Blogger Điếu Cày được đề cử nhận giải nhân quyền Vaclav Havel
Blogger Điếu cày (G) từng biểu tình tại Thành phố Hồ Chí Minh năm
2007, phản đối Trung Quốc đòi hỏi chủ quyền trên Trường Sa và Hoàng Sa. Ảnh tư
liệu (Nguồn rsf.org)
Thụy My
Blogger Điếu Cày tức Nguyễn Văn Hải hiện đang thụ án 12 năm tù giam
về tội tuyên truyền chống Nhà nước. Ngày
01/05/2014, ông
đã được đề cử tặng thưởng giải Vaclav Havel.
Trong khi đó thân nhân ông Nguyễn Văn Hải hôm nay
03/05/2014 cho biết, ông đang bị bệnh tật đe dọa nặng nề mà không được chữa trị trong nhà tù.
Giải Vaclav Havel là
giải thưởng của Hội nghị các Nghị viện Hội đồng châu Âu dành cho
các hoạt động kiệt xuất của xã hội dân sự trong việc bảo vệ nhân quyền tại châu Âu cũng như các châu lục khác, được đặt ra từ năm 2013.
Năm nay trong số những người được đề cử có ông Nguyễn Văn Hải tức blogger Điếu Cày, một tù nhân lương tâm đã bị lãnh án 12 năm tù
giam vào tháng 9/2012 vì tội danh tuyên truyền chống Nhà nước. Tháng 3/2013,
ông đã tuyệt thực đến một tháng để phản đối điều kiện giam giữ.
Trong số các cá nhân và tổ chức đứng ra đề cử ông Nguyễn Văn Hải, có sáu cựu thành viên nhóm
Hiến chương 77 của Cộng hòa Séc, và bảy tổ chức của người Việt trong và ngoài nước. Đó là nhóm Văn
Lang ở Praha với tôn chỉ « Vì một xã hội dân sự », nhóm Đàn Chim
Việt ở Ba Lan, và các tổ chức tại Việt Nam là Diễn đàn Xã hội Dân sự, Hội Tù nhân Lương tâm Việt Nam, Mạng lưới Blogger Việt Nam, nhóm No-U FC
và Nhà xuất bản Giấy Vụn.
Trả lời RFI Việt ngữ, anh Nguyễn Trí Dũng, con ông Nguyễn Văn Hải cho biết :
|
Tin vui này cũng được những người bạn nói cho gia đình
biết. Cuối tháng Tư vừa rồi đi thăm bố thì em có nói cho
bố em biết điều đó, thì bố em rất là vui. Em cũng
thấy vậy, dù được giải hay không được, nhưng việc đề cử đó chứng tỏ mọi người vẫn còn rất quan tâm đến bố em.
Mục đích của chính quyền Việt Nam khi họ bắt bố em vào tù là họ ngăn, cắt mọi thứ, mọi tác động của bố em đối với xã hội bên ngoài. Nhưng họ đã sai lầm. Những việc đề cử như thế này, những sự quan tâm như thế này chính là nguồn động viên rất lớn, một sự khẳng định rất mạnh mẽ đối với tất cả mọi người.
Việc họ bắt giam những nhà đấu tranh cho dân chủ, đấu tranh cho tự do ngôn luận không hề ngăn cách được họ khỏi xã hội và cộng đồng. Vì những người yêu tự do luôn liên kết với nhau và luôn tạo ra sức mạnh.
Việc đề cử này là nguồn động viên cho những người đã hoặc đang dự tính bắt đầu đấu tranh cho quyền con người ở Việt Nam, khi họ thấy hình ảnh những người bị bắt đó nhưng không sợ. Họ nghĩ là họ cũng có thể bị bắt, nhưng đôi khi ở bên ngoài có thể có những phút giây vui vẻ như vậy. Đó chính là sự cổ động cho mọi người đang chuẩn bị đấu tranh cho nhân
quyền và cho dân chủ ở Việt Nam.
Tình trạng của bố em thì tháng Ba vừa rồi em đi thăm, bố em đã có những triệu chứng ban đầu rồi. Đó là bố bị sốt năm ngày trước, sau đó bắt đầu có những đốm máu đỏ dưới da. Rồi em mới đi thăm cuối tháng Tư này, những đốm máu đó đã lan lên
tới bả vai, gần tới đầu rồi. Lúc đó bố em mới bảo là có thể bố bị nhiễm zona.
Khi bố em bị các triệu chứng như vậy, em cũng đã đi hỏi các bác sĩ tại Saigon mà em biết. Cả hai bác sĩ đều nói đây là triệu chứng nhiễm zona thần kinh. Bệnh này sẽ ăn theo dây thần kinh đó và sẽ khiến cho bố em bị những đau đớn về thần kinh, và bị mất cảm giác trên cơ thể.
Quả nhiên là tháng Tư này khi gặp bố, thì bố em có nói là tay
trái của ông đang bị tê, thỉnh thoảng bị mất cảm giác nữa. Em mới biết là tình trạng không hề nhẹ đi mà còn đang nặng lên. Những yêu cầu khám chữa bệnh của bố em đều được ngụy trang bằng cách cho tất cả phạm nhân trong trại khám định kỳ : đo tim mạch, cân nặng thôi. Ngoài ra họ có cấp thuốc cho uống.
Nhưng em thấy việc không khám chuyên
khoa mà lại cấp thuốc uống thì không thể nào chính xác được bệnh gì. Thậm chí khi một bệnh nhân ở tuổi già và có triệu chứng bệnh trước đó nữa, như bố em đã bị tăng-xông từ trước, khi ở trại Xuyên Mộc rồi, thì những thuốc đó có ảnh hưởng gì lên cơ thể hay không ?
Bố em chỉ biết trại có cấp thuốc thôi, mà không được biết thành phần bên trong. Điều đó rất nguy hiểm. Em phải khẳng định là việc chăm sóc y tế nửa vời không thể nào gọi là chăm sóc được, mà đó là đầu độc. Vì họ không khám chuyên
khoa, chỉ cho thuốc không có nhãn
mác, không có công năng rõ ràng. Hiện tại gia đình em rất lo lắng về việc đó. Còn ngoài
chuyện sức khỏe ra thì bố em tinh thần rất là tốt.
Dân
biểu Lowenthal: Chúng tôi sẽ tranh đấu không ngưng nghỉ cho đến khi toàn dân Việt
được tự do
Việt-Long, RFA
2014-05-03
2014-05-03
DB Liên bang Alan Lowenthal: Nay là thời điểm thiết yếu để tiến bước vì nhân quyền cho Việt Nam
RFA photo
Chiều thứ sáu, 2 tháng 5,
2014, Đài Á Châu Tự do tiếp đón dân biểu liên bang Alan
Lowenthal, đại diện cử tri khu vực 47 ở California, trong
một cuộc phỏng vấn truyền hình tại đài. Ông là người bảo trợ cho người bất đồng chính kiến Nguyễn Tiến Trung vừa được trả tự do. Trả lời đài Á Châu Tự do, ông giải thích vì sao đây
là thời điểm trọng yếu để tranh đấu cho tự do, dân chủ của người dân Việt Nam trong nước.
VIỆT LONG: Cảm tưởng của ông ra sao khi người bất đồng chính kiến Nguyễn Tiến Trung được trả tự do?
DÂN BIỂU LOWENTHAL: Tôi cảm thấy rất vui lòng khi
Trung được trả tự do nhưng thực ra vẫn còn rất nhiều người giống như anh đang ngồi tù một cách bất công, không được xét xử, chỉ vì nói lên ý kiến của mình. Khi tất cả những người như vậy chưa được tự do thì tôi vẫn phải duy trì áp lực thúc đẩy cho việc đó, với tư cách thành viên Ủy hội nhân quyền Tom Lantos của quốc hội Hoa Kỳ. Trung là
người mà tôi bảo trợ đầu tiên, và nay tôi
đang tiến hành việc bảo trợ một người tù nhân lương tâm thứ nhì ở Việt Nam.
VIỆT LONG: Ông nói đang
chuẩn bị bảo trợ một người nữa?
DÂN BIỂU LOWENTHAL: Vâng. Chúng tôi
đang thảo luận với nhiều người... Tôi là đại diện của đông đảo người Mỹ gốc Việt trong khu vực cử tri 47, cả một vùng rộng lớn của Little Saigon,
tôi nói chuyện với nhiều nhà hoạt động trong khu vực này, có đề cập đến một tu sĩ đã bị giam cầm nhiều năm, và sẽ sớm công bố danh tính tù nhân
lương tâm thứ nhì được bảo trợ.
VIỆT LONG: Trong khu vực cử tri 47 của California, người Mỹ gốc châu Á chiếm 21%, người Mỹ gốc Việt chiếm một phần đáng kể trong tỉ lệ 21% dân Á Châu
trên tổng số 723 ngàn công dân Mỹ. Làm sao mà bên cạnh bao nhiêu công
việc bận rộn cho toàn thể khu vực, ông có thể có thời gian để lập kế hoạch hoạt động cho vấn đề nhân quyền và dân chủ của người Việt Nam ở trong nước?
DÂN BIỂU LOWENTHAL: Tôi lấy làm vinh dự và cảm thấy có đặc ân được đại diện cho cộng đồng người Mỹ gốc Việt ở vùng Little
Saigon, được lên tiếng tại quốc hội Hoa Kỳ để tranh đấu cho nhân quyền của người Việt Nam. Đó đã là một tiến trình học hỏi tuyệt vời đối với tôi, học hỏi về sức sống mãnh liệt của cộng đồng người Mỹ gốc Việt, họ tha thiết muốn người đại diện của họ tại quốc hội lên tiếng về những vụ xâm phạm nhân quyền của nhà nước Việt Nam. Tôi cảm thấy vinh dự được làm điều đó, cũng như làm việc với các vị dân cử Hoa Kỳ trong quốc hội mà đã đi trước tôi trong công việc này, như cùng dân biểu Chris Smith tiến hành nghị quyết quốc hội về nhân quyền Việt Nam, tuy rằng Thượng Viện chưa thông qua nghị quyết đó, do tôi đồng bảo trợ và là người đi hàng đầu thúc đẩy biện pháp ấy. Nay còn có Chủ tịch Ủy ban ngoại giao Hạ viện, dân biểu Ed Royce, nêu ra
dự luật cấm vận Việt Nam, mà tôi cũng
là người đồng bảo trợ. Như vậy, tôi đã cùng nhiều đồng viện trong quốc hội cùng lên tiếng để nói với Việt Nam rằng họ phải thay đổi hành động; nếu họ muốn có mối quan hệ tốt đẹp hơn với Hoa Kỳ thì phải biết kính trọng, tôn quý các
công dân của họ, để có những cuộc đối thoại về quyền tự do ngôn luận, tự do hội họp, tự do tín ngưỡng... Tôi hoạt động cho những người mà tôi đại diện bất kể họ chiếm bao nhiêu trong tỉ lệ cử tri, nhưng phải nói 21% cũng là một tỉ lệ khá lớn. Tôi sẽ tiếp tục đi đầu trong cuộc tranh đấu cho nhân quyền tại Việt Nam.
VIỆT LONG: Nhà nước Việt Nam hiện tỏ ra nhẹ tay với một số người bất đồng chính kiến nhưng dùng bàn tay sắt với những người khác từng hoạt động mạnh mẽ và bị coi là nguy hiểm hơn. Nhà cầm quyền cũng vẫn tiếp tục chiếm đất chiếm nhà của các công dân Việt Nam. Ông nghĩ Hoa
Kỳ có thể làm được gì để đưa Hà Nội vào con đường biết chăm lo cho nhân
quyền của người dân Việt?
DÂN BIỂU LOWENTHAL: Đây là
một thời điểm thiết yếu cho mối quan hệ Mỹ-Việt. Nay là lúc Hoa
Kỳ có thể tác động rất nhiều ảnh hưởng. Việt Nam đang muốn phát triển nền kinh tế để thoát khỏi suy trầm cũng như nhiều nước khác trên thế giới. Muốn thoát suy trầm, Việt Nam cần được tham gia Hiệp định đối tác xuyên Thái
Bình Dương TPP, để thay đổi chính sách thương mại song phương với Hoa Kỳ, là chính
sách đem lại rất nhiều quyền lợi cho Việt Nam. Đây là lúc
quốc hội chúng tôi lên tiếng với Việt Nam rằng nếu Việt Nam muốn có một quan hệ thương mại gần gũi tốt đêp hơn với người Mỹ thì bắt buộc phải thay đổi vị trí thứ hạng về nhân quyền, phải cho người dân Việt quyền tự do tiến đến dân chủ, được tự do chỉ trích chính quyền nếu họ muốn. Đó là lý do để chúng tôi chủ trương rằng một trong những phương cách để nói lên điều đó là phải qua đài Á Châu Tự Do. Chúng ta phải gia tăng thời lượng phát thanh trên
làn sóng ngắn về Việt Nam trong thời điểm trọng yếu này. Chúng tôi đã
nêu dự luật cấm vận Việt Nam do dân biểu Ed Royce khởi xướng, Thượng Viện chưa thông qua nhưng qua đó Việt Nam phải hiểu rằng họ phải hoàn thiện điều kiện nhân quyền trong nước. Việt Nam muốn tăng tiến thương mại, thì Hoa Kỳ cũng
muốn một vài điều từ Việt Nam, đó là đồng thời cũng tăng tiến dân chủ, với các quyền tự do ngôn luận, hội họp, vân vân, và chỉ nhờ đài Á Châu Tự Do mà cuộc thảo luận về đề tài nhân quyền mới đến với Việt Nam.
VIỆT LONG: Tiện đây xin hỏi ông nghĩ sao về yếu tố Trung Quốc trong quan hệ Việt-Mỹ?
DÂN BIỂU LOWENTHAL: Trung Quốc muốn chiếm hữu biển đảo ở biển Đông, và đó chính
là yếu tố khiến Việt Nam cần tiến lại gần hơn với Hoa Kỳ. Khi Hoa
Kỳ muốn một nước có quan hệ gần gũi hơn thì cũng muốn nước đó đừng đàn áp người dân của họ. Nhà nước Việt Nam muốn có độc lập đối với Trung Quốc thì họ không thể đàn áp người dân, từ chối công lý cho người dân Việt. Vì thế nên đây mới là thời điểm trọng yếu nhất cho mối quan hệ của Việt Nam với Hoa Kỳ, là lúc
chúng ta cần tiến mạnh lên cho nhân quyền và dân chủ ở Việt Nam.
VIỆT LONG: Sau cùng, ông muốn nói điều gì với người Việt Nam trong và
ngoài nước Việt về cuộc tranh đấu cho nhân quyền và dân chủ cho người dân Việt?
DÂN BIỂU LOWENTHAL: Tôi muốn nói với mọi người dân Việt là tôi vẫn tiếp tục tranh đấu cho nhân quyền, dân chủ, tự do của họ. Như người Việt nói "Hãy lên
tiếng..." thì đây là lúc mọi người Việt cùng đứng lên, cùng nói
lên mạnh mẽ tiếng nói cho dân chủ, tự do. Chúng tôi ở xứ sở Hoa Kỳ đều hiểu rằng quý vị bị từ chối những quyền ấy, và chúng tôi sẽ tranh đấu cho quý vị, tranh đấu cho quyền tự do thông tin, tự do báo chí của quý vị nữa. Đó là lý do tôi
có mặt ở nơi đây, ủng hộ đài Á Châu Tự Do để quý vị có thể nghe được rằng mọi người đều đang lắng nghe quý vị. Và còn những nhà hoạt động từng lên tiếng vì tự do mà bị bắt giữ, thì chúng tôi sẽ tranh đấu không ngưng nghỉ cho đến khi toàn dân Việt được tự do.
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền