ĐỘC
TÀI LÀ PHẢN LẠI NHÂN QUYỀN, LÀ
MAN
RỢ, VÔ VĂN HÓA, VÔ VĂN MINH
Lời
mở đầu của Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, được Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc
đồng thanh chấp nhận vào ngày 10/12/1948, có ghi rõ :
«
Xét rằng sự công nhận nhân phẩm của mọi người, thành viên của đại gia đình nhân
loại ; và sự công nhận quyền bình đẳng, bất khả nhượng, là nền tảng của tự
do, công lý và hòa bình trên thế giới.
Xét
rằng sự xao nhãng, khinh miệt và chà đạp những quyền tự do căn bản của con
người là những hành động man rợ, đi ngược lại lương tâm và lương tri của nhân
loại ; và một thế giới mà trong đó mọi người đều được tự do ngôn luận, tín
ngưỡng, không bị đe dọa bởi nghèo khổ ; thế giới đó phải được coi như ước
vọng cao cả nhất của con người.
Xét
rằng quả là cần thiết để những quyền căn bản của con người phải được bảo vệ bởi
một nhà nước pháp quyền, để con người không bị áp bức ; trong trường hợp
ngược lại, con người có quyền đứng lên chống lại độc tài, áp bức. «
Chính
trong tinh thần đó mà có người cho rằng những chế độ độc tài là phản nhân
quyền, là man rợ, vô văn hóa, vô văn minh. Có phải thế không ?
I) Nhân
quyền là bẩm sinh, toàn cầu, không phân biệt màu da, chủng tộc
Thực
vậy, tự do là những quyền căn bản, bẩm sinh của con người, không phân biệt màu
da, chủng tộc, giai tầng, đi từ quyền tự do sinh sống, tự do mưu cầu hạnh phúc,
tự do cư trú, đi lại, tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng, tự do họi họp, tự do
chính trị, tự do kinh tế v.v.. Viết đến đây tôi lại nhớ đến 2 bài thơ, lúc tôi
học tiểu học, ở sài gòn, trước năm 1975. Cả 2 bài nói về tự do và tình liên đới
của những người đấu tranh cho tự do, . Tôi không nhớ tác giả là ai, không nhớ
hoàn toàn bài. Mong ai là tác giả thông cảm, bỏ qua.
Hỡi
hỡi chim này !
Lồng
vàng, vì mày ta đã sửa sang cho mày.
Còn
gì xinh đẹp cho tày
Còn
đâu xung xướng bằng đây nữa mà !
Này
đệm bông, này giường hoa
Này
là gạo trắng, này là cơm khô
Ở
đây ngươi sẽ ấm no một đời .
Thôi
thôi, ta đã biết rồi
Lồng
vàng cũng thể là nơi ngục tù.
Vả
chăng no ấm mặc dù
Tay
dàng, chân buộc, quyền do tại người.
Chi
bằng rừng nọ thảnh thơi
Khi
ăn, khi ngủ, khi chơi, khi đùa
Một
mình sung xướng Tự Do
Không
ai bắt buộc
Không
ai phiền hà
Chúng
ta thấy, ngay con chim nó còn muốn có tự do. Huống chi là con người. Vì vậy
luận điệu hiện nay của giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam, được nhả ra rồi nhai
lại bởi một số trí thức hèn mạt, bán rẻ lương tâm, lương tri, cho rằng tự do,
nhân quyền, dân chủ là sản phẩm của Tây phương, người Việt Nam, Đông phương
không cần ; hay luận điệu bảo rằng dân Việt Nam chưa đủ trình độ dân trí
để có tự do, nhân quyền. Cũng với giới lãnh đạo cộng sản và giới trí thức hèn
mạt, trước năm 1975 ; thì « Dân tộc Việt Nam là đỉnh cao trí tuệ của
loài người tiến bộ. » Quả là miệng lưỡi không xương của người cộng sản.
Bài
thơ thứ hai nói về tình liên đới của những người đấu tranh cho tự do, dân chủ.
Tôi cũng không nhớ tác giả là ai và cũng không nhớ hết ; nhưng tôi xin
phép mạo muội viết ra đây để thân tặng tất cả những người đấu tranh cho tự do,
dân chủ, ở quốc nội cũng như ở hải ngoại.
Tự
do thế giới, anh ơi !
Chúng
ta đôi ngả, chân trời đại dương,
Bể
xâu ngăn cản đôi đường.
Nhưng
mà gần lắm, tình thương mặn nồng
Trên
đường chống cộng, cảm thông,
Chúng
ta cương quyết một lòng đứng lên !
Chúng
ta mãi mãi không quên
Công
trình bác ái dựa trên ngàn đời
Chúng
ta gần lắm, anh ơi !
Cùng
nhau chung một cuộc đời tự do !
Cùng
nhau chung một con đò,
Chúng
ta chèo chóng, giọng hò ngân vang.
Tự
do thế giới kết đoàn !
Vượt
bao nguy hiểm, gian nan không sờn !
II) Những
hành động chà đạp nhân quyền là những hành động man rợ, vô văn hóa, vô văn minh
Văn
là vẻ đẹp, hóa là biến hóa ; minh là chiếu sáng. Làm cho trở nên đẹp là
văn hóa. Văn hóa mà chiếu sáng, mọi người biết đến là văn minh. Chúng ta có thể
định nghĩa đơn giản văn hóa và văn minh là tất cả những hành động của một tập
đoàn con người, có tính cách thế thứ, trao truyền, nhằm làm tốt đẹp đời sồng
con người trên 2 phương diện vật chất và tinh thần. Về vật chất tối thiểu
thì con người khi đói, có com ăn, khi rét thì, có áo mặc, khi bệnh, có thuốc
uống. Về tình thần, thì càng ngày càng được nâng cao, có nghĩa là nhân quyền,
tức những quyền tự do căn bản phải được tôn trọng. Văn hóa, văn minh đi ngược
lại cái gì man rợ, vô văn hóa, vô văn minh.
Từ
cái nhìn đó, chúng ta thấy tất cả những chế độ độc tài như độc tài cộng sản
Việt Nam, Bắc Hàn là man rợ, vì dưới những chế độ này, con người khi đói không
có cơm ăn, khi bệnh không có thuốc uống, thêm vào đó nhân quyền bị chà đạp. Bắc
Hàn hiện nay dân đang chết đói, có cả ngàn tù nhân chính trị, tất cả mọi quyền
tự do căn bản của con người bị chà đạp.
Nhà máy không có điện để chạy ;
trong khi đó điện dùng để chiếu sáng những bức tượng của cha con Kim nhật
Thành, Kim chung Nhất, được dụng lên ở khắp nơi, bắt dân phải tôn thờ. Việt Nam
hiện nay là một trong những nước nghèo đói nhất thế giới, sản lượng tính theo
đầu người hàng năm là 550$ để bắt kịp Thái Lan phải 30 năm, bắt Singapour và
Nam Hàn phải gần 200 năm. 550$ đó là tính theo trung bình, chính tờ báo cộng
sản Người Lao Động có làm một cuộc nghiên cứu vào đầu năm 2005, thì người dân ở
những vùng hẻo lánh như Cao B ằng, Lạng Sơn, Ban Mê Thuộc và
những vùng hẻo lánh ở miền Nam, thì có những người dân không có tới 36$ một năm
để sinh sống ; trong khi đó thì quan chức nhà nước, con ông cháu cha tiêu
tiền vứt qua cửa sổ, đánh những canh bạc cả triệu $ như vụ PMU18, tiêu cả ngàn
$ trong những nhà hàng, quán nhảy mỗi đêm.
Tiền đó do đâu mà ra. Tham nhũng,
hối lộ, ăn hút máu mủ của dân. Việt Nam hiện nay là một trong những nước hối lộ
và bất công nhất thế giới. Không những Việt Nam đứng đầu sổ lộn ngược về tham
nhũng, bất công mà còn đứng đầu sổ lộn nhược về vi phạm nhân quyền. Anh Phạm
hồng Sơn chỉ dịch bài dân chủ là gì mà cũng bị vu khống là gián điệp, bị bắt bỏ
tù. Anh Lê chí Quang chỉ viết bài Hãy Cảnh giác Bắc Triều tố cáo hành động dâng
đất nhượng biển mà cũng bị cầm tù. Cô Lisa Ph ạm, anh Trương
quốc Huy, Trương quốc Tuấn chỉ lên Internet, Pal talk nói lên lòng yêu nước của
mình mà cũng bị bắt bỏ tù không xét xử trong vòng 9 tháng.
Theo tin mới nhất
của đài RFI ngày hôm nay 23/08, thì anh Trương quốc Huy lại bị bạo quyền cộng
sản bắt lại. Tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới đã tố cáo hành động này là hành
động bắt cóc, vi phạm nhân quyền.Còn biết bao người, bao nhà lãnh tụ tôn giáo
bị quản thúc, giam cầm vô duyên cớ ở Việt Nam.
Chế
độ độc tài không những phản nhân quyền, man dại, vô văn hóa, vô văn minh, mà
còn là những chế độ diệt chủng như độc tài phát xít và độc tài cộng sản. Chính
vì vậy mà thế giới đã lập tòa ánh Nuremberg để xử Hitler và đồng bọn trước đây ;
hiện nay thì Liên Hiệp Quốc đang lập tòa án để xử độc tài cộng sản diêt chủng
Pol Pot ở Căm Bốt ; Tòa ánh quốc tế Âu châu xử độc tài Milosévic của Nam
tư cũ.
Hội đồng Âu châu gồm 46 nước, ngoại trừ Bìlorussie, đã lên án chế độ
cộng sản là chế độ diệt chủng với cả trăm triệu nạn nhân, qua nghị quyết 1481.
Dân tộc Nga và các dân tộc Đông Âu đã can đảm đứng lên đấu tranh cho nhân
quyền, đòi quyền sống.
Dân tộc Việt Nam hãy can đảm noi gương đấu tranh lật đổ
chế độ cộng sản diệt chủng.
Làm như vậy thì mới không còn cảnh cả chục ngàn trẻ
em vị thành niên bán thân nuôi miệng ở Căm bốt ; không còn cảnh cả chục
ngàn chị em phụ nữ không có công ăn việc làm dưới chế độ độc tài, phải đi lấy
chồng ngoại quốc, rồi bị hành hạ ; không còn cảnh tụt hậu, tham nhũng, bất
công ; mới có thể theo kịp những nước trong vùng.
Paris
ngày 23/08/2006
Chu
chi Nam
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền