Bản
Lên tiếng về tội ác giết Tù nhân Lương tâm của Cộng sản VN Hội Cựu Tù Nhân
Lương Tâm Việt Nam
Những sự thật cần phải biết (Phần 5)
Kính thưa
-
Toàn thể Đồng bào Việt Nam trong ngoài nước;
-
Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc;
-
Các Chính phủ và Quốc hội dân chủ toàn cầu;
-
Các Tổ chức Nhân quyền Quốc tế.
Tại
nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, vừa xảy ra hai trường hợp làm nhức
nhối lương tâm con người: đấy là hai tù nhân đặc biệt đã qua đời một thời gian
ngắn sau khi được trả tự do vì mắc những chứng bệnh hiểm nghèo từ trong nhà tù
do chính bàn tay của các cai tù Cộng sản gây ra.
Đó
là giáo viên Đinh Đăng Định, sinh năm 1963, bị bắt tháng 10-2011, sau đó bị
xét xử rồi bị tuyên án 6 năm tù theo điều 88 Bộ luật Hình sự. Lý do:
ông từng cổ xúy đa nguyên đa đảng lẫn kêu gọi toàn dân ký tên phản đối dự
án bauxite tại Đắc Nông, do nghi ngại những tác hại về môi trường của
việc khai thác thứ quặng này mà nay đã thành hiển nhiên.
Trong
thời gian thụ án, ông bị đau dạ dày. Sau nhiều tháng đòi hỏi của bản thân cùng
gia đình bên ngoài, ông mới được trại giam gửi về bệnh viện của công an tại Sài
Gòn. Ở đây phát giác ông bị ung thư bao tử và phải mổ cắt bỏ ¾ dạ dày. Sau khi
mổ, ông bị đưa trở lại trại để tiếp tục bị giam giữ mà chẳng hề được chăm sóc
hậu phẫu đầy đủ, khiến ông không qua khỏi. Khi thấy ông sắp chết, ngành công an
mới trả ông về cho gia đình lo liệu để chối bỏ trách nhiệm. 14 hôm sau, ông từ
trần vào ngày 03-04-2014. Trước khi qua đời, ông quả quyết với gia đình, bạn
bè, các cựu tù nhân lương tâm, với truyền thông đại chúng là mình đã bị trại
giam đầu độc để trả thù ông đã chống đối chế độ. Ông khẳng định: nhờ chuyên
ngành hoá học, ông nhận ra mùi hoá chất của phân bón thực vật có trong nước
uống hàng ngày trại giam phát cho ông. Nhưng vì ở trong phòng biệt giam một
mình, phản đối không được, mà không uống thì chết khát. [1]
Người
thứ hai là tù nhân chính trị Huỳnh Anh Trí, sinh năm 1971, bị bắt tháng 12-1999
rồi bị kết án 14 năm tù theo điều 84 Bộ luật Hình sự. Mãn hạn tù tháng 12-2013,
nhưng chỉ 6 tháng sau, do sức khỏe bỗng nhiên suy kiệt, ông Trí được xét nghiệm
y tế và biết rằng mình nhiễm virus HIV. Ác thay, cơn bệnh này đã chuyển sang
giai đoạn AIDS và ông vừa qua đời hôm 05-07-2014, ở tuổi 43, tại bệnh viện Phạm
Ngọc Thạch ở Sài Gòn.
Trước
khi từ giã cõi đời, ông Trí xác quyết trước dư luận trong, ngoài nước và quốc
tế rằng 100% ông đã mắc phải căn bệnh khủng khiếp này từ nhà tù cộng sản, trong
khoảng thời gian 14 năm ông sống trại giam Z30 ở Xuân Lộc, Đồng Nai, vì trước
khi vào đó, ông hoàn toàn khoẻ mạnh.
Ông
còn trăng trối: “Công luận trong và ngoài nước hãy can thiệp ngay vào các nhà
tù CSVN và các nhà biệt giam, để cho những người tù không bị cưỡng bức lao
động, không bị đối xử ngược đãi, không bị xâm phạm đến thân thể và tinh thần…
Tôi lo cho các chiến hữu còn trong tù của tôi, vì khi ở trong tù, tôi đã chứng
kiến 14 trường hợp tù chính trị bị nhiễm AIDS và chết”...
Theo
ông Trí, căn bệnh quái ác đó đã được truyền qua đường máu [2]. Bằng cách các tù
nhân mạnh khỏe bị buộc phải dùng chung dụng cụ hớt tóc và cạo râu với tù nhân
nhiễm virus HIV, hoặc khi “bị kỷ luật”, phải dùng chung cùm với tù nhân mắc
bệnh AIDS. Những vết sước do dao cắt hoặc vết thương do cùm nghiến vào chân
chính là đường máu truyền bệnh. Chính ông Huỳnh Anh Trí đã bị cùm như thế trong
một thời gian dài.
Đây
là thủ đoạn vô cùng độc ác nhằm trả thù các tù nhân lương tâm, tù nhân chính
trị bất khuất, không nhận tội. Và nhiều người trong số họ đã chết. Từ 2004,
nhiều lần các trại viên, trong đó có ông Huỳnh Anh Trí, đã đồng loạt đứng lên
đòi trại giam phải bãi bỏ việc sử dụng chung một lưỡi dao cạo cho hàng trăm người.
Giám thị trại tỏ ra nhượng bộ khi cho mỗi người sử dụng dao riêng của mình,
nhưng sử dụng xong phải trao lại cho quản giáo. Việc làm này một lần nữa rất
khuất tất, vì quản giáo có thể trả thù bằng cách vấy máu HIV vào lưỡi dao cạo.
Hiện
trạng nhà tù cộng sản Việt Nam hiện nay rất bi thảm. Ông Nguyễn Bắc Truyển, một
cựu tù nhân khác chung trại với ông Trí cũng xác nhận : “Có rất nhiều tù nhân
chính trị bị mắc HIV, chuyển sang AIDS và chết tại nhà tù Xuân Lộc, ít nhất là
khoảng 10 người. Những người này tôi chỉ nghe kể lại khi vào nhà tù Xuân Lộc
năm 2007, nhưng chưa được gặp họ. Nhưng một người tù hiện nay đang bị nhiễm HIV
và chuyển sang giai đoạn AIDS, và hiện nay đang còn sống là anh Đỗ Quang Thái,
tù chính trị, hiện đang bị giam giữ tại phân trại số 2, trại giam Xuân Lộc. Cho
tới nay anh ấy cũng đang bị vào giai đoạn cuối. Tình trạng sức khỏe của anh
đang bị suy giảm nghiêm trọng….” (RFI 05-07-2014).
Ngoài
ra, chúng tôi muốn báo động nhiều trường hợp đau thương khác (mắc bệnh nặng
trong tù nhưng không được chăm sóc) như nhà báo Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, nhà
văn Nguyễn Xuân Nghĩa, Luật sư Lê Quốc Quân, ông Ngô Hào, cô Tạ Phong Tần…, đặc
biệt là bà Mai Thị Dung mà cô Đỗ Thị Minh Hạnh, bạn tù vừa được thả, sẵn sàng
làm chứng trước mặt công luận.
Trước
thảm cảnh của các tù nhân lương tâm như trên, vốn đã xảy ra từ lâu nhưng nay
nhờ các phương tiện công nghệ thông tin hiện đại mới được biết đến rộng rãi,
Hội Cựu Tù Nhân Lương Tâm chúng tôi ra Bản Lên tiếng này để mạnh mẽ tố cáo tội
ác của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam:
-
Đây không phải là một vài sai sót của cấp thừa hành trong vài trại giam đâu đó,
nhưng là một chính sách được vạch ra từ hơn nửa thế kỷ nay của đảng Cộng sản
Việt Nam, nhằm hủy hoại tinh thần lẫn thể xác, ý chí lẫn sức khỏe của các tù
nhân lương tâm, để tiêu trừ hậu họa cho đảng, đồng thời để răn đe mọi công dân
khác. Nhưng chính hồ sơ tội ác vốn ngày càng dày này sẽ là mối họa khôn cùng
cho những đảng viên thủ phạm (chỉ đạo lẫn thừa hành) khi họ phải đối diện với
công lý trong tương lai.
-
Nhà cầm quyền cộng sản ký Công ước đã ký chống tra tấn tháng 8 năm 2013, đã đặt
ra Ngày Pháp luật tháng 11-2013 rồi ngồi vào ghế Hội đồng Nhân quyền vài hôm
sau đó. Họ cũng thường xuyên rêu rao mình có chính sách giam giữ rất nhân đạo.
Thế nhưng cho đến nay, chế độ lao tù vẫn không được cải thiện. Các tù nhân, đặc
biệt tù nhân lương tâm, tiếp tục bị tra tấn hành hạ bằng nhiều cách (bắt ăn
thực phẩm độc hại, lưu đày đi xa gia đình, nhốt trong tình trạng thiếu dưỡng
khí, không chữa trị bệnh tật đúng cách, cưỡng bách lao động khổ sai, dùng tù
nhân hình sự để đánh đập, và ghê gớm nhất là đầu độc từ từ…) để họ phải nhận
tội, sống tuyệt vọng với thân tàn ma dại.
-
Ngày 4-4-2014, tổ chức Ân xá Quốc tế (Amnesty International) ra thông cáo báo
chí: Cần biến cái chết [bị đầu độc] của nhà hoạt động Đinh Đăng Định thành “lời
kêu gọi thức tỉnh” cho Việt Nam. Tổ chức này cũng như mọi tổ chức nhân quyền
khác -nhân cái chết vì bệnh AIDS của ông Huỳnh Anh Trí- cũng nên cất lời lên án
chính sách giam tù cực kỳ vô nhân đạo của nhà cầm quyền Hà Nội, đòi hỏi họ chấm
dứt sử dụng sức khỏe, sinh mạng để làm áp lực với tù nhân lương tâm, phải trả
tự do ngay cho hạng tù nhân cao quý này, phải thường xuyên công bố minh bạch
toàn bộ chế độ nhà tù tại Việt Nam.
-
Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc cần có các báo cáo viên đặc biệt về chống
tra tấn đến các trại giam của Việt Nam để làm rõ việc giam giữ các tù nhân,
hình sự lẫn chính trị. Không thể dung túng, trái lại cần biện pháp chế tài đối
với một nước có nhà cầm quyền liên tục vi phạm quyền con người trầm trọng,
trong một thế giới mà giá trị phổ quát của nhân quyền đang lan tỏa rộng khắp.
Hãy để các ông Đinh Đăng Định và Huỳnh Anh Trí là những trường hợp cuối cùng
khi ra trại đã qua đời, hoặc qua đời khi còn trong trại vì những bệnh tật tai
ác do chính nhà cầm quyền và bộ máy chấp pháp của họ gây ra.
Làm
tại Việt Nam ngày 12-07-2014, 100 ngày ông Đinh Đăng Định và một tuần lễ ông
Huỳnh Anh Trí qua đời.
Hội
Cựu Tù Nhân Lương Tâm Việt Nam
Đồng
Chủ tịch: Bác sĩ Nguyễn Đan Quế và Linh mục Phan Văn Lợi.
Sài Gòn: CA tấn công vườn rau
Lộc Hưng, dân tưới xăng liều chết giữ đất
Sài Gòn: CA tấn công vườn rau
Lộc Hưng, dân tưới xăng liều chết giữ đất
CTV Danlambao -
Sáng ngày 13/7/2014, một đội quân ô hợp lên đến hàng trăm công an, dân phòng,
cán bộ đủ mọi thành phần... đã kéo đến tấn công khu vực vườn rau thuộc giáo xứ
Lộc Hưng tại phường 6, quận Tân Bình, Sài Gòn.
Ngay lập tức, bà con nhân dân đã có mặt để ngăn cản và phản đối quyết liệt hành
vi cướp đất. Một số người vì quá uất ức đã tưới xăng lên người, tuyên bố sẵn
sàng tự thiêu, quyết liều chết giữ đất.
Trong
bản tin khẩn gửi đi lúc 10 giờ sáng cùng ngày, blogger Huỳnh Công Thuận:
"Tại khu vực này có một đống rác và những thành phần tiêm chích thường tụ
tập gây tệ nạn. Hôm nay người dân cùng nhau dọn dẹp và rào chắn để tránh tệ nạn
nhưng nhà cầm quyền lại huy động lực lượng bao gồm nhiều thành phần đến.
Ai ở gần hoặc có điều kiện có thể đến giúp".
Tại vị trí đối diện trường mầm non, bà con dựng một số cột bê-tông với hy vọng
dọn dẹp cảnh quan, ngăn chặn tình trạng vứt kim tiêm bừa bãi, qua đó qua
đó giúp cho việc học hành của trẻ không bị ảnh hưởng.
Tuy nhiên, khi đang dọn dẹp thì bất ngờ giới chức địa phương đổ quân kéo đến
phá hai cột trụ bê-tông. Bà con nhân dân lập tức phản đối, yêu cầu phải lập
biên bản nhưng không được đáp ứng.
Một số người đã tưới xăng lên khắp người, tuyên bố sẽ liều chết để giữ đất. Rất
may bà con đã can ngăn nên chưa xảy ra điều đáng tiếc.
Sau
cùng, lực lượng công an đã phải rút đi, nhưng bà con vẫn đang hết sức đề phòng
vì lo ngại bọn chúng có thể quay lại bất cứ lúc nào.
Vườn rau Lộc Hưng có
diện tích 5 ha, thuộc sở hữu của 124 hộ dân trong giáo xứ từ năm 1954 cho đến
nay. Do nằm trên vị trí 'đất vàng' giữa trung tâm quận Tân Bình, vườn rau đã vô
tình kích động lòng tham không đáy của các quan chức địa phương.
Năm 2001, quan tham địa phương lén lút 'quy hoạch' vườn rau mà không thông báo
cho nhân dân, tuy nhiên thủ đoạn này đã sớm bị bà con phát hiện và tố cáo trước
dư luận.
Cuộc đấu tranh của 124 hộ dân tại vườn rau Lộc Hưng đã kéo dài liên tục suốt 13
năm nay, nhiều bà con đã bị giới chức địa phương trả thù bằng cách đánh đập,
bắt giam... Thậm chí, có lần công an còn nổ súng nhằm uy hiếp bà con giữ đất
nhưng không thành.
Ảnh: Facebook Huỳnh Công Thuận
Ngư dân bị côn an, dân phòng
cướp tôm mang về... uống rượu
CTV Danlambao -
Chị ngư dân vừa mang rổ tôm ghẹ vào nhà hàng thì lập tức bị lực bị lực lượng
hơn chục công an, dân phòng kéo đến bao vây đòi thu giữ đồ đạc. Chị ngư dân tội
nghiệp chỉ còn biết ôm lấy rổ hải sản, miệng nài nỉ xin tha và kể lể
"Chồng em mới đi lưới về..."
Sau hơn 2 phút
giằng co, viên dân phòng cầm lấy rổ tôm tươi bỏ lên chiếc xe có chữ “Trật tự đô
thị” đậu sẵn bên ngoài. Người dân nói với nhau: “Nó lấy mang về uống rượu”.
Vụ việc xảy ra
vào lúc 09 giờ sáng ngày 12/7/2014, tại khu vực bãi tắm C, thị xã Sầm Sơn, tỉnh
Thanh Hóa. Video do facebook Lê Quang ghi lại đã cho thấy rõ hành vi cướp cạn
của lực lượng công an, dân phòng đối với những người lao động buôn gánh bán
bưng.
Nội dung clip
cho thấy cảnh một viên dân phòng ra sức giằng lấy rổ tôm ghẹ của một chị ngư
dân. Trong lúc cố giữ lấy rổ hải sản, người phụ nữ với khuôn mặt rám nắng luôn
miệng nài nỉ: “Em xin anh”.
Viên dân phòng
liền khoát tay gọi đồng bọn đến trợ giúp, rồi ngang ngược ra 'điều kiện' chỉ
lấy rổ tôm, còn trả lại rổ ghẹ, nếu không sẽ lấy cả hai.
Nghe vậy, chị
ngư dân do xót của nên đã đổ hai rổ tôm ghẹ trộn lẫn lại với nhau. Lập tức,
viên dân phòng bèn cúi xuống đòi thu cả rổ tôm ghẹ mang đi.
Lúc này, chị ngư
dân đành nhăn nhó van xin: “Để em lấy ghẹ, để em lấy ghẹ mà. Anh vừa mới lấy
của em...”. Dường như vừa trước đó, chị cũng bị nhóm dân phòng này cướp tài
sản.
Cuối cùng, chị
ngư dân đành phải cúi xuống nhặt từng con tôm tít (bề bề) vào một chiếc rổ
riêng. Viên dân phòng liền cầm lấy rổ tôm mang ra chiếc xe có chữ “trật tự đô
thi”, biển số 36C-06973 chờ sẵn bên ngoài.
Cuộc cướp cạn có
sự tham gia của lực lượng hơn 10 công an, dân phòng đi trên ô tô và xe máy.
Người dân xung quanh cho biết: “Bọn này toàn thu về để ăn nhậu”.
Vẫn khóc lóc, nài nỉ,
van xin cho được rổ tôm, rổ ghẹ, nhưng trong bụng vái ông Địa chúng lấy phức đi
cho rồi. Nhớ là hỏi Tây Độc Âu Dương Phong, thuốc trừ sâu, diệt cỏ, giết chuột
... nên chọn thứ nào để trộn trước vào đó mà thầy phải chạy?
Lũ súc sinh Việt cộng chuyên sống bằng mồ hôi nước mắt của nhân dân, diệt được
thằng nào hay thằng đó mà còn tích đức cho con, không có gì mà phải sợ?
xem thêm
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền