Hoạt động nhân quyền và yếu tố đảng phái chính trị
Dân Oan Nước Tôi - Trần Kim Bằng
Mẹ Nấm (Danlambao) - Ngay sau khi một số blogger Việt Nam
trao Tuyên bố 258 cho các đại sứ quán và các tổ chức phi chính
phủ, đã có một loạt bài viết từ phía đội ngũ dư luận viên và các blogger được
đảng nuôi rằng đứng đằng sau các hoạt động của Nhóm Tuyên bố 258,
sau này là Mạng Lưới Blogger Việt Nam, chính là đảng Việt
Tân.
Đặc biệt xu hướng quy chụp này càng trở nên dữ
dội hơn ngay sau phiên Kiểm định Phổ quát (UPR) diễn ra tại Thuỵ Sĩ kết thúc.
Đây không phải là lần đầu tiên an ninh Việt Nam
sử dụng kiểu quy chụp này để lên án các hoạt động chính trị đối lập của những
người bất đồng chính kiến tại Việt Nam.
Còn nhớ năm 2009, khi những người tham gia in và phát áo phản đối
dự án khai thác bauxite tại Tây Nguyên cùng cá nhân tôi bị sách nhiễu, bắt bớ,
mọi mối liên hệ đều quy về giả thuyết đảng Việt Tân đứng đằng sau tất cả những
hoạt động này.
Và sau này, khi đã có vị trí đối thoại ngang bằng với an ninh, vài
người trong số họ cũng đã úp mở thừa nhận họ bắt tôi khẩn cấp lúc đó vì nghĩ
rằng tôi là người của đảng Việt Tân.
Không thể phủ nhận rằng, trên con đường chạm đến khát vọng tự do,
dân chủ cho Việt Nam, đòi hỏi rất nhiều sự nỗ lực, đóng góp của tất cả các cá
nhân, tổ chức vì một mục tiêu chung.
Nhưng rõ ràng, với xu thế và vị trí của Việt Nam hiện tại, rất khó
cho các nhà hoạt động nhân quyền nếu liên quan đến yếu tố đảng phái chính trị.
Kinh nghiệm cá nhân của tôi cho thấy trước đây, việc các công dân
Việt Nam ra nước ngoài tham gia học hỏi các khoá học ngắn ngày thường bị quy
chụp là liên quan đến đảng Việt Tân.
Một trong số những người bạn học cùng trường cấp 3 của tôi đã bị
rơi vào trường hợp này.
Sau khi tham gia một khoá ngắn hạn về thủ thuật sử dụng mạng an
toàn, bạn tôi đã sang Thái Lan học tiếp một khoá học khác, trong đó có sự xuất
hiện của các thành viên đảng Việt Tân. Và kết quả là sau một thời gian, thông
tin khoá học trên bị lộ ra ngoài, chị bị sách nhiễu, bị mời lên làm việc và bị
mất việc làm vì những người cộng sự của chị không chịu nổi áp lực rằng "chị
tham gia các hoạt động phản động".
Bạn tôi đã phải trải qua một khoảng thời gian khó khăn để lấy lại
được thăng bằng, và khi chia sẻ với tôi chị ấy nói: “Nếu chị biết trước
được việc giữ liên hệ và tham gia các khoá học rắc rối như vậy, chị đã phải suy
nghĩ và cân nhắc kỹ hơn”.
Năm 2012, tôi cũng đã phải trải qua một buổi làm việc với các nhân
viên an ninh khá căng thẳng, và nội dung liên quan đến việc tôi đi học truyền
thông ở Philippines, và các khoá học an toàn mạng khác ở Thái Lan.
Khác với nhiều người, tôi quyết định công khai tất cả nội dung làm
việc, bởi tôi biết chắc mình tham gia học với ai, kiến thức tôi nhận được không
liên quan đến yếu tố đảng phái chính trị. Và luận điệu “Việt Tân đứng
ra tổ chức các khoá học này” đã không còn xài được với tôi.
Chụp mũ là trò thường thấy của an ninh, và làm sao để giữ mình an
toàn tránh khỏi các cạm bẫy lại là việc của những người tranh đấu.
Một điều rõ ràng mà tôi biết rằng với các trường hợp liên quan đến
đảng phái, sẽ rất khó khăn cho các cơ quan quốc tế lên tiếng về tình trạng vi
phạm pháp luật của Việt Nam, bởi điều 4 Hiến pháp luôn luôn là cái rọ để nhốt
tất cả những người bất đồng chính kiến vào với nhau bằng lối quy chụp thường
thấy.
Đa số các trường hợp mà tôi biết liên quan đến hoạt động đảng phái
đều bị kết tội rất nặng, và dư luận chưa thể làm gì nhiều để thay đổi tình
trạng này ngoại trừ với các cá nhân có thêm một quốc tịch khác ngoài quốc tịch
Việt Nam.
Việc đội ngũ dư luận viên công kích chuỗi hoạt động nhân quyền của
nhiều cá nhân, tổ chức dân sự độc lập cho thấy, đó là chiêu trò cũ rích nhằm vô
hiệu hoá các nỗ lực thúc đẩy tự do sang thành hoạt động chính trị được dẫn dắt
bởi đảng phái nhằm tạo ra sự e ngại và ngăn cách với những người quan tâm và
muốn nhập cuộc.
Nhận thức về vấn đề này thế nào, tôi sẽ để mỗi người tự quyết
định.
Tôi tin rằng, vì một mục tiêu chung, thì dù đường đi và phương
thức lựa chọn có khác nhau,những người có xu hướng
hoạt động chính trị đảng phái sẽ biết nên và phải làm gì để có lợi cho con
đường chung, để bảo vệ sự an toàn cũng như những nỗ lực của
nhiều cá nhân độc lập.
Trên một con đường dài, luôn cần bạn đồng hành, điều này không ai
có thể phủ nhận.
Nhưng có được một người bạn đồng hành chân thành và tử tế thì lại
là chuyện khác.
Không ai muốn mình phải trả giá bằng tự do để học lấy bài học cần
phải có.
Cộng sản đã phát động một cuộc cách mạng cứng nhắc, rập khuôn đầy
dối trá thì chúng ta, những người khao khát tự do, nhất định sẽ không bao giờ
được phép lặp lại sai lầm đó.
CA Đồng Tháp tiếp tục đánh đập những người đến thăm nhà anh
Nguyễn Bắc Truyển
Côn an bắt cô Bùi Hằng và tín đồ Phật Giáo Hoà Hảo
Video: Chị Bùi Hằng và bà con bị CA Đồng Tháp bắt trói trên xe tù
CTV Danlambao - Lúc 11:30' trưa ngày 11/2/2014, chị Bùi Thị Minh Hằng và
nhiều bà con tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo đã bị công an đánh đập và bắt giam khi
đến thăm gia đình vợ anh Nguyễn Bắc Truyển tại ấp Hưng Nhơn, xã Long Hưng,
huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp.
Một đoạn clip ngắn được phổ biến trên facebook ngay sau đó cho
thấy có ít nhất 8 người bị CA nhốt trong một chiếc xe giống kiểu xe tù, xung
quanh là tiếng còi hú inh ỏi. Những người bị bắt đều bị trói tay ngược ra đằng
sau, trong đó có cả phụ nữ, người già lớn tuổi và các tu sĩ. Có tin nói rằng
chị Bùi Thị Minh Hằng bị CA đánh đập rất 'dữ dội'.
Trước đó, chị Bùi Hằng cùng bà con Phật giáo Hòa Hảo hẹn nhau đến
thăm nhà chị Bùi Thị Kim Phượng, vợ anh Nguyễn Bắc Truyển. Khi còn cách nhà
khoảng 300 met thì mọi bị công an bao vây, chặn lại. Hiện không rõ chị Hằng và
bà con bị công an bắt đưa về đâu, mọi liên lạc hoàn toàn bị cắt đứt.
Sau khi hay tin CA đập phá nhà cửa và bắt anh
Nguyễn Bắc Truyển, chị Bùi Thị Minh Hằng lập tức đến Đồng Tháp vào ngày
10/2/2014 để động viên tinh thần cho gia đình. Tuy nhiên, khi đến nơi được vài
tiếng thì nhận được tin công an áp giải anh Truyển về nhà bố mẹ tại Sài Gòn.
Nghe tin nhà vợ anh Truyển tại Đồng Tháp vẫn còn bị công an bao vây, chị Bùi Hằng cùng bà con Hòa Hảo bất chấp nguy hiểm vẫn tiếp tục đến thăm và động viên tinh thần cho gia đình.
Trên đường đi, chị Hằng đã bị một số kẻ lạ mặt bám theo đe dọa.
Nghe tin nhà vợ anh Truyển tại Đồng Tháp vẫn còn bị công an bao vây, chị Bùi Hằng cùng bà con Hòa Hảo bất chấp nguy hiểm vẫn tiếp tục đến thăm và động viên tinh thần cho gia đình.
Trên đường đi, chị Hằng đã bị một số kẻ lạ mặt bám theo đe dọa.
Trước khi bị bắt, chị Hằng thông báo trên facebook rằng đây là
hình ảnh hai tên công an thường phục đã theo dõi và đe dọa chị
* Tin đang cập nhật
Người tù bị bỏ quên Lô Thanh Thảo vừa mãn hạn tù
Cô Lô Thanh Thảo trả lời [hóng vấn RFA sau khi ra tù
Kính Hòa (RFA) - Ngày 13/5/2013 Tòa án tại thành phố HCM đưa ra bản án chung cuộc cho cô Lô Thanh Thảo là 2 năm tù với tội danh tuyên truyền chống phá nhà nước. Vừa qua cô Thảo được trả tự do và dành cho Kính Hòa một cuộc nói chuyện về vụ án của cô. Trước tiên cô cho biết:
Cô Lô Thanh Thảo: Em bị kết án tội tuyên truyền chống nhà nước. Em
bị bắt hôm 26/3 ở số 35 Hồ Ngọc Lãm. Bữa đó em ra đó quay phim chụp hình và bị
bắt. Tối ngày 25 em có nói chuyện trên skype với chú Nguyễn Khắc Long, chú có
hỏi họ tên em, em ở với ai, một số thông tin cá nhân của em rồi sau đó chú
hướng dẫn em để chuẩn bị cho sáng ngày 26 ra số 35 Hồ Ngọc Lãm để quay phim
chụp hình…
Kính Hòa: Quay phim chụp hình cái gì ạ?
Cô Lô Thanh Thảo: Dạ mấy người dân oan về đất đó anh, người
ta biểu tình ngoài đó.
Sau khi nói chuyện xong thì chú bảo sáng 26 ra
chỗ đó để quay phim chụp hình theo lời hướng dẫn của chú Nguyễn Khắc Long.
Khi bị bắt vô thì mấy anh công an có hỏi là em
là có biết Nguyễn Khắc Long là ai không, rồi hỏi em về đảng Việt Tân, hỏi em
nhiều về đảng Việt Tân lắm, em cũng không hiểu là tại sao như vậy.
Cô Lô Thanh Thảo trước
lúc bị bắt (2012)
Kính Hòa: Khi chị làm quen trên mạng như vậy với ông
Nguyễn Khắc Long chị có biết ông ấy là ai và làm việc cho tổ chức nào không?
Cô Lô Thanh Thảo: Em chỉ biết chú Nguyễn Khắc Long đêm 25/3
mà thôi. Công an hỏi em về chú Nguyễn Khắc Long và đảng Việt Tân hoài luôn,
Kính Hòa: Vâng, như vậy thì khi chị nhận làm cái việc đó
chị cũng không biết ông Nguyễn Khắc Long là ai?
Cô Lô Thanh Thảo: Dạ. Tối ngày 25/3 bạn em là Phương 286 có sử
dụng số điện thoại ở Việt Nam gọi điện thoại cho em bảo em lên skype để nói
chuyện. Chú Nguyễn Khắc Long và Phương 286 năn nỉ em ra ngoài đó chụp hình vì
Phương bị đau mắt không ra ngoài đó được.
Dạ em mặc dù không biết chú nhưng mà ra đó em
thấy dân mình khổ em cũng đau lòng và cũng muốn làm cho dân mình bớt khổ.
Khi ra ngoài đó, chụp hình xong xuôi rồi thì em
rất buồn chú Nguyễn Khắc Long. Vì đúng ra mọi việc xong xuôi hết rồi, mọi người
tìm chổ nghỉ ngơi ăn trưa hết rồi mà chú Nguyễn Khắc Long cứ kêu em chờ ở đó
hoài thiệt là lâu, chú bảo chờ tới mấy lần, rồi công an thành phố tới bắt em.
Kính Hòa: Vâng, rồi sau đó chính quyền Việt Nam có
cho luật sư cãi cho chị không?
Cô Lô Thanh Thảo: Dạ không có luật sư.
Kính Hòa: Trong phiên tòa đó gia đình có tham gia
không?
Cô Lô Thanh Thảo: Trong phiên tòa đó thì gia đình em đâu có biết
đâu mà tham gia anh. Lần thứ nhất thì có được báo. Lần thứ hai thì không ai
biết, không ai dự, nên chỉ có một mình em mà thôi.
Kính Hòa: Khi họ luận tội chị thì chị có nhận
không?
Cô Lô Thanh Thảo: Có một mình em ở đó thì em phải nhận thôi
chứ làm sao bây giờ. Mà theo em biết thì quay phim chụp hình đâu có tội gì đâu
anh, chổ đó cũng đâu có bảng cấm.
Kính Hòa: Rồi cuối cùng họ xử chị bao nhiêu năm tù?
Cô Lô Thanh Thảo: Lần thứ nhất xử em 3 năm sáu tháng, lần
thứ hai giảm xuống còn 2 năm và hai năm quản chế ở địa phương.
Kính Hòa: Vừa rồi chị được tha khỏi tù, vật thời
gian chị ở tù là bao lâu?
Cô Lô Thanh Thảo: Dạ tính tổng cộng trước ngày em ra tù là
22 tháng.
Cô Lô Thanh Thảo: Anh cứ nghỉ đi một ngày tù là thiên thu
tại ngoại đó.
Kính Hòa: dạ vâng nhưng tôi cũng muốn hỏi là người
ta có cho chị ăn uống đầy đủ không? Rồi không có những chuyện như là đánh đập…
Cô Lô Thanh Thảo: Cái đó thì em không tiện nói.
Kính Hòa: Vâng. Nhân đây qua làn song của đài Á châu tự
do, chị có muốn nhắn gửi gì đến mọi người không?
Cô Lô Thanh Thảo: Dạ em thì cám ơn cô dì chú bác và các anh
chị em trên toàn thế giới đã quan tâm tới Thảo từ khi xảy ra, em cũng cám ơn
đài RFA rất nhiều. Bây giờ thì sức khỏe em rất là kém, mặt bị sưng tùm lum,
lưỡi thì bị thụt vô ăn uống rất khó khăn, tài sản thì bị mất hết rồi. Dù sao em
cũng cám ơn mọi người đã quan tâm.
Kính Hòa: Cảm ơn chị Thảo đã dành thì giờ cho buổi
nói chuyện ngày hôm nay. Chúc chị mau hồi phục sức khỏe.
Lời Kêu Gọi Tuổi Trẻ Việt Nam Xuống Đường
nên nghe cho biết
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền