẳng tay đàn áp. Chắc chắn rằng, từ khi có cái đảng cộng sản đến nay, lãnh đạo của Các Anh luôn luôn nói với làm hoàn toàn
trái ngược nhau. Và ngay trong Hiến Pháp, nói với nói cũng đã
trái ngược nhau rồi. Mà thực chất, đảng cộng sản là đảng độc tài, nếu lãnh đạo Các Anh mà nói với làm giống nhau thì họ không còn là cộng sản. Vì vậy mà đảng viên ở hàng lãnh đạo trong hệ thống đảng với nhà nước, không thể là người tốt. Theo nhà báo Châu
Thành (Danlambao) ngày 31/8/2013, thì “bấy lâu nay người ta rao đến điếc tai nhức óc, khắp nơi băng-rôn với khẩu hiệu đến lóa mắt, về cái việc học tập đạo đức Hồ Chí Minh. Thật ra những người đứng ra kêu gào học tập đạo đức, lại chính là những kẻ vô đạo đức”.
Các Anh nhớ rằng, ngày 28/9/2013, ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí Thư đảng cộng sản Việt Nam đã nói với cử tri quận Tây Hồ và quận Hoàn Khiếm (Hà Nội) rằng: “Hiến Pháp là văn kiện chính trị pháp lý quan
trọng vào bậc nhất sau Cương Lĩnh của đảng”. Ông Tổng Bí Thư Các Anh đã tuyên bố như vậy, thì việc gì phải tốn công tốn của sửa đổi Hiến Pháp, chỉ cần sửa đổi Cương Lĩnh của đảng là đủ rồi. Với lại đảng đứng trên đầu tổ quốc từ khi có đảng đến nay, thì đâu cần đến cái Quốc Hội “hộp thư” với cái Viện Kiểm Sát Tối Cao “hộp thư”. Nếu ông Trọng xóa bỏ hai cơ quan hộp thư đó, chính ông là người lãnh đạo giúp dân giảm bớt tiền đóng thuế cho ngân sách để trả lương cho họ. Hổng chừng ông ấy sẽ được người dân cám ơn đó.
Vậy mà, sau ngày Quốc Hội thông qua bản Hiến Pháp, báo Nhân Dân có bài viết ca tụng rằng: “Hiến Pháp được thông qua với đồng thuận cao là tất yếu dân chủ, là kết quả của chân lý, ý Đảng lòng Dân”.
Sau loạt Thư của tôi, hy vọng là Các Anh không dễ dàng chấp nhận đoạn trên đây của báo Nhân Dân. Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi vẫn mời Các Anh cần phải đọc tiếp dưới đây để nhận ra “lòng dân là ý đảng hay lòng dân là chống đảng” qua nhận định của một số tác giả trong nước và ngoài nước:
Thứ
ba. Lòng Dân chính là đây.
Blogger Hà Sĩ Phu, có đôi lời về số phiếu 486/488 tán thành tại Quốc Hội. Tác giả tự hỏi: “Có phải cứ đồng thuận cao là dân chủ hay sao?” Rồi ông tự trả lời: “Quốc hội với 95% đảng viên, chính
là “nhóm lợi ích” khổng lồ mà quyền và lợi gắn chặt với Điều 4 Hiến Pháp, với “sở hữu toàn dân” thì đa số ấy chỉ là một phe nhóm”. Theo tác giả, nếu Quốc Hội làm việc theo tinh thần dân chủ, thì họ phải ghi nhận những ý kiến đối lập của Nhóm 72, Nhóm Công Dân Tự Do, Nhóm Công Giáo, Nhóm 8406,... . Rồi ông chua chát mà nói rằng: “Tỷ lệ 97,59% dù thật hay giả cũng là một con số dại dột trong tuyên
truyền....Một Hiến pháp thế này được thông qua là mở đầu cho một thời kỳ tồi tệ hơn trước, cũng như mỗi lần sửa Hiến pháp là một lần thụt lùi”. Tác giả trích dẫn lời của nhà khoa học Albert Einstein từng khẳng định rằng: “Chúng ta không thể thắng được lũ ngu, bởi chúng quá đông” .
Từ Huế, Linh Mục Phan Văn Lợi nhận định: “Chúng tôi
thấy cần lên tiếng một lần nữa cùng với những tiếng nói khác,
không phải để Nhà nước nghe cho bằng để dân chúng thấy được rằng Quốc Hội đã bác bỏ tất cả mọi ý kiến, đồng thời cũng để cảnh báo với người dân rằng nhà cầm quyền của đảng cộng sản đã quyết tâm ra một Hiến Pháp phi dân chủ, chống lại nhân quyền và hoàn toàn
không hợp lòng dân”.
Blog Dân Làm Báo nhận định: “… đây thực chất là màn kịch của đảng cộng sản nhằm hợp thức hóa để tiếp tục giữ mọi quyền lực độc tôn. Gọi là “biểu quyết thông qua”, nhưng đối với một Quốc Hội có đến 500 đại biểu đều là đảng viên cộng sản thì ai cũng biết trước kết quả…”
Blogger Hiệu Minh với bài “Từ ép cung cá nhân đến ép cung quốc gia”, nhắc lại lời Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đã nói “Hiến pháp là văn
kiện chính trị pháp lý quan
trọng vào bậc nhất sau Cương lĩnh của Đảng. Blogger Hiệu Minh dẫn chứng từ lịch sử rằng: “Tình trạng độc đảng tạo nên quyền lực tuyệt đối, dẫn đến quyền lực bị tha hóa, chính
là nguyên nhân làm cho khối Liên Xô và khối cộng sản Đông Âu sụp đổ....”.
Ông Dương Trung Quốc, một trong hai đại biểu Quốc Hội không bỏ phiếu thông qua dự thảo Hiến Pháp, và ông giải thích: "Cái khiến tôi băn khoăn là trong lịch sử lập hiến của nước ta, đây là lần đầu tiên trong lời nói đầu của Hiến Pháp viết thẳng quan niệm Hiến Pháp chỉ là “thể chế hoá cương lĩnh” của Đảng và kế thừa những Hiến Pháp có trước. Nhiều vấn đề mà quá trình thảo luận sửa đổi Hiến Pháp còn chưa ngã ngũ...những vấn đề liên quan đến hệ thống chính quyền địa phương, chính quyền đô thị, và hội đồng nhân dân các cấp quá trình thảo luận cũng chưa rõ ràng, vậy mà Hiến Pháp vẫn thông qua...”
Qua bài “Xứ sở đối trá”, blogger Huỳnh Ngọc Chênh bày tỏ quan ngại rằng: “Ở đất nước mà sự dối trá lên ngôi thì mọi kịch bản dối trá đến tận cùng sự trơ tráo đều có thể xảy ra. Người ta dựng ra cả một hệ thống cơ quan dân cử từ trung ương xuống tận xã, phường để ngồi họp bàn và thông qua những vấn đề mà người ta đã quyết định sẵn từ trước. Người ta có thể huy động toàn dân một cách tốn kém vào việc góp ý để thay đổi Hiến Pháp, nhưng rồi Hiến Pháp vẫn cứ như xưa. Đến cái cơ quan gọi là lập pháp cũng không được quyền công khai góp
ý sửa đổi”.
Ông Uông Chu Lưu, Phó Chủ Tịch Quốc Hội trong bài diễn văn đọc trên truyền hình hôm nay nói rằng : “.... Hiến pháp lần này vẫn khẳng định tính chính danh đối với quyền lực tuyệt đối của đảng trong đời sống chính trị, kinh tế và xã hội ; tại đất nước 90 triệu dân trong đó có bốn triệu đảng viên.... Vấn đề sở hữu đất đai vốn rất nhạy cảm trong các cuộc xung đột tranh chấp đất là nguyên nhân gây nên những cuộc biểu tình gần như mỗi ngày, cũng không được bản Hiến Pháp mới đề cập đến. Điều này đi ngược lại với những khuyến cáo của các nhân sĩ trí thức, và khát vọng về quyền định đoạt mảnh đất của mình đối với nhiều triệu người Việt Nam.
Theo Thời báo Phố Wall, Phil Robertson, Phó Giám
Đốc Human Rights Watch’s Asia
Division nói: "Việc thông qua này thật rất đáng thất vọng, khi Việt Nam vừa trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Liệp Quốc. Thay vì lắng nghe ý kiến đóng góp của hàng ngàn người dân về thúc đầy nhân quyền và một nhà nước vì dân hơn, thì nay Quốc hội bỏ phiếu vì ý nguyện của đảng cộng sản và chính phủ”. Ngày 21/1/2014, tại Thái Lan, ông Phil Robertson khi công bố bản phúc trình tình hình nhân quyền thế giới, nhận xét rằng: “Hiện nay chúng tôi
đánh giá Việt Nam có khoảng từ 150 người đến 200 người đang bị bắt giữ vì họ đã có những hoạt động phổ biến nhân quyền cho người dân trong nước. Chúng tôi cũng có danh sách ít nhất 63 tù nhân chính trị trong năm 2013. Họ là những người dám nói lên nguyện vọng người dân và do đó bị chính phủ đàn áp một cách nghiêm trọng. Họ chỉ cố lên tiếng diễn tả những gì mà nền dân chủ đòi hỏi bằng những cuộc họp mặt hay biểu tình nhưng lại bị bắt bớ giam cầm như những tù nhân hình sự. Thêm vào đó chính phủ Việt Nam chưa bao giờ tỏ ra lắng nghe tiếng nói của người dân trong chế độ độc đảng hiện nay.”
Kết luận.
Tôi thông cảm với Các Anh, là những người sinh ra, lớn lên, học hành, và trở thành Người Lính trong quân đội, tất cả những gì Các Anh học ở trường văn hoá, trường quân sự, lại thường học tập chính trị tại các đơn vị, cộng với những chính sách về các lãnh vực sinh hoạt xã hội, mà Các Anh theo dõi hằng ngày. Trôi dần theo thời gian, chính sách độc tài của cộng sản lan tỏa đến mọi ngóc ngách trong sinh hoạt xã hội, rồi biến thành một nếp trong đời sống thường ngày đối với người dân nói chung, với Các Anh nói riêng từ lúc nào không ai biết.
Nhưng với phương tiện truyền thông trên thế giới ngày nay, trong một chừng mực nào đó, Các Anh có cơ hội tiếp xúc với thế giới tự do ngang qua hệ thống internet mà Các Anh gọi là “trang mạng”, như Các Anh đang đọc lá Thư này. Tôi tin là trong những lúc mà Các
Anh sống thật với trái tim và khối óc của chính mình, nhất thiết Các Anh đã và đang có những suy nghĩ ...... Và
tôi luôn hy vọng là theo thời gian với những lá Thư của tôi, cùng với những tin tức trên “trang mạng”, sẽ giúp Các Anh có được nét nhìn của người tự do như chúng tôi, để nhận ra cộng sản là độc tài và dối trá. Từ đó, Các Anh hãy chọn cho mình một hướng đi, cùng 90 triệu đồng bào hòa nhập vào Cộng Đồng thế giới tự do, để được ngẫng cao đầu giữa thế giới văn minh lịch sự, được hãnh diện trước những người ngoại quốc đến Việt Nam, tìm hiểu nếp sống văn hóa dân tộc với chiều dài lịch sử ngàn năm trước đã lừng danh thế giới.
Tôi vững tin là Cộng Đồng Việt Nam tị nạn cộng sản tại hải ngoại -đặc biệt là Những Người Cựu Lính Chúng Tôi- sẽ hết lòng hỗ trợ Các Anh và quí vị đồng bào để làm nên lịch sử.
Hãy nhớ, cựu Tổng Bí Thư đảng cộng sản Liên Xô là ông Gorbachev đã chua chát khi ông nói: “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng, đảng cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”
Và hãy nhớ “Tự do, không phải là điều đáng sợ, mà là nền tảng cho sự thịnh vượng của đất nước. Không có dân chủ, không thể có sự trỗi dậy và phát triển bền vững. Và chính chúng ta phải tranh đấu, vì Dân Chủ Tự Do không phải là quà tặng.
Texas, tháng 02 năm 2014
Đang trong những ngày Tết Nguyên Đán, từ Texas, Hoa Kỳ, tôi chúc Các Anh cùng gia đình Năm
Giáp Ngọ 2014 vạn sự đều may mắn, cũng xin chúc con
cháu Các Anh thành đạt trong học đường. Riêng Các Anh, hãy giữ vững niềm tin, nhất thiết phải có một ngày chào mừng Ngày Hội Lớn Của Tất Cả Người Việt Nam Trên Quê Hương Và Tại Hải Ngoại.
Chúc Mừng Năm Mới
Chúc Mừng Năm Mới
Chúc Mừng Năm Mới
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền