Côn an Việt Nam hành
hung ông Tổng Lãnh Sự Pháp tại Sài Gòn
06/11/2014
RadioCTM - Thùy An@S:
Côn
an Việt Nam hành hung ông Tổng Lãnh Sự Pháp tại Sài Gòn
Vào sáng ngày 5/11/2014, công an, an ninh thành phố Sài Gòn đã có một
hành động khiêu khích trước nhà trọ của ông Nguyễn Bắc Truyển, cũng là nhà của
thân mẫu của giáo sư Phạm Minh Hoàng, ở số 383/6 Bà Hạt, quận 10, Sài Gòn.
Sự kiện này đã được sự can thiệp của ông Ông Tổng Lãnh Sự (TLS)
Pháp, tuy nhiên công an, an ninh Sài Gòn đã có những hành vi hết sức côn đồ với
Ông.
Để hiểu rõ sự việc mời quý thính giả theo dõi phần tường thuật của
Giáo sư Phạm Minh Hoàng.
An ninh Tp. HCM tấn công
TLS Pháp tại Sài Gòn
VRNs –
Sài Gòn
Ông Emmanuel Ly Batallan, Tổng Lãnh Sự (TLS) Pháp tại Sài gòn đến
nhà thân mẫu của giáo sư Phạm Minh Hoàng, ở 383/6 Bà Hạt, quận 10 và đã bị một
thanh niên lực lưỡng kẹp cổ kèm với lời nói thách thức: “Tổng thống nào cũng
không sợ”.
Sự việc được ông Nguyễn Bắc Truyển, cựu tù nhân chính trị, mô tả
từ đầu ngày hôm nay (05.11), ba công an đến nơi nhà ông ở trọ, cũng là nhà của
thân mẫu giáo sư Phạm Minh Hoàng, cựu tù nhân chính trị, đảng viên Việt Tân,
bày bàn ra uống rượu trước cửa nhà. Bà Oanh (phu nhân giáo sư Hoàng) và ông
Tuyển yêu cầu họ dọn đi nơi khác nhậu nhẹt thì họ dùng dao đang gọt mận để đe
dọa. Người cởi trần đã đe dọa.
An ninh ngồi phơi bụng
trước nhà dân để đe dọa
Gia đình GS. Hoàng phải
đóng cửa để tự bảo vệ
Sau đó, giáo sư Phạm Minh
Hoàng phải đưa Mẹ của đi khám bệnh, vì bà cụ tăng huyết áp khi chứng kiến cảnh
an ninh côn đồ đe dọa bằng hung khí những người trong nhà bà cụ.
Sự việc an ninh canh cổng
không cho ông Truyển ra khỏi nhà như một mệnh lệnh của hệ thống an ninh, vì
cùng lúc, tại phường 6 và phường 8, quận 3, anh Nguyễn Trí Dũng, con trái
blogger Điếu Cày và bà Dương Thị Tân, vợ blogger này cũng bị an ninh canh theo
cách đặt bàn ngồi ngay trước cửa nhà. Nhiều người không biết chính xác nguyên
nhân tại sao. Bác sĩ Nguyễn Đan Quế cũng cho biết, an ninh canh ngay trước cửa
nhà của ông.
Sau một thời gian không
hiểu nguyên nhân, bác sĩ Quế cho biết:
“Một người của TLS Pháp
(không biết có phải là chính ông TLS Pháp hay nhân viên ngoại giao cấp nào của
TLS Pháp) đã đến khi nhận được tin thông báo của giáo sư Hoàng”.
Ông Nguyễn Bắc Truyển,
người cùng giáo sư Phạm Minh Hoàng tiếp chuyện ông TLS Pháp cho thông tin cụ
thể như sau:
“Ông TLS Pháp tại Sài gòn
đến nhà thân mẫu của anh Phạm Minh Hoàng, 383/6 Bà Hạt, để chứng kiến cảnh công
an ngồi ngay trước nhà nhậu và còn dùng dao đe dọa. Chủ ý là chúng không muốn
tôi ra khỏi nhà ngày hôm hay.
Khi ông TLS đến, ông đã
chụp hình những tên ngồi ngay trước nhà và bước qua đường chụp những tên ngồi ở
nhà đối diện. Chúng bỏ chay, ông ta bước vào nhà và chúng khóa cửa lại. Lúc đó,
bên trong có một nhân viên thông dịch của TLS Pháp, anh Hoàng và ông TLS Pháp.
Chúng giữ mọi người khoảng 10 phút. Có một tên kẹp cổ ông Tổng Lãnh sự và nói
“Tổng thống nào cũng không sợ”. Tên này là một trong những tên thường xuyên
theo dõi vợ chồng tôi và là một trong ba tên có mặt lúc chúng dùng tông tôi.
Ông TLS có chụp được nhiều hình ảnh và cả hình tên kẹp cổ ông ta.
Khi xảy ra sự việc, chị
Oanh (vợ anh Hoàng) có gọi điện cho công an phường, nhưng họ không xuống, đến
khi sự việc lớn ra thì mới thấy cảnh sát khu vực (CSKV) có mặt, nhưng cũng
không giải quyết được chuyện gì, CSKV hỏi qua loa chiếu lệ rồi đi.
Sau đó, viên chức Sở
ngoại vụ TP HCM đến gặp ông TLS Pháp tại nhà thân mẫu anh Hoàng. Phía Sở ngoại
vụ, họ đề nghị ông TLS Pháp làm một công hàm phản đối chính thức.
Ông Emmanuel Ly Batallan,
TLS Pháp đang trong nhà thân mẫu chụp hình chung
với GS. Hoàng và TNCT
Truyển
Ông Emmanuel Ly Batallan,
TLS Pháp sau đó có ngồi nghe tôi và anh Hoàng trình bày những sự đe dọa thường
xuyên từ phía nhà cầm quyền, ông rất thông cảm và dặn dò mọi người bình tĩnh,
khi có chuyện gì nên thông báo cho ông biết. Khi ông ra về, tôi và anh Hoàng
tiễn ông ta ra đầu ngõ. Viên chức Sở ngoại vụ có bước qua nhà chứa đám mật vụ
để hỏi chuyện. Có lẽ hai bên bất đồng gì đó nên viên chức này cũng vội vàng dắt
xe về luôn”.
nguồn: http://www.chuacuuthe.com/2014/11
nguồn: http://www.chuacuuthe.com/2014/11
Phóng viên Dân Luận phỏng
vấn nhà hoạt động dân chủ Nguyễn Bắc Truyển:
Côn đồ hành hung ông Tổng
lãnh sự Pháp tại Tp. HCM
Sáng ngày 5/11/2014, nhà
báo độc lập Huỳnh Công Thuận thông báo việc vợ chồng anh
Nguyễn Bắc Truyển, cùng chị Oanh (vợ thầy giáo Phạm Minh Hoàng) bị những người
mặc thường phục bao vây và đe dọa. Chúng tôi đã liên lạc được với anh để nghe
anh tường trình về sự việc này.
Dân Luận: Chào
anh Nguyễn Bắc Truyển, chúng tôi nhận được tin anh và gia đình bị những người
mặc thường phục đe dọa, anh có thể cho độc giả được biết sự việc xảy ra sáng
nay như thế nào?
Nguyễn Bắc Truyển: Công
an thường xuyên canh gác phòng trọ của tôi. Đây là nhà của mẹ anh Phạm Minh
Hoàng đã cho tôi ở 4 tháng nay. Hàng ngày công an mật vụ đều ngồi ở căn nhà
phía đối diện để theo dõi vợ chồng tôi. Chuyện này cũng khá bình thường vì ở
Việt Nam những nhà vận động nhân quyền, dân chủ đều bị theo dõi như vậy. Có đều
là họ theo là công việc của họ, còn công việc của mình vãn cứ làm bình thường
thôi.
Nhưng sáng nay họ ngang
ngược đến mức độ bày ra một bàn nhậu ở cửa ra vào phòng trọ của tôi. Tôi đi ra
và nói với họ: "Đề nghị các anh ra nơi khác nhậu vì nơi đây là chỗ
bước ra bước vô của gia đình." Phòng trọ tôi ở ngay chợ, phía
trước có người bán quần áo, bán thịt nhưng họ vẫn cứ ngồi như vậy. Họ trả lời
là: "Chúng tôi ngồi trên vỉa hè!" Vì đây là nhà của
anh Hoàng, chị Oanh nên tôi không thể nói nhiều hơn mà mời chị Oanh đến để mời
họ dọn đi. Ngay lập tức một người da trắng, bụng phệ đuổi chị Oanh đi với một
thái độ hết sức xấc xược, vẫn với một luận điệu là họ đang ngồi trên lề đường.
Sau đó, người này kêu một
người dân phòng đem con dao gọt trái cây qua và huơ trước mặt chị Oanh đe dọa.
Thực sự những hành động như thế này không làm cho chị Oanh sợ, hoặc những người
trong nhà sợ hãi. Thế là người này ngồi lì ra trước cửa và không đi đâu cả. Tôi
gọi điện thoại báo cảnh sát khu vực đề nghị họ xuống làm việc nhưng họ bảo bận
họp nên không xuống được. Thầy giáo Phạm Minh Hoàng báo tin cho ông Tổng lãnh
sự Pháp tại Sài Gòn và tôi gọi điện cho Tổng lãnh sự Mỹ tại Sài Gòn.
Khoảng 30 phút sau, ông
Tổng lãnh sự Pháp tại TpHCM Emmanuel Ly Batallan xuống đến nơi. Ông lấy máy
chụp hình những người đang ngồi trước phòng trọ của tôi, thì những người này bỏ
chạy toán loạn. Thầy Hoàng sau đó dẫn ông Emmanuel Ly Batallan sang phía nhà
đối diện, nơi thường canh gác tụi tôi để quan sát thì những người trong này
cũng tránh đi nơi khác. Nhà mở cửa nên ông Tổng lãnh sự bước vào, thì những người
mặc thường phục khóa trái cửa bên ngoài, và một vài người siết cổ ông
Tổng lãnh sự Pháp.
Thầy Phạm Minh Hoàng thấy
thế liền la lên: "Đó là ông Tổng lãnh sự Pháp!" thì
một người trong số đó (người này thường xuyên theo dõi tôi) bảo: "Tổng
thống tao còn làm luôn huống hồ Tổng lãnh sự."
Những người này nhốt ông
TLS trong vòng 10 phút rồi mở cửa cho ông qua phòng trọ của tôi. Ông TLS đã mời
đại diện Sở ngoại vụ xuống để làm việc ngay tại đây. Một tiếng sau thì cảnh sát
khu vực (CSKV) xuống hỏi qua loa rồi ra về. Qua việc này chúng ta có thể thấy
những việc làm phía công an Việt Nam là "lưu manh". Một là công an
thường phục giả dạng côn đồ, hai là sử dụng côn đồ để đánh đập những người đấu
tranh. Bản thân tôi từ đầu năm đến nay bị hành hung 3 lần, ký giả Trương Minh
Đức bị hành hung lần thứ tư trong năm.
Dân Luận: Anh
có biết lý do tại sao sáng hôm nay họ lại có những hành động như thế đối với
anh và gia đình thầy Phạm Minh Hoàng?
Nguyễn Bắc Truyển: Tôi
không đoán được tại sao sáng nay họ lại có những hành động khiêu khích như vậy
vì chúng tôi luôn giữ thái độ ôn hòa. Không biết là hôm nay có sự kiện gì xảy
ra không mà nhà bác sĩ Nguyễn Đan Quế, chị Dương Thị Tân, thầy Thích Thiện Minh
đều bị canh gác và khiêu khích trăng trợn. Đây là giai đoạn tôi cảm thấy công
an Việt Nam đang có những hành động điên cuồng đối với những nhà đấu tranh.
Biết đâu được đây cũng là những hành động nhắm vào các nhà đấu tranh để đẩy
Việt Nam ra khỏi hiệp định TPP, trùng với mưu đồ của nhóm lợi ích thân Trung
cộng. Các giả thiết nêu ra cũng nhờ các nhà đấu tranh khác nhận định giúp.
Dân Luận: Những
hành động vừa qua của những người côn đồ đối với ký giả Trương Minh Đức và anh
có làm cho anh chùn chân hay không?
Nguyễn Bắc Truyển: Tất
cả việc họ làm gần đây thì họ cũng đã làm xuyên suốt 39 năm nay rồi. Đánh đập
là chuyện bình thường lắm, trước đây là tử hình, tù chung thân như ông Nguyễn
Hữu Cầu bị ba mươi mấy năm tù. Những hành động đó cũng có tác dụng làm cho một
số người sợ sệt, nhưng khi những người đấu tranh đã vượt qua cái ngưỡng sợ sệt
thì xem cái chết là chuyện bình thường. Chúng ta ngồi ở đây và ngày mai chúng
ta ở tù, hay chúng ta không còn sống vì sự tra tấn hành hạ của nhà cầm quyền
thì chúng ta phải chấp nhận. Chúng ta đang đi đến những bước cuối cùng để đòi
nhân quyền và dân chủ ở Việt Nam, tôi nghĩ là sẽ không có ai chùn chân đâu.
Dân Luận: Cảm
ơn anh đã trả lời phỏng vấn của chúng tôi ngày hôm nay.
nguồn: http://www.danluan.org/tin-tuc/20141105/
Chị Trần Thị Nga tường trình: Tôi bị công an bắt cóc
Trần Thị Nga
|
Chị Trần Thị Nga
|
Bà đầm xỏe mới nhận được
thư của chị Trần Thị Nga, hoạt động trong Hội phụ nữ nhân quyền Việt Nam tường
trình bị công an băt cóc hôm qua 4/11/2014 khi đang đi taxi đên đại sứ quán
Canada ở Hà Nội dự một cuộc họp về nhân quyền.
Nội dung bức thư như
sau:
“Vào lúc
9h30 sáng nay 04/11/2014 tôi bị an ninh bắt cóc khi đến Đại sứ quán Canada theo
thư mời tham gia buổi trao đổi về các quyền hợp pháp và quy trình thủ tục pháp
lý trong bối cảnh kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) đối với Việt Nam.
Khi taxi chở tôi tới
cách cổng Đại sứ quán khoảng 30m đã bị công an mặc sắc phụ chặn lại yêu cầu
xuống xe, xen lẫn với công an là vài chục chú an ninh mật vụ. Vì chân bị gãy
nên mọi di chuyển của tôi đều chậm chạp, và nhìn tình trạng đó tôi biết là
không ổn, tôi bảo người lái xe chốt các cửa lại để tôi gọi điện cho nhân viên
đại sứ quán, cùng lúc đó công an yêu cầu lái xe mở chốt kết quả lời nói của
công an có giá trị hơn tôi. Chốt vừa hạ một chú mật vụ mở cửa xe chui tọt vào
quát CÔNG AN ĐÂY, LÁI XE ĐI, RẼ BÊN NÀY, ĐI TIẾP, ĐỖ Ở ĐÂY, xen kẽ với những
câu ra lệnh với người lái xe thì chú mật vụ kia liên tục gọi điện thoại cho
đồng đội.
Xe taxi đi cách cổng đại
sứ quán khoảng vài trăm mét thì tấp vào lề đường theo lệnh. Chú mật vụ mở cửa
xuống xe ra lệnh cho 2 tên đi xe máy và một xe ô tô biển xanh của công an tỉnh
Hà Nam có ông Phó phòng bảo vệ chính trị (BVCT) công an tỉnh Hà Nam và người
lái xe.Hắn ra lệnh “mở cửa xe đấy ra, chặn cửa đấy lại không cho nó thoát, lôi
nó ra” khi hắn ra lệnh cho đồng bọn thì tôi hạ cửa kính xe taxi kêu cứu “cứu
tôi với Tôi bị bắt cóc” Tồi dơ cái nạng lên, va kêu lớn “Tôi là người tàn tật,
tôi bị bắt cóc”.
Khi tôi kêu cứu rất
nhiều người dân bên đường và đang lưu thông dừng lại với ý định giúp tôi thì
ông phó phòng BVCT CA tỉnh Hà Nam nói to “ Chúng tôi là công an, chúng tôi bắt
đối tượng.” Người dân không giúp tôi nữa nhưng các chú an ninh này dường như
bị xấu hổ khi những cái điện thoại của người dân đi đường cứ dơ lên quay phim
chụp ảnh. Các chú quát nhau loạn xị rồi lôi tôi ra khỏi xe taxi vứt lên xe của
công an làm chân tôi đau đớn.
Ngồi áp tải hai bên tôi
là ông phó phòng BVCT và một chú mật vụ Hà Nội. Trên đường đi họ quát nhau ý
ới trên điện thoại làm tôi biết là an ninh Hà Nam lên Hà Nội bao vây bắt cóc
tôi là gần 10 người được rải ra bao vây quanh các ngả vào ĐSQ Canada, với thái
độ quát cãi nhau cho thấy là HỌ THẤY XẤU HỔ VÀ KHÔNG MUỐN THI HÀNH NHIỆM VỤ
HÈN HẠ NÀY.
Khi họ mải quát cãi nhau
tôi đã kịp nhắn tin và gọi điện báo tin cho bạn bè.Tôi bị ông phó phòng BVCT
công an tỉnh Hà Nam cướp điện thoại.
Trên đường đi chân gãy
do bị truy sát hôm 25/5 của tôi đau đớn vì bị họ lôi kéo, tôi đã 4 lần yêu cầu
họ rẽ vào hàng thuốc tây để tôi mua thuốc giảm đau nhưng họ không cho.
Tới cầu vượt đi bộ đường
Nguyễn Chí Thanh họ dừng xe chờ đồng đội, tên Công và Huy đến ngồi áp hai bên tôi,
tên phó phòng BVCT lên ghế trên, tên mật vụ Hà Nội xuống xe còn những tên khác
được lệnh tự về Hà Nam.
10h45 họ đưa tôi vào
công an TP Phủ Lý, Hà Nam. Màn tiếp đón tôi là gần 20 người đã từng đàn áp tôi,
họ mặc cả thường phục và sắc phục. Họ bao vây đe dọa tinh thần, đứa kéo tay,
kéo chân khi tôi bước xuống xe chậm chạp. Tên lái xe quát “có què đâu, chỉ giả
vờ thôi, lôi nó xuống”.
Tôi bảo “đúng rồi công
an truy sát tôi gãy chân thì làm sao mà què được?”.
Một nam một nữ mặc
thường phục là hai kẻ rất ác ôn trong các đợt đàn áp tôi trước đây cầm tay tôi
kéo đi, tôi điềm tĩnh quát “bỏ tay ra khỏi người tôi”. Chúng bỏ tay ra rồi chỉ
“mời” tôi đi lên tầng vào phòng An Ninh i tháp tùng sau lưng tôi là gần 20 cận
vệ.
Vào tới cửa phòng gặp
ông Lê Thanh Nghị với quân hàm 4 sao 1 vạch. Mấy lần trước đàn áp tôi ông Nghị
này chuyên mặc thường phục và chối bỏ không nhận là an ninh mà tự xưng là QUẦN
CHÚNG TỰ PHÁT, LÀ NGƯỜI DÂN THẤY BẤT BÌNH THÌ RA TAY Thấy tôi nhìn bảng tên,
bảng số anh ta vội vã thay đồ thường phục.
Buổi trưa họ mang vào
một hộp cơm nhưng tôi không ăn, 12h30 biết cuộc chiến này còn dài cần nghỉ
dưỡng sức tôi kê 4 cái ghế ra nằm ngủ. Cậu ấy cũng nằm ghế ngủ kế bên. Nếu
không có cái thành ghế sợ ngủ mơ tôi lại tưởng là bố con Phú, Tài mà quay ra
ôm thì về lại mắc lỗi với Tài …
14h một nhóm an ninh sau
giờ nghỉ trưa vào làm việc. Thấy tôi họ chào rất tử tế nhưng vội tháo biển tên
biển số hoặc quay đi để che chắn không cho tôi đọc vì họ là những người trước
đây tự xưng là QUẦN CHÚNG TỰ PHÁT VÀ LÀ NGƯỜI DÂN BÌNH THƯỜNG mặc thường phục
bao vây, gây sự, đánh đập mẹ con tôi.
Mọi chuyện diễn ra bình
thường từ lúc bị đưa vào CA TP Phủ Lý đến 14h45 không có công an, mật vụ nào
làm việc với tôi, họ giam lỏng tôi.
Tôi nói: giờ này ĐSQ
Canada đã kết thúc buổi thảo luận rồi, vậy tôi đã về được chưa?
Chú Quyết canh gác tôi
trả lời rất vui: Cái đấy tôi không biết, tôi có bắt chị đâu, chị thấy đấy
chiều tôi đi làm mới thấy chị ở đây?
Tôi: ok vậy tôi về nhé?
Quyết nói: Không được,
cái đấy phải chờ lãnh đạo của tôi trả lời.
Tôi hỏi: Lãnh đạo của
anh là ai? ở đâu để tôi đi hỏi?
Quyết: chị ngồi yên đấy,
lãnh đạo của tôi đang họp.
Tôi: anh không thấy nực
cười sao? Ngành công an tùy tiện bắt cóc khi tôi đến ĐSQ Canada là các anh
đang vi phạm nhân quyền đấy. sao phải sợ sự thật đến thế. Tôi đến đấy để nói
cho họ biết việc tôi bị công an truy sát và liên tục bị công an các anh rải
truyền đơn dọa giết và đổ dầu nhớt vào nhà phá hoại tài sản.
Lê Thanh Nghị: Chị không
có quyền hỏi chúng tôi, chị ngồi yên đấy.
Tôi: là người dân tôi có
quyền của mình, trời rét tôi cần về nhà lấy áo rét và tôi còn phải làm phải ăn
chứ không phải các anh thích thì bắt cóc vào đây giam lỏng đâu nhé.
Hắn bỏ đi, tôi ngồi tỷ
tê kể những tội ác của công an tp Phủ Lý và tỉnh Hà Nam đối với mẹ con tôi cho
tên Quyết nghe hii và kể luôn cả những tội ác mà hắn cùng tham gia.
Có lẽ không muốn bị kể
tội thêm nữa tên Nghị quát: Chị không phải nói nữa, chị có thể ra khỏi cơ quan
tôi và trả lại tôi cái điện thoại mà tên phó phòng BVCT cướp lúc sáng.
Kể từ năm 2009 bị công
an bắt cóc liên tục đến nay đây là lần đầu tiên tôi mặc đẹp còn trang điểm phấn
son, mà cũng là lần đầu tiên các chú an ninh có vẻ ngại ngùng xấu hổ khi phải
bắt cóc tôi.
Về tới nhà cô hàng xóm
bảo: chị Nga ơi tối hôm qua muộn rồi em thấy một người mặc quần áo công an và
ông tổ trưởng dân phố đứng chờ cửa nhà chị rất lâu. Mãi sau em ra ông ấy hỏi
chị đi đâu? Em bảo là chị đi vắng rồi 2 ông ấy mới về. Kiểu này mình thấy hơi
lo lắng đây, đừng bảo là tôi ăn diện xinh đẹp thì các chú công an, mật vụ lại
cứ thích cưỡng chế kể cả nửa đêm nhé.
Hà Nam 4/11/2014
Trần Thị Nga
nguồn: badamxoevietnam2.wordpress.com
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền