Hãy
lên tiếng cứu giúp tính mạng Hồ Duy Hải
Trần Thị Nga
CA cướp đất,
đánh người kinh hoàng tại Dương Nội
|
|||||||
|
|
|
|
|
|
||
Preview by Yahoo
|
|||||||
|
|||||||
Còn nhớ, cách đây hơn
chục năm, có lần một phóng viên Đài BBC hỏi Luật sư Trần Lâm về hiện trạng
nghành Tư pháp Việt Nam, sau khi chính báo này đã đăng tải một loạt vụ lùm xùm
xẩy ra xung quanh một số nhân vật VIP liên quan đến tham nhũng.
Phải nói, người
phóng viên này phỏng vấn rất chuyên nghiệp, trong đó có kỹ thuật “hỏi xoáy”, mà
nếu không phải một luật sư có nghề như Trần Lâm, chắc chắn sẽ bị “nock out”.
Tuy nhiên, với phong cách đĩnh đạc của một người có học vấn sâu rộng, trình độ
Luật pháp uyên bác, ông luôn ở thế chủ động trả lời rành rẽ từng luận điểm mà
người phóng viên đặt ra làm anh này phải tâm phục khẩu phục.
Thế nhưng, đến câu
hỏi về sự so sánh giữa Quan toà Việt Nam với Quan toà các nước trong khu vực,
thì vị luật sư đáng kính làm cho thính giả ngỡ ngàng: “Ấn Độ cũng là một nước
đang phát triển, thậm chí có những vùng còn nghèo, nhưng người dân vô cùng kính
trọng các Quan toà . Trái lại, ở Việt Nam, nhìn thấy quan toà là người ta nghĩ
ngay đến chuyện ăn hối lộ”.
Toà án là nơi thực thi công lý, là chỗ người dân
gửi gắm niềm tin, vậy mà với những quan chức Toà án Long An, nguỵ tạo chứng cứ,
dùng bản án “bỏ túi”, tử hình oan người lương thiện, vậy thì đấy có phải là Toà
án NHÂN DÂN?
Bauxite Việt Nam
Nguyễn Thị Loan mẹ của
Hồ Duy Hải, địa chỉ: ấp 1, xã Nhị Thành, huyện Thủ Thừa, tỉnh Long
An, suốt 7 năm qua ròng rã đi kêu oan cho con mình bị kết án Tử Hình trong
vụ án oan sai: Vụ án hai nữ nhân viên bị sát hại ở Bưu điện Cầu Voi ngày
13/1/2008.
Trong phiên tòa sơ thẩm
và phúc thẩm Hải đều kêu oan vì bị ép cung. Các chứng cứ của vụ án đã được các
luật sư và các trang báo vạch ra những điểm sai trái trong quá trình điều tra
vụ án cùng những chứng cứ tang vật bị mua ở ngoài chợ về làm tang vật.
Kết luận
dấu vân tay ở hiện trường không phải của Hồ Duy Hải, các nhân chứng không ai
khẳng định nhìn thấy Hải ở Bưu điện khi vụ án xảy ra.
Vậy tại sao tòa án các
cấp vẫn chà đạp lên pháp luật để tuyên án tử hình đối với Hồ Duy Hải?
Ngày 25/11/2014 công an
xã gọi bà Loan đến Ủy ban xã giới thiệu 2 người đàn ông, 1 thư ký tòa và 1
chánh án tòa án tỉnh Long An, ông Chánh án Tòa án tỉnh Long An hỏi bà có muốn
tiêm thuốc độc cho Hải rồi đem xác về chôn không?
Bà Loan đã mãnh liệt phản đối
vì con bà vô tội, mẹ con bà đang kêu oan yêu cầu giám đốc thẩm điều tra lại vụ
án với những chứng cứ rõ ràng là hồ sơ bị cố tình làm giả, cơ quan điều tra tự
ý tẩy xóa làm sai lệch hồ sơ kết tội oan con bà.
Ngay sau buổi nói chuyện
đó bà Loan tức tốc ra Hà Nội đến các cơ quan đầu não của Chính phủ nộp đơn kêu
oan nhưng không được cơ quan nào giải quyết. Bà tìm các quan chức cấp cao cũng
bị khước từ. Bà tìm đến nhà riêng của ông Lê Khả Phiêu, ông Nguyễn Minh Triết
để kêu cứu nhưng cũng vô vọng.
Để cứu con mình không bị
tử hình oan, bà Loan gửi lời kêu cứu tới toàn thể Nhân Dân Việt Nam trong
và ngoài nước lên tiếng cứu giúp con bà.
- Yêu cầu tòa án dừng ngay
việc thi hành án tử hình đối với Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án;
- Nếu
thực sự con bà là hung thủ thì bà sẵn sàng cùng chết theo để đền tội;
- Nếu con bà vô tội thì
phải trả tự do cho con của bà.
- Nếu con của bà
chưa được minh oan, chưa được điều tra lại mà kẻ nào giết con bà bà sẽ
giết kẻ đó và tự thiêu trước Lăng Đình vì đất nước Việt Nam không còn Công
Lý.
Hãy cùng lên tiếng cứu
giúp một mạng người đang bị đe dọa bị giết oan bởi bàn tay cơ quan Hành Pháp.
Bà Loan mẹ Hồ Duy Hải
kêu cứu mọi người mọi nơi 28/11/2014
Chiều ngày 28/11/2014 mẹ
và dì của Hồ Duy Hải đến Toà án tối cao nộp đơn kêu oan, họ không nhận, bà đành
dăng biểu ngữ kêu oan thì bị an ninh mật vụ ngăn chặn, chúng tôi bất bình
giúp bà quay phim chụp ảnh để đưa lên công luận thì bị Dư Luận Viên lĩnh
lương của Đảng CS gây sự, cướp máy quay phim.
Qua sự việc trên cho
thấy chính quyền Việt Nam biết rõ đây là vụ án oan sai nên họ đã phải dùng
côn đồ ngăn chặn không cho bất kể ai giúp đỡ bà Loan kêu oan cho Hồ Duy
Hải. Họ cố tình thi hành án giết Hồ Duy Hải để kết thúc vụ án oan.
T.T.N.
Số điện thoại của
người kêu cứu : Nguyễn Thị Loan 01279332777
Nguyễn Thị Rưỡi
0908514367 dì của Hồ Duy Hải
Trần thị Nga:
Tel: 0972.572.585.
0351.3885.669
Tác giả gửi BVN
Phụ lục
Lật lại vụ án giết 2 nữ nhân
viên Bưu điện Cầu Voi: Tuyên án tử hình dễ thế sao?
Phương Dung – Đức
Long
Hồ Duy Hải (giữa). Ảnh:
Phương Dung
Vụ án 2 nữ nhân viên Bưu
điện Cầu Voi (huyện Thủ Thừa, Long An) bị sát hại xảy ra đã gần 6 năm. Hồ Duy
Hải được các cơ quan tố tụng xác định là hung thủ và đã bị hai cấp tòa tuyên án
tử hình. Tuy nhiên, từ đó đến nay, Hồ Duy Hải và gia đình liên tục kêu oan. Lật
lại hồ sơ vụ án, chúng tôi thấy có quá nhiều thiếu sót và mâu thuẫn trong quá
trình điều tra, truy tố, xét xử vụ án này.
Dấu vân tay của ai?
Theo hồ sơ vụ án, sáng
14.1.2008, khi anh Phùng Phụng Hiếu – nhân viên giao báo – mang báo đến Bưu
điện Cầu Voi thì phát hiện 2 nữ nhân viên là Nguyễn Thị Ánh Hồng (24 tuổi) và
Nguyễn Thị Thu Vân (22 tuổi) bị giết. Kết quả điều tra sau đó cho thấy, nạn
nhân bị hung thủ bóp cổ, dùng thớt gỗ, ghế xếp inox đập vào đầu và dùng dao cắt
cổ.
Sau khi giết người, hung
thủ còn lấy đi một số tiền, vàng và khoảng 50 sim card điện thoại. Khoảng 3
tháng sau, Cơ quan CSĐT – Công an tỉnh Long An bắt Hồ Duy Hải. Sau đó, cả hai
cấp tòa sơ thẩm, phúc thẩm đều tuyên án tử hình đối với Hồ Duy Hải về các tội
“giết người”, “cướp tài sản”.
Theo kết luận điều tra
và cáo trạng, quá trình điều tra, Cơ quan CSĐT – Công an tỉnh Long An đã phát
hiện, lưu giữ “một số dấu vết đường vân” (vân tay – PV) trên một số đồ vật ở
hiện trường. Thay vì đi giám định và truy tìm ngay trong tàng thư căn cước dấu
vân tay trên của ai để khoanh vùng đối tượng, nhưng mãi gần 3 tháng sau (ngày
7.4.2008), cơ quan này mới trưng cầu giám định.
Kết quả giám định khẳng
định: “Các dấu vân tay thu được tại hiện trường vụ án không phát hiện trùng với
điểm chỉ 10 ngón trên chỉ bản của Hồ Duy Hải”. Như vậy, dấu vân tay trên là của
ai? Và vì sao lại có dấu vân tay trên tại hiện trường… thì đến nay các cơ quan
chức năng vẫn chưa làm rõ.
Tương tự, những mẫu máu
thu được tại hiện trường vụ án, mãi 4 tháng mới được đưa đi giám định. Phân
viện Khoa học hình sự tại TPHCM chỉ có thể kết luận “là máu người, nhưng không
xác định được nhóm máu do mẫu đã bị phân hủy”.
Vậy, vết máu đó là của
ai cũng không được làm rõ!
Tang vật đi mua
Kết luận điều tra khẳng
định: “Nạn nhân Hồng bị đẩy ngã xuống nền gạch, rồi Hải hai tay cầm tấm thớt gỗ
đập xuống đầu Hồng 2 cái”. Thế nhưng, tấm thớt gỗ không được thu giữ.
Hơn 5
tháng sau khi xảy ra vụ án, ngày 24.6.2008, theo yêu cầu của cơ quan điều tra,
bà Lê Thị Thu Hiếu (bạn của hai nạn nhân) mới đi mua một tấm thớt gỗ khác tương
tự về giao nộp cho cơ quan điều tra.
Cũng thế, khi dọn dẹp
hiện trường, những dân phòng tham gia bảo vệ hiện trường đã phát hiện con dao
(sau này được xác định Hải dùng để cắt cổ nạn nhân) và báo cho một công an
viên, nhưng ông này bảo “có lẽ không liên quan đến vụ án” nên dân phòng đem đốt
đi. CQĐT sau đó đã cho người khai thấy con dao đó đi mua một con dao khác có
hình dáng, kích thước tương tự về nộp. Như vậy, cả con dao, cái thớt chỉ là vật
mô phỏng chứ không phải tang vật, hung khí gây án.
Nhiều sai phạm về tố
tụng
Điều 132 Bộ luật Tố tụng
hình sự quy định “Trong trường hợp có bổ sung và sửa chữa biên bản thì bị can
và điều tra viên (ĐTV) cùng ký xác nhận.
Nghiêm cấm ĐTV tự mình
thêm, bớt hoặc sửa chữa lời khai của bị can”. Tuy nhiên, trong hồ sơ vụ án,
chúng tôi phát hiện rất nhiều nội dung trong các biên bản ghi lời khai hoặc hỏi
cung bị can bị bớt, sửa chữa mà không có chữ ký xác nhận của bị can và điều tra
viên, cụ thể tại BL 85, BL 87, BL 92, BL 117, BL 337, BL 339. Chưa hết,
phần lời khai của nhân chứng Lê Thị Thu Hiếu tại BL 197, 198 cũng bị sửa chữa
mà không có chữ ký xác nhận của người khai.
Xin lưu ý là biên bản
ghi lời khai này được thực hiện vào ngày 19.1.2008 – tức chỉ sau 5 ngày xảy ra vụ
án. Lời khai về 2 con dao với kích thước ban đầu đã bị sửa chữa lại cho
phù hợp kích thước phần dài chuôi và lưỡi dao với các lời khai sau này về con
dao được coi là gây án.
Về vết máu và vết vân
tay không phải của Hồ Duy Hải, án sơ thẩm cho rằng “vết máu thu giữ tại hiện
trường khi giám định không phải là của bị cáo, song các thiếu sót trên không
lớn. Đặc biệt là vết máu thu không đủ lượng, thời gian để kéo dài nên không xác
định được vết vân tay” (!).
Theo chúng tôi, dùng vết
máu để xác định vết vân tay rồi “không xác định được vết vân tay” là lẽ đương
nhiên. Tòa phúc thẩm sau đó cũng xác định “quá trình điều tra có những thiếu
sót về tố tụng”, nhưng vẫn bác đơn kháng cáo của Hồ Duy Hải.
|
Suốt gần 6 năm qua, bà
Nguyễn Thị Loan – mẹ của Hồ Duy Hải – chưa một đêm nào ngon giấc vì nỗi buồn có
con là tử tù. Từ ngày Hải bị bắt, bà gầy sọp và xuống sức thấy rõ. “Nếu con tôi
thực sự giết người, có đem tử hình cả 2 mẹ con tôi cũng không đền hết tội.
Nhưng nếu nó không giết người mà bị tử hình thì sẽ có đến 3 mạng người bị chết
oan” – bà Loan nói trong nước mắt.
P.D. – Đ.L.
Giết Hồ Duy Hải không
cần giải oan!?
VRNs (29.11.2014) - Sài Gòn - Hồ Duy Hải nguyên là một sinh viên bị kết tội
tử hình do giết chết hai nữ nhân viên Bưu điện Cầu Voi, huyện Thủ Thừa, Long
An, vào tháng 3 năm 2008.
Rất nhiều bài báo viết về vụ án Hồ Duy Hải và
khẳng định, Hồ Duy Hải không phải là hung thủ, những căn cứ cơ bản để kết tội
Hồ Duy Hải thì không có, ví dụ như tại hiện trường, cơ quan cảnh sát điều tra
thu được rất nhiều dấu vân tay nhưng không có một dấu vân tay nào trùng với 10
dấu vân tay trên 10 ngón tay của Hồ Duy Hải; Con dao và cái thớt được xem là
tang vật thì cơ quan điều tra cử dân quân ra chợ mua mang về. Đây là hai chứng
cớ cơ bản nhất, còn rất nhiều chứng cớ khác chưa được điều tra làm rõ.
Bà Nguyễn Thị Loan (SN 1963) ngụ tại ấp 1, xã
Duy Thành, huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An cho biết, con bà là Hồ Duy Hải, bị công
an bắt sau 3 tháng xảy ra vụ án giết người ở Cầu Voi và bị công an cáo buộc
phạm tội giết người, cướp của.
“Kể từ thời điểm 21/3/2008 tới nay, Hồ Duy Hải
bị hai cấp tòa xét xử tội tử hình”, bà Loan nói.
Bà Loan khẳng định con trai bà không có tội và
cho biết thêm, “cảnh sát hình sự Tỉnh Long An đã giám định và khẳng định, 10
dấu vân tay của Hồ Duy Hải không trùng khớp với nhiều dấu vân tay trên lavabô
và vòi nước, tại nơi hiện trường. Vậy các dấu vân tay này là của ai mà cơ quan
cảnh sát điều tra không điều tra ra hung thủ, mà lại bắt và kết án oan con trai
tôi. Hung thủ đang ở đâu, tôi không biết.
Công an đã sai người –nhân viên bưu điện ở xã
Nhị Thành ra chợ mua con dao và cái thớt về, để nộp cho cơ quan công an làm
tang chứng vụ án. Hồ sơ bị cạo sửa…”
Bà Loan, mẹ của Hồ Duy
Hải chạy khắp nơi kêu oan cho con
Bên cạnh đó, bà Loan nói “nhân chứng cho biết
không nhìn thấy Hồ Duy Hải mà công an nói là người đó thấy Hồ Duy Hải. Nhân
chứng này vẫn còn sống và họ sẵn sàng làm chứng điều này.”
“Có người viết thư mật cấm các nhà báo không
được viết về vụ Hồ Duy Hải.” Bà nghẹn ngào nói tiếp: “bức xúc cho gia đình tôi
quá. Trong khi mình oan mà không cho ai phụ với gia đình mình.” Nguyên phó giám
đốc Công an Tp.HCM “cũng bức xúc và nói với các nhà báo ‘tử hình dễ thế sao’.
Thế nhưng không có ai can thiệp hết.”
Bà Loan khóc nấc từng cơn và nói: “tôi bức xúc
quá! Tôi từ Nam ra Bắc mà hổng có ai dòm ngó dùm mình hết.”
Với tiếng khóc nấc xen lẫn những tiếng không
rõ thành câu, bà Loan nói tiếp “tôi ra trước quốc hội cũng không ai cho tôi nói
hết… Trước tòa tôi cũng bị công an bắt đuổi đi. Tôi đi đến đâu khiếu kiện và
biểu tình thì công an đều đuổi tôi đi. Không ai giải quyết cho con tôi hết.
Bảy năm nay con tôi bị giam cầm trong ngục tối
thật sự là oan sai, mà không ai để ý giải quyết giùm. Lần nào tôi đi thăm con
tôi đều nói, mẹ ơi, mẹ kêu oan và minh oan cho con. Trước tòa, con chỉ đọc theo
cáo trạng chứ con không thực hiện hành vi đó, tại sao công an bắt nhốt con hoài
không tha mẹ ơi. Tôi khóc riết bảy năm nay không còn nước mắt nữa.”
Bà Nguyễn Thị Rưỡi - cô Hồ Duy Hải cho biết
thêm: “Dư luận xôn xao rằng, Hồ Duy Hải cháu nhà tôi là chết thay cho con một
quan chức hay một đại gia nào đó. Thông tin này được phóng viên báo Nông Thôn
Ngày Nay đã nói cho tôi.”
Bà Loan đi khiếu kiện ròng rã suốt 7 năm nay,
nhưng các cơ quan thẩm quyền vẫn câm lặng trước nỗi đau của người mẹ có đứa con
mang án tử hình, thay cho hung thủ đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Bà nói “chỉ nộp đơn, rồi về vì không ai tiếp
mình hết. Cũng không gặp được lãnh đạo, chỉ gặp được cô tiếp dân.
Xuống quốc hội dưới tỉnh Long An và họ nói
rằng, đã hết thẩm quyền [thụ lý vụ án], khuyên tôi ra ngoài trung ương để giải
quyết. Ra đến trung ương, chỉ được nộp đơn, rồi về, không ai giải quyết, lặng
lẽ khóc rã rồi đi về. Không có công lý gì hết, tự than khóc, rồi tự đi về, họ
không nhìn tới người dân vô tội.
Năm nào cũng ra [Văn phòng tiếp dân ở Hà Nội],
cầm băng rôn kêu oan hàng tháng rồi đi về, chứ không được ai tiếp nhận đơn.”
Bà Loan nấc nghẹn từng tiếng nấc, nghẹn ngào
nói: “Nguyện tâm cũng đi chừng nào minh oan được cho con rồi mới về, còn không
là chết thiêu tại lăng Hồ chủ tịch luôn. Con mình bị oan thì mình về để làm cái
gì nữa. Bây giờ gấp rút lắm rồi, họ sẽ tiêm thuốc độc giết chết cho con trai
tôi, tôi sợ không minh oan kịp cho con trai tôi.”
Bà Rưỡi cho hay, gia đình bà đã cầu cứu đến
gia đình ông Chủ tịch Nguyễn Minh Triết –Nguyên Chủ tịch Nước Cộng Hòa Xã Hội
Chủ Nghĩa Việt Nam, nhưng vụ việc vẫn im hơi lặng tiếng: “Vào năm 2009, tôi có
gặp bà Nguyễn Minh Triết và trình bày về vụ việc này. Sau đó, gia đình chúng
tôi nhận được hai văn bản yêu cầu Viện Kiểm sát nhân dân tối cao và Tòa án nhân
dân tối cao điều tra làm rõ sự việc, nhưng sự việc vẫn im trôi suốt 7 năm nay.”
Cách đây ba ngày, vào ngày 25.11.2014, Chánh
án Tòa án tỉnh Long An và thư ký tòa án gặp gia đình bà Loan thông báo, đã có
quyết định tử hình nhưng không cho gia đình bà biết là ngày nào.
Chánh án Tòa án tỉnh Long An –Đại diện cho một
cơ quan công quyền đã thẳng thừng hỏi bà Loan: “bà có đồng ý tiêm thuốc độc cho
con trai bà và mang xác con trai bà về nhà hay không?”. Ngay sau đó, bà Loan
liền hỏi: “ông có con không?”. Bà Loan uất ức nói: “Con tôi không có tội, phải
minh oan cho con trai tôi, người nào giết con trai tôi thì người ấy sẽ chết
chung với tôi luôn.”
Ngay sau đó, bà Loan và bà Rưỡi đã ra Văn
phòng quốc hội ở Hà Nội để tiếp tục kêu oan, nhưng phòng tiếp dân nói rằng,
“thứ hai bà quay lại, cán bộ sẽ giải quyết”.
Tại sao cơ quan công quyền lại dửng dưng, thờ
ơ trước nỗi đau oan khiên của một người mẹ có đứa con đang cận kề với cái chết
oan?
Bà Rưỡi mong muốn: “Hồ Duy Hải được thả tự do.
Từ khi Hồ Duy Hải vào tù ảnh hưởng đến cả gia đình chúng tôi, không một ai làm
ăn được gì. Hồ Duy Hải rất ngoan hiền, dễ thương. Cả họ rất đau lòng và bức xúc
dữ lắm. Cả tuổi thanh xuân của Hải bị nhốt trong tù.”
Bà Loan thổn thức: “Mong muốn các anh, các chị
Việt Nam sống ở nước ngoài và sống trong nước VN hãy lên tiếng với giới công
quyền tại Việt Nam trả con tôi về, chứ tôi không cần bồi thường gì hết. Tôi
mong muốn con tôi được thả về với tôi, tôi cần con tôi, nó không có tội, tôi
không cần tiền bồi thường, không có cái gì có thể đánh đổi được con tôi.”
chuacuuthe.com/2014/11/giet-ho-duy-hai-khong-can-giai-oan
Bài liên quan đã đăng:
Bài liên quan đã đăng:
Chủ trang blog Người
Lót Gạch bị bắt
CTV Danlambao - Theo thông cáo của cổng thông tin điện tử bộ công an,
tối ngày 29/11/2014, cơ quan an ninh điều tra TP.HCM đã ‘bắt quả tang’, sau đó
‘khám xét khẩn cấp’ và bắt giam ông Hồng Lê Thọ - chủ trang blog Người Lót
Gạch.
Giáo sư Hồng Lê Thọ, 65 tuổi, là một Việt kiều
từ Nhật hồi hương, hiện đang cư trú tại Sài Gòn. Trang blog Người Lót Gạch
thường đăng tải các bài bình luận thời sự và điểm tin của ông này hiện đã không
thể truy cập được.
Giáo sư
Hồng Lê Thọ
|
Cổng thông tin điện tử bộ công an dẫn lời cơ
quan điều tra cáo buộc ông Hồng Lê Thọ vi phạm điều 258 bộ luật hình sự vì
“đăng tải các bài viết trên mạng Internet có nội dung xấu, thông tin sai lệch
làm giảm uy tín, mất lòng tin trong nhân dân với cơ quan Nhà nước”.
Đáng chú ý, vụ bắt người lần này được cơ quan
công an khẳng định là ‘dựa theo tin tố giác của quần chúng’, dẫn đến hành động
‘bắt quả tang’.
Một lần nữa, nhà cầm quyền CSVN tiếp tục sử
dụng điều luật 258 để gia tăng đàn áp và bỏ tù những ý kiến đối lập. Hồi tháng
5 vừa qua, hai người điều hành trang blog Anh Ba Sàm là ông Nguyễn Hữu Vinh và
bà Nguyễn Thị Minh Thúy cũng đã bị bắt giam đến nay chưa xét xử.
Thông cáo của cổng thông tin điện tử bộ công an
Mennonite Bình Dương
cấp báo
Thưa quí vị;
Lúc này là 20h ngày 29/11/2014.
Tại Hội Thánh Tin lành Mennonite Mỹ Phước I
thị xã Bến Cát tỉnh Bình Dương, côn đồ sau khi ném trứng thối, cá chết vào nhà
nguyện từ lúc 19h tối đến giờ nầy không thấy động tĩnh gì, chúng tràn vào với
búa, đao mã tấu, kiềm uy hiếp 3 sinh viên và bà cụ già chạy lên phòng nữ lầu 3
đóng kín cửa. Thấy không có ai chụp ảnh, quay phim và lợi dụng đêm tối không ai
để ý, bọn côn đồ có kẻ chỉ đạo bắt đầu đập phá cầu thang lên phòng thờ phượng
và thư viện sách của sinh viên học tập.
Do bọn chúng quan sát hôm nay MS Hòa, Thầy
Khoa, MS Thạch đi công tác chưa về, MS Y Puih Ya đưa các sinh viên Jarai về do
áp lực của chính quyền Gia Lai uy hiếp gia đình họ lo sợ nên SV Jarai đi về cho
gia đình bớt lo lắng.
Đặc biệt SV Y Ngân tình nguyện ở lại bảo vệ
trường kinh thánh và nhà nguyện thì bị công an Bến Cát bắt 2 lần nửa đêm. Khi
không lay chuyển được thì họ dùng công an Gia Lai gây lo lắng gia đình cha mẹ
già của SV Y Ngân.
Giờ nầy chúng rất hung hãn tiếp tục đập phá uy
hiếp 4 người trong nhà nguyện, hai con trai tôi (MS NH Quang) là hai sinh viên
trường đại học quốc tế Miền Đồng tại thành phố Bình Dương không vào được nhà ăn
cơm tối.
Tại Khu Phố 6, đường đê TL 41 sông Giao khẩu,
Phường Thạnh lộc quận 12, HCM công an có xe biển số 61 Bình Dương án ngữ tại
quán cà phê Ông Bảy; đầu cầu Đôi sông Sài Gòn, gồm gần 7 người an ninh, và ngay
cạnh nhà khi đi ra vào đều bị công kè sát hay chạy xe theo sau nhằm cách ly,
giám sát cuộc sống tôi.
Cũng thông tin ngày 26/11/2014 chính quyền
quận 12, có cán bộ thành phố, công an, côn đồ vừa làm công vụ vừa tràn vào sân
nhà của anh Nguyễn Quang Huy con MS Quang đuổi MS Quang ra khỏi nhà và chúng
cho 3 người che ông kính Camera do tín hữu quay để thọc tay đánh vào bụng và
sườn mục sư Quang. Sau đó họ cho côn đồ xông vào trước công an, chính quyền yên
lặng quay phim để cho côn đồ đòi chém, và trục xuất mục sư Quang ra khỏi địa
bàn quận 12.
Chúng tôi làm bản tin báo nầy trong khi Bà gia
tôi đang bị chấn động nặng bới tiếng búa đập phá chát chúa của côn đồ được thuê
mướn đàn áp tôn giáo trắng trợn ngay giờ nầy. Trong suốt 6 tháng qua kề từ ngày
9/6/14 tại HT Mennonite Mỹ Phước, Bình Dương sự việc xãy ra dù tôi đã làm đơn
tố cáo gửi VKS và lãnh đạo công an Bình Dương, chẳng những không trả lời bằng
văn bản mà chúng tôi bị đàn áp nhiều hơn cho tới tận cuối tháng 11 nầy vẫn còn
tấn công phá hoại.
Rất mong tất cả quí cá nhân, cơ quan bảo vệ
nhân quyền, cơ quan công luận tiếp tục lên tiếng để chấm dứt tình trạng bạo lực
được nuôi dưỡng bới sự thiếu trách nhiệm của chính quyền tỉnh Bình Dương.
Kính cấp báo.
Hình chụp ông Nguyễn Minh Trí cán bộ đi kèm Tôi đã ra tay đánh
tôi ngày 26/11/2014 lúc 9h kém 15ph ngày 26/11/2014.
Đảng biểu Dân cười
Trần Thị Hải Ý (Danlambao) - "Tuy
là văn kiện pháp lý cao nhất của đất nước, nhưng trong thực hành các đồng tác
giả bản Hiến pháp chỉ có vai trò ‘vuốt đuôi, gật gù bấm nút’ theo hứng của
cương lĩnh đảng thôi mà! Đã cao nhất lại có đồ cao hơn nữa tức là Thiên thượng
hữu thiên, chứ còn gì nữa. Vả lại, có bao giờ quí vị thật lòng làm theo dân
biểu đâu mà hòng là dân biểu?"
*
Một quốc gia bình thường, có được một Quốc Hội
gồm những dân biểu bình thường nhưng thật sự từ dân, do dân và vì dân đã là sự
may mắn; riêng CH xnch VN thì éo le thay, không có quốc hội (chính xác là đảng
hội), theo tôi, lại là sự may mắn vĩ đại: khỏi hoang phí tiền thuế của dân nuôi
báo cô 498 ông bà đảng biểu – tinh hoa của đất nước, không Tiến sĩ cũng tròm
trèm Cử nhân – và cơ man chi phí hương khói khác!
Tôi dùng hai chữ đảng biểu thay vì dân biểu/
đại biểu là có chứng lý made by Ts Chuyên ngành xây dựng đảng hẳn hoi: Cương
lĩnh đảng đứng trên/ trước Hiến pháp bởi vì tuy là văn kiện pháp lý cao nhất
của đất nước, nhưng trong thực hành các đồng tác giả bản Hiến pháp chỉ có vai
trò ‘vuốt đuôi, gật gù bấm nút’ theo hứng của cương lĩnh đảng thôi mà! Đã cao
nhất lại có đồ cao hơn nữa tức là Thiên thượng hữu thiên, chứ còn gì nữa. Vả
lại, có bao giờ quí vị thật lòng làm theo dân biểu đâu mà hòng là dân biểu?
Đảng biểu chỉ tinh tướng biểu dân thì dại gì dân biểu quí vị ra ứng cử khi cái
đảng, cái mặt trận tổ quốc, cái cục cái phân côn an, phòng dân… luôn luôn lù lù
nơi nơi.
Dưới đây là 12 bức
hình + 1 được chọn lọc theo độ nhạy riêng từ rừng hình trên Internet trong năm
2014, tuế tóa thêm đôi dòng thay lời cảm tạ các diễn viên trong bài.
(Nguồn hình: Internet)
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền