Friday, January 31, 2014

CSVN thi hành chính sách tra tấn thầm lặng trong các tù cải tạo


Cựu Tù nhân Lương tâm Trần Tử Thanh: CSVN thi hành chính sách tra tấn thầm lặng trong các tù cải tạo

CÒN CÁI LAI QUẦN CŨNG CẠP....!!!


Nguyễn Quốc Khải (Danlambao) - Vào ngày 16-1-2014 vừa qua, Dân biểu Christopher Smith cùng với BPSOS đã tổ chức một cuộc họp báo trong khuôn khổ của Chiến Dịch Vận Động Xóa Bỏ Chế Độ Tra Tấn Tù Nhân Tại Việt Nam. Mặc dù CSVN đã phê chuẩn Công Ước Chống Tra Tấn của Liên Hiệp Quốc (United Nations Convention Against Torture) vào 2013, nhưng việc đánh đập và tra tấn những người bất đồng chánh kiến, bày tỏ ý kiến một cách ôn hòa và tù nhân vẫn tiếp tục. Ngoài ra CSVN còn dùng thủ đoạn dùng tù trị tù dùng tù xử tù một cách thâm độc như cô Đỗ Thị Minh Hạnh tố cáo. 

Bằng chứng là chỉ cách đây hơn một tuần vào ngày 20-1-2014, nhân dịp Tết sắp đến, một số thành viên của Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự và Hội Bầu Bí Thân Thương gồm có Ts. Nguyễn Quang A, các ông Nguyễn Tường Thụy, Vũ Mạnh Hùng, Nguyễn Lân Thắng, Nguyễn Kim, Nguyễn Lê Hùng, và cô Thảo đi thăm viếng cựu tù nhân lương tâm Phạm Văn Trội tại xã Chương Dương, Thường Tín, Hà Nội. Họ đã bị công an mặc thường phục chặn lại và lôi vào Ủy ban Xã rồi lên Văn phòng Đảng ủy Đảng Cộng sản Việt Nam xã Chương Dương. Tại đây, Ông Nguyễn Kim đã bị công an đánh trọng thương.

Trước đó, vào ngày cuối năm 2013, Ông Huỳnh Ngọc Tuấn cùng một số nhà hoạt động nhân quyền gồm có bà Lê Thị Công Nhân và chồng là ông Ngô Duy Quyền, cùng với ông Phạm Bá Hải đã đến thăm gia đình ông Phạm Văn Trội tại Hà Tây. Ba người bị công an hành hung là ông Huỳnh Ngọc Tuấn và vợ chồng bà Lê Thị Công Nhân. Người bị đánh đập nặng nhất là ông Huỳnh Ngọc Tuấn. Một tuần lễ sau, vào ngày 7-1-2014, ông Tuấn đi khám bệnh vì đau ngực mới biết xương ức bị gãy. 

Buổi họp báo được tổ chức nhằm tố cáo với dư luận quốc tế vế chính sách đánh đập và tra tấn những nhà hoạt động nhân quyền và các tù nhân, đồng thời tạo áp lực với chính quyền Hà Nội để họ bãi bỏ hoàn toàn chính sách này như Công Ước Chống Tra Tấn của Liên Hiệp Quốc đã quy định. 

Hình (NQK): Họp báo tại Quốc Hội Hoa Kỳ vào ngày 16-1-2014. 
Ông Trần Tử Thanh ngồi ghế thứ ba từ bên trái.

Tham dự cuộc họp báo này ngoài DB Smith còn có Ts. Nguyễn Đình Thắng, Giám Đốc BPSOS và CAMSA; Ông Trần Tử Thanh, cựu sĩ quan Quân Lực VNCH và cựu tù nhân chính trị; Bà Trần Thị Ngọc Minh, mẹ của cô Đỗ Thị Minh Hạnh, người đang thọ án bẩy năm tù từ năm 2010 vì đã can đảm bênh vực quyền lợi của công nhân và nông dân; Thượng tọa Danh Tol, tu sĩ Phật Giáo Khmer, cựu tù nhân tôn giáo; và Ls. Patrick Griffith thuộc tổ chức phi chánh phủ Freedom Now. 

Bài báo này trình bày kinh nghiệm của cựu tù nhân lương tâm Trần Tử Thanh trong trại tù cải tạo của CSVN trong 15 năm từ tháng 5, 1975 đến tháng 12, 1990. Ông Trần Tử Thanh nói: 

“Trên 800 ngàn quân nhân quân lực VNCH, cán bộ, cảnh sát, các đảng phái đã trở thành nạn nhân của sự trả thù tàn bạo nhất của quân CS xâm lược bằng các cuộc giết hại và ‘tra tấn thầm lặng’... Nhà cầm quyền Hà Nội đã chủ trương và cho áp dụng chính sách trả thù lâu dài bằng các cuộc tra tấn, cả thể xác lẫn tinh thần các tù nhân một cách vô cùng hèn hạ và ác độc chưa từng thấy trong lịch sử dân tộc Việt Nam... Trên 165 ngàn tù nhân đã chết tức tưởi trong những trại lao tù CSVN dưới nhiều hình thức như bị hành quyết, tra tấn, đánh đập, cưỡng bức lao động khổ sai, bệnh tật... Tuy nhiên cách tra tấn tàn bạo và độc ác nhất là ‘chính sách cố tình bỏ đói’. Không cần sử dụng tới vũ khí hay súng đạn, CSVN đã để cho các tù nhân tự giết mình bằng những loại ‘thức ăn’ dơ bẩn và độc hại.” 

Hình (NQK): Ông Trần Tử Thanh thuyết trình 
tại cuộc họp báo ngày 16-1-2014 tại Quốc Hội Hoa Kỳ. 

Sau đây là nguyên văn bài thuyết trình của Ông Trần Tử Thanh. 

oo0oo 

Thưa: 

- Ông Dân biểu Christopher Smith;
- Quý vị đại diện các tổ chức nhân quyền;
- Quý quan khách và quý vị trong giới truyền thông.

Thật là một vinh dự lớn lao cho tôi ngày hôm nay, với tư cách là một cựu tù nhân vì lương tâm, được có cơ hội lên tiếng thay mặt cho hàng trăm ngàn anh em cựu tù nhân cải tạo, dù đã chết hay còn sống, cũng như hàng ngàn tù nhân chính trị hiện tại còn đang mắc vòng lao lý tại Việt Nam, về một đề tài mà hiếm khi có dịp được trình bày trước các buổi hội nghị hay hội thảo chuyên đề. Đó là câu chuyện sống thật, những cảm nghĩ và tiếng nói của một cựu tù nhân chính trị, trên cơ thể hiện còn đang mang nhiều vết thương tra tấn, hậu quả của nhiều năm bị giam giữ trong ngục tù CSVN. 

Vào cuối tháng 4 năm 1975, lúc mà chính quyền Hoa Kỳ chỉ muốn nhanh chóng rút quân cùng toàn bộ nhân sự để khép lại chương sử chiến tranh Việt Nam, họ đã bỏ lại đằng sau hơn 980 ngàn quân đồng minh QLVNCH, với phương tiện thiếu thốn, phải đơn độc đương đầu với quân CSVN được sự hậu thuẫn toàn diện bởi Liên Sô, Trung Quốc và toàn khối Cộng Sản Vac-Sa-Va (Warsaw Bloc). 

Với cái giá quá cao vì sự bội ước này mà nhân dân miền Nam Việt Nam phải trả, là trên 800 ngàn quân nhân quân lực VNCH, cán bộ, cảnh sát, các đảng phái đã trở thành nạn nhân của sự trả thù tàn bạo nhất của quân CS xâm lược bằng các cuộc giết hại và “tra tấn thầm lặng.” 

Hình (TTT): Ông Trần Tử Thanh trước và sau 15 năm tù (1990). 

Cộng sản đã tập trung họ vào hàng trăm trại cưỡng bức lao động, các phân trại lao cải hoặc các nhà tù được vội vã xây dựng trên khắp lãnh thổ Việt Nam. Thế giới đã hoàn toàn bị đánh lừa vì bề ngoài không thấy có các cuộc tắm máu. Nhưng đằng sau những hàng rào an ninh dầy dặc của cái gọi là “trại cải tạo”, nhà cầm quyền Hà Nội, qua các trại lao cải do quân đội quản lý, sau đến qua đến Bộ Nội Công An, đã chủ trương và cho áp dụng chính sách trả thù lâu dài bằng các cuộc tra tấn, cả thể xác lẫn tinh thần các tù nhân một cách vô cùng hèn hạ và ác độc chưa từng thấy trong lịch sử dân tộc Việt Nam. 

Theo các tổ chức nghiên cứu về tù nhân và các tài liệu nghiên cứu có giá trị hàn lâm tại Hoa Kỳ và các quốc gia Âu Châu, trên 165 ngàn tù nhân đã chết tức tưởi trong những trại lao tù CSVN dưới nhiều hình thức như bị hành quyết, tra tấn, đánh đập, cưỡng bức lao động khổ sai, bệnh tật... Tuy nhiên cách tra tấn tàn bạo và độc ác nhất là “chính sách cố tình bỏ đói.” Trong số người bị bức tử có thân phụ chúng tôi, cố luật sư Trần Văn Tuyên, cựu Phó Thủ Tướng của Việt Nam Cộng Hòa, nhà làm luật, nhà lãnh đạo chính tri, đồng thời cũng là Chủ Tịch, Sáng lập viên của “Hội Bảo Vệ Nhân Quyền và Dân Quyền Việt Nam”, hội viên chính thức của Liên Đoàn Quốc Tế Nhân Quyền từ năm 1967 (International League for Human Rights). Hai người em họ, con chú bác ruột của tôi là các Thiếu Úy Trần Quang Vinh (Chiến Tranh Chính Trị) và Trần Hoài Hà (Nhảy Dù) cũng đã bị CS hành quyết tại Ban Mê Thuột vào năm 1976. 

Bị giam giữ trong các trại lao tù cộng sản, chúng tôi biết rằng, hy vọng sống còn để trở về với gia đình là điều quá mong manh. Đối với chúng tôi, tra tấn về thể xác không thấm tháp gì nếu đem so sánh với lối “tra tấn” khủng khiếp là “bị bỏ đói”. Những cơn đói triền miên ám ảnh chúng tôi kéo dài lê thê ngày này qua ngày khác. Cơn đói hành hạ chúng tôi 24 giờ mỗi ngày. Cơn đói làm mất đi nghị lực, tinh thần và nhân phẩm. Cơm gạo, củ sắn, củ khoai và ngô bắp đã giày vò sự thèm khát thường xuyên của chúng tôi và không có lúc nào để chúng tôi yên. Nó đã làm cho không hiếm những anh em đồng cảnh của chúng tôi, có đôi lúc, quên đi họ là “con người”, để chỉ còn giữ lại bản năng tự tồn không khác gì những con vật. Tôi cho đây là lối “tra tấn thể xác lẫn tinh thần” độc ác và man rợ nhất mà chỉ những người CSVN mới dám làm. Sau những tháng năm triền miên bị bỏ đói, người tù đã ăn bất cứ con gì biết cử động, từ con chuột cống, sâu bọ, rắn rết, bò cạp, ốc sên, và mọi loại côn trùng mà chúng tôi tìm thấy hoặc bắt được, những thứ mà trong thế giới no đủ, người ta ghê sợ và kinh tởm. Không cần sử dụng tới vũ khí hay súng đạn, CSVN đã để cho các tù nhân tự giết mình bằng những loại “thức ăn” dơ bẩn và độc hại nêu trên. 

Kỹ thuật tra tấn ở các trại lao cải 

Bộ nội vụ CSVN đã đề ra những nội quy, quy định, những điều lệ rất khắt khe và nghiêm khắc nhằm kiểm soát chặt chẽ tư tưởng và hành động của các tù nhân. Bất cứ một tù nhân nào vi phạm nội quy của trại giam như xách động chống đối, tuyên truyền rỉ tai, phổ biến kinh kệ, giáo lý các tôn giáo, nói tiếng ngoại ngữ... khi bị phát hiện qua những tên điềm chỉ (ăng ten) sẽ ngay tức khắc bị đưa giam vào phòng kỷ luật với các biện pháp trừng trị như sau: 

- Khẩu phần ăn, tùy theo mùa, sẽ là một nửa chén cơm gạo mốc nhỏ với vài thìa nước muối, hoặc hai, ba mẩu khoai lang, khoai mì (sắn), hoặc nửa chén nhỏ sắn khô hôi mốc, bo bo chưa xát vỏ, hay ngô hạt rất cứng, loại thức ăn chỉ có ngựa mới có thể ăn và tiêu hóa. 

Có hàng trăm tù nhân đã bị “hành quyết” vì trốn trại như Đại Úy Chu Minh Lộc ở trại 12 thuộc Đoàn 776, Yên Bái, Thiếu Tá Nguyễn Văn Thịnh, trại Suối Máu Biên Hòa hoặc Đại Úy Nguyễn Văn Giàu và Thiếu Tá Lê Đức Thịnh tại trại Long Giao, Long Khánh, Đại Úy Đỗ Văn Mười tại Bình Tuy… Hàng trăm tù nhân đã bị tra tấn đánh đập và cùm chân tay cho đến chết như Linh mục Nguyễn Văn Vàng, Đại Úy Bác sĩ Nguyễn Kim Long... ở trại Phú Yên, Thiếu Tá Cảnh sát Nguyễn Văn Hằng ở trại Hà Nam Ninh, Dân Biểu Đặng Văn Tiếp tại trại Lý Bá Sơ, Linh Mục Hoàng Quỳnh, Đai úy Không Quân Dương Hùng Cường ở trại giam Phan Đăng Lưu, Đại úy Lực Lượng Đặc Biệt Đoàn Văn Xương tại trại số 6 Nghệ Tĩnh... Còn hàng trăm, hàng ngàn người nữa mà tôi không thể liệt kê hết ngày hôm nay. 

Tùy theo mỗi trại giam, công an CS đã được huấn luyện thuần thục hoặc tự sáng chế ra những phương pháp trừng phạt đa dạng và tra tấn man rợ khác nhau như sau trong khi bị biệt giam: 

1. Nhẹ nhất là khóa hai tay ra đằng sau lưng. 

2. Trói ngược hai tay ra sau và xiềng hai chân.

3. Xích một tay bên này vào chân bên kia bằng sợi dây xích ngắn. Cách này làm cho tù nhân không thể cử động hay nằm ngủ được, chỉ ngủ ở thế ngồi. Nếu dang chân hay tay ra thì cổ tay hay mắt cá sẽ bị cứa đứt, chảy máu. 

4. Xiềng hai cánh tay ngược lên đằng sau vai với hai chân gấp ngược lên lưng. Cách này chỉ có thể nằm sấp, một phần của ngực áp xuống sàn xi măng. Cách xiềng này khó ai có thể chịu đựng được quá 3 tiếng đồng hồ. 

5. Cùm hai chân lâu dài trong phòng tối. Tù nhân phải ăn ngủ và vệ sinh tại chỗ. Rất nhiều trường hợp cùm rỉ sét làm cho mắt cá bị nhiễm độc, lở loét. 

6. Riêng tại Miền Nam Việt Nam, CS thường nhốt trừng phạt tù nhân với thế ngồi co gấp trong một thùng sắt nhỏ gọi là conex để ngoài trời nắng như thiêu đốt, miền nhiệt đới. Nhiều tù nhân đã chết vì không chịu nổi sức nóng hay bị ngộp thở bởi cách tra tấn tàn ác này. 

Cá nhân tôi, trong một buổi tẩy não mà CS gọi là “học tập chính trị”, đã từ chối dùng tiếng “thằng” thiếu lễ độ để gọi cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, chúng lôi tôi ra khỏi lớp, đưa lên ngọn đồi thấp sau trại, nơi đó có 4 tên cai tù bắt đầu đấm đá liên tục vào ngực và vào bụng tôi một cách man rợ. Với phản ứng tự nhiên, phải chống đỡ tự vệ vì quá đau đớn. Một cai tù đã dùng bá súng AK47 đập mạnh vào mặt tôi, làm bể mí mắt bên trái. Mặt tôi máu đầm đìa, chảy thấm ướt sũng bộ áo quần tù. Cú đánh tiếp thứ hai rất mạnh làm gẩy 3 răng hàm bên trái. Vì trận đòn quá đau đớn, lại mất nhiều máu, tôi đã bị ngất xỉu tại chỗ. Kết quả trận đòn này, tôi đã bị ho ra máu nhiều tháng cho đến khi nhờ các anh em tù “biệt kích Nhảy Bắc” cùng trại biết được sự việc, đã tuồn vào cho một mẩu nhỏ mật gấu bằng móng tay, dặn tôi mài ra uống với vài giọt rượu hoặc nước ấm; nhờ vậy bệnh mới thuyên giảm. 

Ngày 16 tháng 12 năm năm 1983, tôi lại bị công an Bộ Nội Vụ bắt giam lần thứ hai về tội âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân qua “Tổ Chức Mặt Trận Dân Tộc Cứu Quốc.” Sau khi bắt, công an bịt mắt chuyển tôi đến trại giam T82 (hiện T82 đã được đổi thành B34 để ngụy trang che giấu). Để ép cung, công an phòng Điều Tra Xét Hỏi cho cùm cổ chân phải vào cườm tay trái của tôi với sợi xích ngắn hầu không cho tôi cử động. Suốt thời gian thẩm vấn tôi, công an đã tận dụng mọi kỹ thuật khai thác như “ép cung”, “mớm cung”, “dụ cung”, ép buộc tôi phải nhận tội “Âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân” và khai báo theo ý muốn của chúng để chúng có đủ bằng chứng “kết án tôi tử hình”. Chúng dùng đủ mọi hình thức nhục hình để khai thác tin tức, áp dụng các kỹ thuật hỏi cung tinh vi, tra tấn không để lộ dấu vết trên cơ thể tù nhân. Nhiều tối, có lúc bốn, năm tên thẩm vấn viên thay phiên nhau tra hỏi, đánh đập tôi nặng nề, chúng biết tránh chỗ tử huyệt vì chúng muốn tôi sống để khai thác thêm những tin tức mà chúng cần. Một tra tấn viên tên Thanh Sơn dùng dùi cui bọc cao su đánh vào sườn non tôi trong khi hai tên khác (tên Chánh và tên Lê Văn Để) đè tôi xuống ghế dài. Sau đó chúng đánh vào lòng hai bàn chân. Mỗi lần chúng đánh như thế toàn thân tôi, từ đầu óc đến lục phủ ngũ tạng thật đau đớn, thân thể như bị điện giựt. Chúng còn dùng cả cách tra tấn gọi là cho đi “tầu ngầm” bằng cách phủ một bao bố lên mặt rồi bắt đầu đổ nước để cho ngạt thở khi chúng bắt tôi thú nhận là nhân viên tình báo và là gián điệp của cơ quan CIA Hoa Kỳ. Nhiều lần hai thẩm vấn viên dìm đầu tôi vào bể nước trong khi tay tôi bị còng thúc ké ra sau. 

Suốt 14 tháng trời, công an biệt giam tôi để thẩm vấn ở trại T82 dưới sự chỉ huy của hai tên đại tá Lâm Quốc Hùng, trưởng phòng và tên trung tá Trần Hùng Nghiệp (gốc Quảng Ngãi), phó phòng PA 24 (Phòng Điều Tra Xét Hỏi), sáu tên công an trong đó có tên Thanh Sơn và tên Chánh (gốc miền Nam) đã 3 lần dùng loại điện thoại hữu tuyến EE8 của quân đội Hoa Kỳ, nối hàm cá sâu, kẹp vào đùi và bộ phận sinh dục của tôi để quay điện. Thình lình bị điện giật quá mạnh, tôi té bật ngửa xuống sàn và tiểu ra quần. Kiểu ép cung này được CS thường dùng nhất khi thẩm vấn các tù chính trị, đặc biệt là đối với các tù nhân từ hải ngoại xâm nhập vào Việt Nam để hoạt động vào những năm 1984-1985. 

Thỉnh thoảng trong lúc tra tấn, thẩm vấn viên đưa cho tôi xem tấm hình đứa con nhỏ 10 tuổi mà tôi đã xa cháu khi bị bắt vào tháng 5 năm 1975, lúc cháu mới một tuổi. Tên trung tá Trần Hùng Nghiệp nói nếu tôi nhận tội, sẽ cho gặp mặt con. Hắn dùng đòn tâm lý để lung lạc ý chí và tinh thần của tôi trong suốt thời gian dài tôi bị biệt giam tại trại T82 (hiện nay là B34), tại trại giam Phan Đăng Lưu và khu xà lim Kiên Giam khu E-D, lầu ba, khám Chí Hòa. Cuối cùng khi tôi vẫn cương quyết giữ vững lời khai, cộng với sự can thiệp của Thủ Tướng Thụy Điển Olof Palmer, của nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế và của chánh giới Hoa Kỳ, Bộ Nội Vụ CSVN lúc đó mới tuyên bố đang giam giữ ba anh em chúng tôi và sẽ truy tố chúng tôi về tội “Âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân” và “Tuyên truyền chống chế độ XHCN.” 

Tính ra trong lần tù thứ hai này, từ lúc bị bắt cho tới khi bị đưa ra tòa 12/83-12/88, tôi đã bị biệt giam suốt 4 năm 6 tháng, hai năm với hai chân bị cùm và hai năm sáu tháng với một chân bị cùm trong xà lim tăm tối, hôi thối và ẩm mốc. Thân xác chẳng khác nào như đã bị tẩm liệm trong quan tài dài 2 mét rưỡi, ngang 90cm với chiều cao 2 mét, và chịu đựng đánh đập tra tấn hàng ngày. Khi ra tù, tôi mang nhiều thứ bệnh, phổi bị tụ máu và xuất huyết bao tử. Công an tra tấn CS đã biến cơ thể tôi trở thành bộ xương chỉ còn hơn 35 kí lô. CS có thể hủy diệt thân thể tôi nhưng chúng đã thất bại trong âm mưu hủy diệt ý chí và tinh thần của một “Tù Nhân vì Lương Tri”. Trong ngục lạnh cô đơn, tôi luôn cố tập luyện thiền định hàng ngày để bồi đắp sức mạnh ý chí và tinh thần hầu có thể vượt qua mọi gian khổ. 

Với bao năm tháng tù đày trong khám tối và bị tra tấn đánh đập sau gần 15 năm tù, mắt tôi rất sợ ánh sáng chói lòa, thường hay bị nhức đầu, chóng mặt, có lẽ do hậu quả bị đánh bằng báng súng AK47 trước đây. 

Cũng vì bị tra tấn đánh đập trong thời gian dài, nên có lúc tôi thấy thường đau nhói bên ngực trái vùng trái tim. Tôi tin đó là hậu quả bị đánh nhiều quá vào bàn chân và ba sườn. Trong những tháng mùa đông giá lạnh, chân cẳng tôi bị đau buốt đến xương tủy như thể bị kim châm. Mặc dù đã thoát chết, thoát tù đầy đã trên 25 năm qua, nhưng đôi lúc vào nửa đêm chợt thức giấc, trong khoảnh khắc, tôi thấy mình còn như đang nằm trên nền xi măng vắng lạnh trong ngục tù CS ngày nào. 

Xương sống tôi đã bị thương nặng khi một tên trong bọn tra tấn dùng một thế võ đá mạnh vào lưng từ phía sau, khiến tôi té xấp xuống nền. Nhờ được giải phẫu tại bệnh viện Fairfax năm 1994, những cơn đau nhức cột sống đã thuyên giảm, chân trái của tôi đã bớt tê nhức. 

Kính thưa Quý vị, 

Là một cựu tù nhân vì lương tâm, thay mặt cho hàng trăm ngàn các anh em cựu tù nhân chính trị đồng cảnh đang lưu vong, và đặc biệt là nhân danh cho những anh chị em tù chính trị và tôn giáo hiện đang bị giam cầm bởi nhà cấm quyền Hà Nội, và đồng thời cũng đại diện cho 90 triệu đồng bào Việt Nam, tôi trân trọng thiết tha kêu gọi tất cả quý vị hiện diện nơi đây ngày hôm nay, hãy nói lên cho giới truyền thông quốc tế và Hoa Kỳ biết rõ sự thật về vấn nạn tra tấn nhục hình, đánh đập, bạo lực của công an CSVN đối với người dân, đồng bào của họ. Tôi cũng xin khẩn cầu quý vị hãy bày tỏ sự quan tâm sâu xa với Quốc Hội, chính giới và chính phủ Hoa Kỳ, cũng như với các lãnh đạo tôn giáo nước này tiếp tục lên tiếng, áp lực nhà cầm quyền Hà Nội phải lập tức xóa bỏ “tệ nạn tra tấn”, và sử dụng bạo lực với người dân Việt Nam. Bạo lực và áp bức mà nhân viên công an của họ vi phạm hàng ngày trên toàn đất nước Việt Nam phải được chấm dứt! Việt Nam phải tôn trọng những điều khoản mà họ vừa ký kết trên văn kiện mới đây với Liên Hiệp Quốc về chống tệ nạn tra tấn. Nhà cầm quyền Hà Nội cũng phải chấm dứt dùng vũ lực giết người để đàn áp đồng bào của mình. Nhân dân Việt Nam phải được bảo vệ bằng một Bộ Luật về chống tra tấn. Giới công nhân, nông dân, các thanh niên, sinh viên Việt Nam yêu nước, quý trọng tự do dân chủ đang bị đán áp cũng chỉ vì họ mơ ước thấy một nước Việt Nam phát triển, với một nền kinh tế giàu mạnh, với một thể chế dân chủ, một nhà nước pháp quyền biết tôn trọng nhân phẩm, một Việt Nam hội nhập hoàn toàn với cộng đồng thế giới. 

Một lần nữa tôi chân thành cám ơn quý vị đã lắng nghe và hết mình hỗ trợ nhân dân Việt Nam hiện đang phải sống trong kềm kẹp và áp bức dưới chế độ phát xít CSVN. 

Trần Tử Thanh, 
Cựu Đại Úy QLVNCH, Cựu Tù Nhân Vì Lương Tâm 

Quốc Hội Hoa kỳ, ngày 16.1.2014 




Hà Nội: Công an sử dụng bọn xã hội đen cai quản cuộc sống của bố mẹ tôi


Hà Nội: Công an sử dụng bọn xã hội đen cai quản cuộc sống của bố mẹ tôi


Đầu Gấu Hà Lội ...

 

Trần Thị Cẩm Thanh (Danlambao)

ĐƠN YÊU CẦU

(đơn gửi lần 3)

 

Kính gửi: Ông Nguyễn Đức Chung – Giám đốc công an thành phố Hà Nội

Họ và tên tôi là: Trần Thị Cẩm Thanh

Địa chỉ: Phòng 110 D4 - Thành Công, Ba đình – Hà Nội

 

Tôi đã viết đơn gửi cho ông 2 lần nhưng chỉ nhận được thái độ im lặng, điều đó phần nào cho thấy công an Hà Nội đang im lặng dùng bọn xã hội đen để tiếp tục phá hoại cuộc sống của bố mẹ tôi.

 

Nay tôi viết đơn lần thứ 3 yêu cầu ông giải thích vì sao công an Hà Nội lại lặng lẽ dùng bọn xã hội đen phá hoại, cai quản bố mẹ tôi, truy sát tính mạng tôi (người vạch trần sự việc ra công luận), tôi đề nghị ông dùng nghiệp vụ chỉ cho tôi thấy người phụ nữ trong video này đang thực hiện quyền con người hay quyền công dân nào (xem video)

 

Cô gái trong video trên và nhiều người khác nữa phải dùng hung khí truy đuổi tính mạng của chúng tôi để đập phá bờ rào nhà bố mẹ tôi, phá tài sản, chiếm đóng và cai quản, đổ bê tông xung quanh nhà bố mẹ tôi... cô ta phạm tội hủy hoại tài sản của người khác nhưng cô ta lại tuyên bố cô ta đang thay công an cai quản con đường, quản lý đất của nhà nước, vậy các ông có bản thiết kế hay bản vẽ chứng minh là có một con đường của địa phương trong khuôn viên của gia đình tôi? Bố mẹ tôi đã chiếm con đường của địa phương từ khi nào? Các ông có tài liệu chứng minh bố mẹ tôi lấn chiếm đất của địa phương để sử dụng không? Nếu không có tài liệu để chứng minh phù hợp thì thực tế là bằng chứng công an thay vì bảo vệ, công an đã bảo kê cho tội phạm hủy hoại tài sản của bố mẹ tôi.

 

Tại sao công an lại phải vận động thành lập tập đoàn nhân dân tự phát đến dùng bạo lực đến đập bờ rào, vào chiếm đóng, phá hủy tài sản và cai quản bố mẹ tôi?

 

Bố tôi đã viết đơn sai ở chỗ nào trong 10 năm qua? đến lượt tôi đã viết đơn sai chỗ nào? Tại sao công an lại trốn tránh trả lời, nếu không sai tại sao công an Hà Nội lại phải núp bóng cô gái này hành hạ bố mẹ tôi, công an muốn làm cho bố mẹ tôi phải sống trong sợ hãi? gián tiếp muốn cướp đi sinh mạng của bố mẹ tôi?

 

Dù bất cứ ai là chủ mưu hãm hại bố mẹ tôi thì những cán bộ công an khu vực làm tay sai cho họ vẫn là kẻ đồng phạm chính, đây là một sự phạm tội có tổ chức, cô gái này chỉ là người được phân công làm nhiệm vụ khủng bố tinh thần trực tiếp lên gia đình tôi, cô ta có cấu kết chặt chẽ với công an.

 

Tôi yêu cầu ông phải trả lời bằng văn bản vì sao lại phải dùng bọn xã hội đen như cô gái trong video trên để phá hủy nơi ở, chà đạp lên nhân phẩm, nhân quyền của bố mẹ tôi.

 

Người viết đơn

 

Trần Thị Cẩm Thanh

 

Trần Thị Cẩm Thanh 

danlambaovn.blogspot.com

 

 

Tiếng kêu cứu của tù nhân lương tâm Hồ Thị Bích Khương


Nguyễn Trung Tôn (Danlambao) - Ngày 26/1/2014 vừa qua, cháu Nguyễn Trung Đức, con trai duy nhất của tù nhân lương tâm Hồ Thị Bích Khương, đã vào trại giam số 5 Thanh Hóa để thăm mẹ.

Khi về nhà cháu cho tôi biết: Hiện tại chị Bích Khương đang rất yếu, gầy và xanh xao. Theo lời cháu Đức kể lại thì thời gian vừa qua do xương vai bị gãy đã lâu không được chữa trị nên đã thành tật và rất đau đớn. Chị không thừa nhận là mình có tội gì và vì chỗ xương gãy đau nhức liên tục nên chị không tham gia lao động “cải tạo”. Nhưng vì vậy mà cán bộ trại giam chỉ thị cho các tù nhân khác đánh đập chị nhiều lần. Chỉ trong tháng 1/2014 chị đã 2 lần bị những phạm nhân cùng buồng giam là những người nghiện ma túy đánh đập. Trong lúc gặp con trai mình chị không thể nói hết được những sự kiện đã xảy ra với chị trong nhà tù, vì có tới 4 công an giám sát buổi nói chuyện. Chị chỉ có thể nhắn nhủ ra ngoài rằng mong mọi người hãy cầu nguyện và lên tiếng bênh vực cho chị.

Xin nhắc lại đây là lần thứ 3 chị Hồ Thị Bích Khương bị nhà nước CHXHCNVN kết án. Chị bị bắt lần thứ 3 vào ngày 15/1/2011 bị cáo buộc tội danh “Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN” theo điều 88 Luật Hình Sự. Sau đó chị bị kết án 5 năm tù giam và 3 năm quản chế. Hoàn cảnh gia đình chị rất neo đơn bởi chồng chị đã qua đời. Chị chỉ có một con trai duy nhất hiện đang theo học bổ túc văn hóa tại Trung tâm giáo dục thường xuyên tỉnh Nghệ An.

Cháu Đức rất lo lắng việc chị Bích Khương có thể chết trong tù vì vết gãy xương vai vẫn thường làm chị lên cơn sốt, lại thêm những trận đòn tập thể của các tù nhân khác. Hai năm tù còn lại là quãng thời gian vô cùng tăm tối cho chị.

Kính mong các cơ quan theo dõi nhân quyền quốc tế và các nhà đấu tranh dân chủ trong, ngoài nước lên tiếng bênh vực chị.

Thanh Hóa ngày 28/1/2014

Nguyễn Trung Tôn 
ĐT: 01628387716



Thursday, January 30, 2014

'LHQ cần lắng nghe khát vọng nhân quyền của người dân Việt'


'LHQ cần lắng nghe khát vọng nhân quyền của người dân Việt'

Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang nói ông tha thiết đề nghị Hội đồng Nhân quyền LHQ có biện pháp cụ thể thúc đẩy Việt Nam tôn trọng quyền con người căn bản của công dân.

Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang nói ông tha thiết đề nghị Hội đồng Nhân quyền LHQ có biện pháp cụ thể thúc đẩy Việt Nam tôn trọng quyền con người căn bản của công dân.
  •  
  •  
  •  

Tin liên hệ

CỠ CHỮ 
29.01.2014
Một nhân sĩ trí thức được nhiều người biết đến tại Việt Nam gửi thư cho Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc yêu cầu lắng nghe những tiếng nói khao khát dân chủ-nhân quyền từ người dân Việt do đại diện các tổ chức xã hội độc lập trong nước đích thân mang tới buổi Kiểm điểm nhân quyền Định kỳ Phổ quát UPR của Hà Nội trước Hội đồng vào ngày 5/2 tới đây.

Trong cuộc trao đổi với VOA Việt ngữ, Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang từ Hà Nội nói ông tha thiết đề nghị Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc có biện pháp cụ thể thúc đẩy Việt Nam tôn trọng quyền con người căn bản của công dân thay vì chỉ nghe báo cáo khoa trương của chính phủ Hà Nội tại sự kiện 4 năm một lần này.

Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang:

“Vì đã được xuất phát từ mức vô cùng tồi tệ kể từ khi đảng cộng sản Việt Nam du nhập chủ nghĩa Mác Lênin nên cho đến nay nhân dân tôi vẫn còn bị đọa đày trong trạng thái thật đen tối.”

“Vấn đề nền tảng của Dân chủ và Nhân quyền ở Việt Nam đã bị hủy hoại từ ngày đảng cộng sản Việt Nam chấp chính.”
 
“Ông Trần Phú, Tổng bí thư đầu tiên của đảng cộng sản Việt Nam, từng tuyên bố: ‘Trí, Phú, Địa, Hào đào tận gốc, trốc tận rễ.’ Trong lịch sử nhân loại có khẩu lệnh nào phản động hơn thế? Những ‘công cuộc lớn’ của đảng cộng sản như Cải cách Ruộng đất, Nhân văn Giai phẩm, Xét lại Chống Đảng chính là sự nối dài của chủ trương diệt tinh hoa dân tộc, tước bỏ quyền sống, quyền phát triển của dân tộc. Cho đến tận bây giờ đảng cộng sản vẫn ngang nhiên trân tráo cướp đoạt quyền của dân tộc, của đất nước.”

“Tôi mong Hội đồng chú tâm lắng nghe các đại diện của những tổ chức xã hội dân sự Việt Nam tại buổi UPR sắp tới, tạo sức ép lớn nhất để Việt Nam có những động tác tối thiểu bảo vệ dân chủ-nhân quyền, thả những tù nhân lương tâm mà họ giam giữ một cách trái phép và vô đạo đức.”


Tiến sĩ Thanh Giang hy vọng sự can thiệp của quốc tế sẽ giúp Việt Nam cải thiện phần nào thành tích nhân quyền.
LHQ cần lắng nghe người dân Việt trong kỳ kiểm điểm nhân quyền UPR của VN
Tuy nhiên, ông Giang nói:

“Vì dân chủ-nhân quyền-pháp quyền ở Việt Nam đã bị tàn phá từ khi đảng cộng sản chấp chính, cho nên bây giờ đòi hỏi họ phải lột xác, thật sự cải tạo thì mới may ra đáp ứng được một phần những đòi hỏi chính đáng của nhân dân Việt Nam.”


Điếu Cày gửi lời chúc tết từ ngục tối



Đoạn ghi âm lời nhắn gửi và chúc tết của blogger Điếu Cày

Danlambao - Vào lúc 2 giờ 30 chiều ngày 22/1/2014, blogger Điếu Cày – Nguyễn Văn Hải đã gọi điện thoại cho con trai Nguyễn Trí Dũng để thăm hỏi gia đình và gửi lời chúc tết đến tất cả bạn bè gần xa.

Theo quy định của trại giam, mỗi người tù chỉ được gọi điện thoại về nhà với thời gian tối đa là 5 phút trong một tháng. Trong cuộc nói chuyện ngắn ngủi, ngoài việc hỏi thăm và dặn dò chuyện gia đình, blogger Điếu Cày cũng cập nhật một số thông tin trong tù như yêu cầu được chăm sóc y tế của anh không được phía trại giam trả lời.

Điếu Cày cho biết, anh đã gửi hai lá đơn kháng nghị đến Viện kiểm sát và Tòa án nhân dân tối cao, tuy nhiên những lá đơn này chưa được phía trại giam chuyển ra ngoài. Vì vậy, anh dặn dò gia đình thực hiện việc gửi đơn kháng nghị ở bên ngoài.

Nhân dịp sắp bước sang năm mới, Điếu Cày gửi lời cảm ơn, chúc tết đến tất cả bạn bè gần xa, các tổ chức trong và ngoài nước luôn quan tâm, ủng hộ anh. 

Blogger Điếu Cày – Nguyễn Văn Hải năm nay 62 tuổi, chuẩn bị đón cái tết thứ 6 trong tù tại trại giam số 6 thuộc tỉnh Nghệ An, nơi cách xa gia đình 1500 km.



Wednesday, January 29, 2014

Sứ Mạng Thanh Niên và Các Tầng Lớp Trí Thức Trước Lịch Sử & Dân Tộc

Sứ Mạng Thanh Niên và Các Tầng Lớp Trí Thức Trước Lịch Sử & Dân Tộc

Trúc Giang 
January 28, 2014
0 Bình Luận

Ts. Martin Malia giáo sư viện sử học quốc tế đã viết và kết luận: “chủ nghĩa CS là một sự kiện lớn của thế kỷ 20. Nó bùng nổ và bước vào lịch sử tại một góc trời Âu Châu (nước Nga Sô Viết; mệnh danh là cách mạng tháng 10) giữa sự tang tóc đau thương của thế chiến thứ Nhất và sau biến động lớn của thời kỳ 1939 – 1945, nó khựng ngay tại Tây Âu, chỉ tràn về phía Đông Âu; rồi tiến về phía Đông Nam Á Châu đến tận biển Trung Hoa và vào Việt Nam.

 Với kỳ công đầy tham vọng ấy, CS đã đạt tới tột đỉnh của vận may thống trị một phần ba nhân loại: chừng như nó ở vào tư thế sẵn sàng tiến tới không ngừng. Trong hơn bảy thập niên đó, CS luôn ám ảnh chính trường quốc tế; phân thế giới làm hai cực: một bên phe tả; kẻ tin tưởng vào chủ nghĩa CS là cứu cánh cho xã hội loài người, và bên phe hữu là những người cho rằng: CS là chế độ phi chính nghĩa nó bạo ngược và chuyên chế nhất trong lịch sử nhân loại”.

Do vậy, người ta trông đợi các sử gia đương đại sẽ dành ưu tiên để giải thích thỏa đáng hiện tượng tại sao bánh xe chủ nghĩa CS trên đường lăn tới thì bỗng một sớm một chiều sụp đổ nhanh chóng như ngôi nhà làm bằng “giấy hàng mã vậy”? Và những nghi vấn còn đặt ra tiếp; tại sao chúng còn sót lại ở một vài ba nước: ĐCS Tàu, ĐCS Bình Nhượng, ĐCS Hà Nội tại Á Châu.

 Bùa phép nào? đứng trước sự sụp đổ toàn khối CS Đông Âu, họ hối hả thay đổi nửa vời để xoa dịu quần chúng nhằm tránh những cuộc cách mạng dân chủ như Đông Âu. Họ vẫn cứ xử dụng bạo lực làm phương tiện để duy trì cứu cánh độc tôn; lội ngược dòng văn minh nhân loại. 

Người dân tại các nước CS, các quyền tự do về dân sự và chính trị là những quyền “ước lệ” thiêng liêng tối thượng của con người đều bị tước đoạt. Đảng CS tiếp tục xem mình là “chủ thể” và người dân là “phụ thể” chỉ được hưởng ơn meo mốc đó; khi nào được họ ban phát. Vậy thì; những duyên cớ nào họ vẫn ung dung đặt ách thống trị mà chưa bị người dân bản xứ đứng lên hạch tội họ như các nước CS Đông Âu.

TS. Martin Malia
Thanh Niên Làm Nên Lịch Sử
A. Sứ Mạng Cứu Quốc và Kiến Quốc của Thanh Niên Qua Dòng Biến Cố Lịch Sử Nước Nhà

Trên dòng sử dân tộc Việt Nam, những tấm gương soi sáng muôn thế hệ của những bậc anh hùng, những bậc anh thư, nữ kiệt: Trưng Vương, Bà Triệu v.v… . những trang thiếu niên anh hùng cái thế như: Đinh Bộ Lĩnh “phất ngọn Cờ Lau”, Trần Quốc Toản “Phá cường địch, báo Hoàng Ân” khi giặc Nguyên xâm lược nước ta. Một nho sinh Nguyễn Trải theo Lê Lợi người anh hùng áo vải đất Lam Sơn mười năm bình định giặc Minh (bọn xâm lược phương Bắc kẻ thù truyền kiếp) dành độc lập cho dân tộc.

 Vào thời cận đại; người thanh niên áo vải đất Tây Sơn (Bình Định) là anh hùng Nguyễn Huệ/QUANG TRUNG lãnh đạo cuộc khởi nghĩa toàn dân vùng lên đập tan giặc Thanh vào mùa Xuân Kỷ Dậu năm 1789 do bọn vua tôi Lê Chiêu Thống mọp đầu rước giặc vào nhà để bảo hộ chiếc“ngai vàng”nô lệ rệu rã, mang tội mãi quốc cầu vinh.

Bài Thơ Dựng Mùa Xuân Chiến Thắng; một thiên hùng ca hiển hách vô tiền khoán hậu của Quang Trung còn phảng phất đâu đây trong lòng dân tộc Việt.
Cờ Quang Trung soi sáng khắp lòng dân,
Họ sắm tết bằng cung tên, dáo mác.
Vui biết mấy cái ngày ra đất Bắc,
Bọn giặc Thanh còn nghiêng ngã say sưa.
Lính canh đồn, gác lũy vẫn lơ mơ,
Quân ta tiến ào, ào như thác lũ.
Tướng lĩnh giặc tái xanh như chàm đổ,
Chạy cuống cuồng không mãnh giáp, thanh gươm.
Thây ngổn ngang chất đống ở ven đường,
Máu lênh láng rữa Nhị Hà vẫn đục.
Sầm Nghị Đống treo đầu vì tũi nhục,
Xác quân thù trôi dạt Thái Bình Dương.
Chiếm Thăng Long ghi trang sử quật cường,
Dân tộc Việt dựng mùa xuân chiến thắng.

B. Bài Học Lịch Sử Tái Diễn & Cao Trào Yêu Nước 
Lịch sử đang tái diễn; bọn thái thú chóp bu bắc bộ phủ (CSHN) phường mãi quốc cầu vinh, phản bội tổ quốc, chống lại dân tộc. Chúng mọp đầu quay lại ôm chân giặc Tàu (bọn bành trướng CS Bắc Kinh) để quan thầy bảo hộ đồ đảng CS độc tài, độc ác tiếp tục thống trị dân tộc. 

Quả thật; bè lũ thái thú bán nước, chúng muối mặt vội quên lũ giặc bành trướng Bắc Kinh đã xua 20 sư đoàn tràn qua biên giới, xâm lăng 9 tỉnh phía Bắc VN, gây cuộc chiến đẩm máu tàn khốc nhất vào năm 1979 (lúc ấy; sau khi nhuộm đỏ miển Nam, hung thần TBT/CĐ Lê Duẫn ôm chân Nga phản Tàu, Duẫn gã con gái cho con trai TBT cộng đảng Nga Brezhnev, và ký hiệp ước bán nước cho Nga bảo hộ Việt Nam như một tỉnh bang. Rồi nhận mệnh lệnh Brezhnev tấn công Campuchea diệt bọn Polbod thân Tàu, nuôi tham vọng nhuộm đỏ Thái Lan). 

Thì liền bị Đặng Tiểu Bình đánh phủ đầu và lớn tiếng tuyên bố“dạy cho thằng CS đàn em bài học” và nếu cần, “24 tiếng đồng sau sẽ ăn cơm tại Sài Gòn”. 

Sau đó, Hội Đồng Bảo An LHQ buộc các bên phải triệt thoái quân đội. Bọn CS Tàu trong thời gian chiếm đóng, đã di dời tất cả cột mốc lấn sâu vào biên giới VN hàng ngàn cây số vuông (1,000 Km2) Ải Nam Quan, Thác Bản Gióc của Tô Quốc Việt Nam chúng sát nhập vào lãnh thổ Tàu, mà bọn CS Hà Nội ngậm miệng nín thinh. Bài học máu xương sờ sờ còn đó.

Lũ giặc trong, là đảng CS cường khấu lũ bán nước, chúng dùng máu xương bộ đội (con, em đồng bào), dùng dân tộc làm công cụ phục vụ bè đảng tham nhũng, hút máu đồng bào. Cái chiêu bài “đảng CS là đội tiên phong chuyên chính của giai cấp vô sản” chúng vứt vào sọt rác từ khi nhuộm đỏ miền Nam.

 Chúng nhanh chóng biến thành bè lũ tư bản đỏ (đại gia, trọc phú) sống xa hoa trên sự cùng cực của tầng lớp nhân dân lao động, cơm không đủ no, áo không đủ ấm, thậm chí những bậc làm cha mẹ phải bán tiết trinh con gái mình đi làm vợ chung cho bọn Tàu và Hàn Quốc. Những người vợ phải lìa chồng, xa con đi làm gia nô nước ngoài để nuôi sống gia đình. Thanh niên, sinh viên sau khi tốt nghiệp ra trường không có công việc làm, lang thang, phải đi lao nô khắp thế giới qua sự bao thầu ăn xén, ăn chận của tập đoàn đảng trị. 

Chúng biến thành tập đoàn thái thú bản địa, đồng lõa với giặc Tàu kẻ thù ngoài bán đứng gian sơn của Tổ Quốc trên biển Đông, các vùng chiến lược xương sống miền Tây Nguyên cho giặc bành trướng CS Bắc Kinh, ngụy trá dưới hình thức khai thác quặng Bauxite. Nhưng thực chất đó là mưu toan xâm lược trước mắt và đồng hóa lâu dài bằng sách lược “tầm ăn dâu” biến Việt Nam thành một tỉnh Trung Nam Hải của Tàu (qua mật nghị Thành Đô). Về lãnh hải, giặc Tàu ngày càng thu hẹp hải phận và không gian sinh tồn của ngư dân Việt Nam, chúng gây vô vàn tội ác; bắn giết ngư dân Việt một cách bừa bải, dã man tàn bạo.

 Chúng cướp ghe thuyền, bắt giam ngư dân để chạy tiền chuộc mạng. Thế mà bọn thái thú tay sai im thinh thít không dám hé môi binh vực, không dám đưa ra Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc để ngăn chận những hành động tội ác, bạo ngược của giặc Tàu. Đứng trước hành động man sợ đó, những thanh niên, những blogger yêu nước, lên tiếng cảnh cáo giặc Tàu và nêu lên nền chủ quyền biển đảo của dân tộc VN. 

Họ phẫn nộ bày tỏ thái độ dưới nhiều hình thức chống giặc Tàu như Blogger Diếu Cày/Lê Văn Hải, cô Phạm Thanh Nghiên, Ts/Ls Cù Huy Hà Vũ, Thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung, 20 thanh niên, sinh viên công giáo tại giáo phận Vinh, Ns Việt Khang, cựu nữ sĩ quan CA Tạ Phong Tần, SV. Phương Uyên, Nguyên Kha,.v.v. thì lập tức bị tập đoàn thái thú bắt giam cầm, chúng sợ quan thầy quở trách.

C. Sự tỉnh ngộ của cán bộ & ĐVCS bỏ đảng ngày càng đông
Tập đoàn mãi quốc Bắc bộ phủ, phơi bày bộ mặt xấu xa nhất trong giai đoạn lịch sử nước nhà. Sự kiện nầy; đã và đang tỉnh thức các thành phần cán bộ đảng viên CS cao cấp, các giới trí thức quân, cán chính đã một thời đem hết nhiệt huyết và năng lực, cúc cung phục vụ chế độ bởi lầm lỡ và mù quáng nghĩ rằng; theo CS là con đường yêu nước, yêu dân tộc như: Gs Hoàng Minh Chính, Hà Sĩ Phu (Nguyễn Xuân Tụ) Phạm Quế Dương, Nguyễn Văn Trấn, và một số tướng lãnh như Trần Độ, Nguyễn Văn Vĩnh, cựu Tr tá Trần Anh Kim, v.v và v.v. 

Đại đa số khác, từ thời niên thiếu dưới mái học đường XHCN, bị đầu độc, nhào nặn và nhồi nhét mớ tà thuyết bá đạo Mac Le qua mảnh khăn quàng đỏ “cháu ngoan cáo hồ” phải thuộc vanh vách mớ giáo điều Hồ dạy như kinh nhật tụng, từ thuở bé đến tuổi thanh xuân. Thanh niên miền Bắc bị mê hoặc một cách cuồng tín cái“lý tưởng ảo” qua bánh vẽ thiên đường xã hội chủ nghĩa và chủ nghĩa CS đại đồng với sứ mệnh giải phóng dân tộc, giải phóng nhân loại bị các thế lực tư bản áp bức, bóc lột. Thanh niên miển Bắc trưởng thành trong cái môi trường khép kín, bưng bít đó. 

Tập đoàn CS Hồ lùa vào Nam những anh bộ đội ngây thơ, nuôi trong lòng mối hận thù đằng đằng sát khí, lầm lũi băng mình trên đường mòn Hồ chí Minh và gục ngã giữa làn lửa đạn, hy sinh máu xương cho mưu đồ đen tối của tập đoàn tay sai, khát máu. Kẻ sống sót, khi băng qua bóng tối đường hầm tử lộ của cái địa ngục trần gian XHCN.

 khi họ đặt chân ra khỏi miệng hầm, tiếp cận vùng trời áng sáng bao la của thành thị miền Nam tự do (VNCH) phồn vinh và tráng lệ một trời một vực so với cái thiên đường hoang tưởng tại thủ đô Hà Nội.

 Họ mới vỡ lẽ, như chợt tỉnh cơn mê và nhận ra rằng; trong suốt gần 20 năm đó, tập đoàn hiếu chiến Hồ chí Minh tay sai CS quốc tế Nga, Tàu xua quân vào tàn phá, gây cuộc chiến huynh đệ tương tàn, đẩm máu và tàn khốc nhất của thời đại tội đồ Hồ chi Minh. Chúng đã nướng trên dưới bốn triệu (4,000.000) sinh linh thanh niên, con em miền Bắc trong cuộc chiến phi chính nghĩa dưới chiêu bài “Giải Phóng Miển Nam”. 

Cũng chính cái ngày 30 tháng Tư lịch sử đen tối đó; là ngày tà thuyết CS hoàn toàn chôn vùi qua sự tuyên truyền bịp bợm và dối gian khi họ chứng kiến tận mắt thủ đô hoa lệ Sài Gòn (Hòn Ngọc Viễn Đông). Từ anh bộ đội binh nhì, đến các anh cán bộ sĩ quan cấp cao…, từ anh đảng viên mới kết nạp đến các đảng viên gọi là “Lão Thành Cách Mạng” biến thành những câu chuyện tiếu khôi hài“những anh cán ngố”. 

Họ ngỡ ngàng trố mắt nhìn nhau, trố mắt nhìn những cao ốc chọc trời mà trước đó, CS dùng đại bác và hỏa tiễn Nga đêm đêm dội về thành phố. Họ bắt đầu chói tai, khi nghe bọn lãnh đạo tiếp tục lừa họ không biết ngượng mồm rang “sự phồn vinh giả tạo”. Họ ngơ ngác như chú nai vàng (trong thơ Lưu Trọng Lư) và tưởng chừng như “đêm giữa ban ngày” (tác phẩm của nhà văn phản tỉnh Vũ Thư Hiêncon trai Vũ Đình Huỳnh một công thần CS một thời sát cánh bên họ Hồ), họ như đắm chìm trong cơn mê chưa tỉnh. Với cụm mỵ từ “giải phóng miền Nam” hoàn toàn phản nghĩa và nghịch lý, ngay trong đầu họ cũng tự đặt nghi vấn “AI GIẢI PHÓNG AI?” thế nầy là thế nào ? tất cả những lừa dối của CS, theo nhau sụp đổ ngay từ phút đó.

D. Bạo lực, khủng bố là cứu cánh của các bạo quyền CS, cũng chính là tử huyệt chon vùi húng
Bạo lực, ngục tù và cái gọi là Toà Án Nhân Dân là những công cụ khủng bố dân tộc, khủng bố cán bô đảng viên tĩnh ngộ bỏ đảng, chống đảng. Nhằm dập tắt những cao trào yêu nước nầy và của mọi tầng lớp trí thức, nhất là giới thanh niên & sinh viên lần lượt bùng lên khắp nơi; lớp nầy bị giam cầm, lớp khác tiếp tục đứng lên, đã đến lúc như nước vỡ bờ cuốn trôi những sợ hải, tù tội. Các phong trào dân oan, các tôn giáo bị bọn cường quyền, tham nhũng cướp bóc đất đai, tài sản, các vụ vi phạm tự do tôn giáo, tự do tín ngưỡng, nhân quyền. Những hành động đập phá những biễu tượng thánh thiêng như Thánh Giá Đồng Chiêm, tượng Đức Mẹ Sầu Bi Thái Bình, Mẹ La Vang v.v…. 

Những vụ cướp đất xứ Cồn Dầu, Tòa Khâm Sứ Thái Hà, Dòng Chúa Cứu Thế, và vô số vụ đàn áp bỏ tù Linh mục Nguyễn Văn Lý, mục sư Nguyễn Công Chính hội thánh Tin Lành, các giáo hội Phật Giáo, Cao Đài…. không kể xiết; từ Bắc vô Nam, lên tận các vùng Tây Nguyên. Chúng trắng trợn vi phạm, cấm cản Giám Mục, Linh Mục không cho đến thăm giáo dân và hành lễ, chúng dùng hành vi man rợ, bọn công an ngụy trá côn đồ đánh đập Linh Mục trọng thương tại địa phận Kontum do GM Hoàng Đức Oanh cai quản …

Tất cả sự khủng bố đó của tập đoàn Satan (quỷ đỏ) đang biến thành dòng thác cách mạng dân chủ trào dâng cuồng cuộng trong lòng dân tộc, trong lòng cán bộ đảng viên CS tỉnh ngộ.

E. Những hồi chuông báo tử ngay tại sào huyệt bọn chóp bu:
Những tranh chấp quyền lực, sát phạt nhau giữa hai bè đảng tham nhũng (một bên là chính trị bộ TƯ đảng và một bên là nội các chính phủ) bễ ra ngay tại sào huyệt bọn thái thú. Bè đảng chóp bu chính trị bộ do tổng bí thưNguyễn Phú Trọng cầm đầu, hợp lực với Trương Tấn Sang chủ tịch nước, triệu tập cuộc họp bất thường tại TƯĐ để hạ bệ phe Nguyễn Tấn Dũng thủ tướng chính phủ tham nhũng, chúng cấu kết chặt chẽ để bảo vệ quyền và lợi với nhau, qua mặt Trọng & Sang.

 Vụ nổi cợm nhất bễ ra như sau: Dũng triệt hạ cô bồ nhí của Trọng haySang gì đó là Hoàng Yến và cậu em trai đều là đại biểu quốc hội trong đường dây tham nhũng. Thế là DũngKhông nễ mặt mà đụng trực tiếp với Trọng & Sang, lập tức Trọng & Sang trả đủa cho truy tố và tống giam tênBầu Kiên, chủ ngân hàng là cánh tay mặt của Nguyễn Thanh Phượng con gái Dũng thuộc ê kíp tham nhũng có hệ thống quy mô nhất nước do Dũng đở đầu. Lần đầu tiên lũ thái thú chóp bu chơi nhau sát ván không còn che đậy, phơi bày những tội ác xấu xa trước ánh sáng mặt trời công lý trong ngoài nưuớc. 

Cuộc sát phạt nẩy lửa nầy diễn ra ngay tại CTB/TƯĐ, nhưng phe Dũng chiếm đa số thắng thế, phe Trọng & Sang lếp vế, không đủ túc số phiếu để hạ bệ Dũng khỏi chiếc ghế thủ tướng. Phe Dũng thắng lớn. Khiến phe Trọng lúng túng đến nổi không dám nêu đích danh, mà ú ớ ám chỉ rằng: những khuyết điểm của đồng chí X cần sửa sai! Vậy đồng chí X là đồng chí nào? Sự kiện nầy làm xôn xao lư luận khắp trong ngoài nước. Trước nguy đó, chúng vội dỡ trò lấp liếm mỵ dân cũ rích chuyễn hướng dư luận bằng cách; kêu gọi toàn dân tập chú vào công cuộc góp phần sửa đổi Hiến Pháp, mới mong hóa giải nguy cơ nội loan, có thể toàn dân vùng dậy.

 Lại thêm một trò ma dáo lường gạt đồng bào và các giới trí thức vào “mê đồ trận”. Đối với các chế độ độc tài CS, Hiến Pháp, luật pháp chỉ là trò hề để bịp quốc tế, là tờ giấy lộn để mỵ dân mà thôi, (Hãy nghe TBT/CS Đỗ Mười anh thợ đóng guốc và thiến heo nói: “Đảng là Ta, Ta là nhà nước, Luật pháp là Ta, ta là luật pháp!” Tóm lại, chế độ CS chì có luật rừng, dung họng súng công an, quân đội, trại tù là công cụ bảo vệ chế độ. Do đó, đừng bao giờ bàn tới chuyện HP và LP với bạo quyền CS).
Lý do nào tập đoàn chính trị bộ TƯĐ, lần đầu tiên phải nuốt hận chào thua tập đoàn tham nhũng Nguyễn Tấn Dũng. Truyền thống xưa nay, TBT đảng là cương vị chóp bu lãnh đạo. Bộ chính trị TƯĐ ra những Nghị Quyết đưa xuống chính phủ thi hành. Nhưng, từ sau khi Mỹ xã cấm vận, cho CSVN hưởng quy chế “Tối Huệ Quốc” và kết nạp CS vào WTO. Việc ký kết các kế ước giữa chính phủ Hoa Kỳ cũng như các nước, họ chỉ ký kết với thủ tướng chính phủ mà thôi. TBT đảng đi chỗ khác chơi. Do đó, chính trị bộ phải nâng nhiều quyền lực cho Dũng: quyền bổ nhiệm các bộ trưởng lập nội các chính phủ, kể cả phong hàm các cấp tướng quân đội. 

Vì thế, ĐCS Tàu, TBT kiêm luôn chức CT nước. Từ đó, Dũng có cơ hội củng cố phe cánh thành hệ thống chân rít, từ hạ tầng đến trung ương, đặc biệt ngành công an, kế đến quân đội, Dũng nắm trong tay thế mạnh đó tha hồ ngạo mạn. Ngoài ra, Dũng còn mua chuộc các thái thượng hoàng: Mười, Anh, Phiêu, Mạnh… đỡ đầu, nên vi cánh Dũng ngày càng mạnh lên, qua mặt TBT Nguyễn Phú Trọng cái vù, khiến hai con sói gờm nhau, quyết tìm cách sát phạt nhau.

Vừa qua, phe Trọng bắt đầu phanh phui đường dây tham nhũng dính líu đến tên đại tướng bộ trưởng CA Trần Đại Quang và thứ trưởng CA thượng tướng Phạm Quý Ngọ, do đại tá Dương Chí Dũng cục trưởng Cục Hàng Hải khai ra trước tòa khó bề ếm nhẹm. Lần lượt sẽ lòi mặt bọn chuột cống đầu sõ của tập đoàn chóp bu Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Phú Trọng sẽ chường mặt lũ tội ác mang hai đại tội với Dân Tộc và Tổ Quốc: tội hút máu đồng bào và tội bán nước, trước vành móng ngựa lịch sử.

Sứ mạng của Thanh Niên Việt Nam phải thay đổi cục diện lịch sử, nắm trong tay vận mệnh đất nứơc, hãy vùng dậy, đứng lên đưa Cuộc Cách Mạng Dân Chủ & Dân Tộc đến toàn thắng, như trả lời thỏa đáng đoạn kết của Ts/Gs Martin Malia viện sử học quốc tế .

Cơn sóng ngầm đang ầm ỹ giữa hai lũ giặc tham nhũng và phản quốc; là dấu hiệu bình minh của ngày quê hương xáng lạn, ngày quét sạch, đập tan tà thuyết CS thống trị dân tộc hơn nửa thế kỷ qua đến hồi CÁO CHUNG. Là hồi chuông BÁO TỬ kết thúc các bạo quyển CS còn sót lại trên hành tinh nầy tại Á Châu.

Các tập đoàn CS tội ác tại Bắc Kinh, tại Bình Nhưỡng và CS Hà Nội đang là chiếc lá vàng úa hiu hắt cuối thu, trên phạm đào thải của chu kỳ lịch sử. Chỉ cần một CƠN LỐC CÁCH MẠNG DÂN CHỦ của Thanh Niên và Dân Tộc VN thì nhất định chúng không thể nào thoát khỏi số phận như CS Nga và Đông Âu vậy.

(Bài nầy, được Ts Nguyễn Bá Long “Phong Trào Hiến Chương 2000″
chọn làm vũ khí cho trận chiến kích tác tại quốc nội)
Trúc Giang/Cao Gia


VTV-[Trang Lê Mới Nhất] chửi từ nhà ra phố, Trọng Lú sợ vỡ mật

https://www.youtube.com/results?search_query=Trang+L%C3%AA+%28B%C3%A0+Ngo%E1%BA%A1i%29

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-19/11/2024

Popular Posts

My Blog List