Báo
chí Nhà nước Trung Quốc đưa ra một cảnh báo lạnh người đối với các giáo sư đại
học
Jack Chang
Trần
Ngọc Cư dịch từ http://news.yahoo.com/chinese-state-media-profs-chilling-warning-065430052.html
Bắc Kinh (AP) —
Suốt hai tuần lễ, Liêu Ninh Nhật báo [Liaoning Daily] của Đảng Cộng sản đã gửi
ký giả đến nghe hàng chục bài giảng tại các đại học trên cả nước để kiểm chứng
điều mà tờ báo này cho là các giáo sư đại học “đang có thái độ khinh thị đối
với Trung Quốc.”
Trong các cuộc đến
thăm để theo dõi tại hơn 20 đại học, tờ báo đã phát hiện ra điều mà tờ báo rêu
rao là đang tìm kiếm: Một số giáo sư đã ví Mao Trạch Đông, lãnh tụ đầu tiên của
Chính phủ cộng sản Trung Quốc, với các hoàng đế xưa của nước này, một phỉ báng
đối với ý thức hệ của Đảng vốn tôn vinh Mao như một nhân vật đã đoạn tuyệt với
quá khứ phong kiến của Trung Quốc.
Một số học giả khác bị bắt quả tang là đang
vạch trần các thất bại của Đảng từ ngày lên nắm chính quyền vào năm 1949. Một
số giáo sư lại liên tục ca ngợi các tư tưởng “phương Tây” như sự phân quyền
trong chính phủ chẳng hạn.
“Thưa quí Giáo sư, vì
nghiệp vụ của quí vị đòi hỏi một cái gì cao cả hơn cả bản thân của quí vị, và
vì sự nghiêm trang và tính đặc thù của một lớp đại học, xin quí vị đừng ăn nói
kiểu này về nước Trung Hoa!”, bài báo có giọng khẩn khoản và sau đó được phát
tán rộng rãi trên các mạng xã hội Trung Quốc.
Các giáo sư Trung Quốc
từ lâu đã chịu cảnh bị theo dõi và ở một mức độ nào đó bị Đảng xâm lo vào các
đề tài chính trị, nhưng hình thức hạ nhục công khai này là chưa từng thấy trong
lịch sử gần đây của Trung Quốc, Zhang Wen, một giáo sư báo chí tại Đại học Khoa
học Công nghệ Bắc Kinh cho biết. Đối với một số trí thức, nó gợi dậy ký ức về
các cuộc thanh trừng chính trị đẫm máu trong cuộc Cách mạng Văn hóa cách đây 40
năm.
Từ khi lên cầm quyền
năm ngoái, Chính phủ của Chủ tịch Tập Cận Bình đã siết chặt quyền kiểm soát đối
với nhiều thành phần xã hội, từ nghệ sĩ đến các giáo hội. Và mặc dù theo truyền
thống các giáo sư đại học được coi là những tiếng nói khả kính có thẩm quyền
tri thức trong xã hội Trung Hoa, nhiều người đã coi việc điều tra này của Chính
phủ là một mệnh lệnh phải theo dõi những gì các giáo sư phát biểu trong lớp
học, Giáo sư Zhang giải thích.
“Tôi cho rằng đây là
một điều rất tệ hại,” ông nói. “Giáo sư cần một chút tự do để lý giải các sự
kiện. Nếu không, tại sao lại cần đến giáo sư? Sinh viên có thể chỉ đọc sách là
đủ. Tôi nghĩ rằng rõ ràng đây là một cảnh báo đối với chúng tôi.”
Chỉ vài tháng sau khi
Tập Cận Bình nhậm chức vào năm ngoái, nhà cầm quyền Trung Quốc đưa ra bảy đề
tài các giáo sư không được bàn tới trong lớp học, như tính cách độc lập của tòa
án, xã hội dân sự và sự giàu có của các quan chức chính phủ, theo Xia Yeliang,
nguyên giáo sư kinh tế Đại học Bắc Kinh, người bị đuổi việc năm ngoái vì lên
tiếng hậu thuẫn các cải cách dân chủ tại Trung Quốc.
Ngoài Giáo sư Xia ra,
chí ít có hai giáo sư khác tại Bắc Kinh bị kỷ luật vì bàn đến các đề tài nhạy
cảm trong bài giảng của mình, như Mùa Xuân Ả Rập và chủ nghĩa hiến định
[constitutionalism] tại Trung Quốc, Giáo sư Zhang cho biết.
Giáo sư Kinh tế Ilham
Tohti thậm chí còn lãnh án tù chung thân vào tháng Chín vừa qua về tội chủ
trương ly khai, một phần vì ông bênh vực quyền của người thiểu số Uighur [Duy
Ngô Nhĩ] theo Hồi giáo trong các bài giảng của mình tại Đại học Dân tộc Trung
ương, Bắc Kinh. Bản án được một toà án cao hơn tán thành vào thứ Sáu tuần
trước.
“Tôi không nghĩ có gì
đáng hoài nghi về việc chúng tôi đang ở giữa một cuộc đàn áp bất đồng chính
kiến mới,” theo David Bandurski, một nhà nghiên cứu hiện làm việc trong Dự án
Truyền thông Trung Quốc tại Đại học Hồng Kông, một dự án nghiên cứu việc hành
nghề báo chí tại Trung Quốc. “Hình như Chính phủ đang có một nỗ lực rộng lớn
nhằm hạn chế việc thảo luận một loạt vấn đề tại các đại học và trên báo chí mà
Đảng cho là nhạy cảm.”
Áp lực ngày một gia
tăng trên giới hàn lâm diễn ra vào lúc một số đại học Mỹ, kể cả Duke và
Stanford, mở các khu học xá [campuses] tại Trung Quốc với hi vọng thu hút lượng
sinh viên khổng lồ và đang gia tăng của nước này.
Năm ngoái, hơn 130
nhân viên giảng huấn tại Đại học Wellesley, Massachusetts, ký một thư cảnh báo
rằng việc sa thải Giáo sư Xia có thể làm nguy hại đến một hợp đồng đối tác mới
giữa đại học này và Đại học Bắc Kinh.
Một số đại học Mỹ,
trong đó có Đại học Chicago và Đại học Penn State, đã chấm dứt quan hệ đối tác
với Viện Khổng Tử do Chính phủ Trung Quốc quản lý; viện này đã mở chi nhánh tại
hàng trăm đại học và trường học khắp thế giới. Nhiều giáo sư Mỹ than phiền rằng
các giảng viên của các Viện Khổng Tử thường đưa ra một bức tranh màu hồng được
Nhà nước phê chuẩn về Trung Quốc và họ được huấn luyện để tránh đề cập đến các
chủ đề nhạy cảm như Tây Tạng và cuộc thảm sát người biểu tình đòi dân chủ tại
Quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh.
Bruce Lincoln, giáo sư
môn Nghiên cứu Tôn giáo tại Đại học Chicago, nói rằng ông và một số đồng nghiệp
tại đây đã phản đối việc Viện Khổng Tử điều hành chương trình của mình một cách
độc lập và mở các lớp lấy tín chỉ của trường [school credit].
“Nếu họ đối tác với
một đại học Mỹ và… chủ động cung cấp giáo viên cũng như đưa ra chương trình, mà
đại học ấy lại gọi đó là một trong những khóa học chính qui của mình, tôi nghĩ
có một cái gì tồi tệ đang xảy ra,” Giáo sư Lincoln nói. “Việc này chẳng khác gì
chúng ta cho phép công nghệ thuốc lá vào dạy các ngành y tế tại đây.”
Tại Trung Quốc, Liêu
Ninh Nhật báo cũng châm ngòi một cuộc tranh luận dữ dội trên mạng xã
hội Trung Quốc về nhu cầu độc lập trí thức đối với tinh thần yêu nước trong
giới hàn lâm.
Zhang Ming, một giáo
sư khoa chính trị tại Đại học Nhân dân Bắc Kinh nhận xét trong một phản biện
rằng bài báo không dẫn chứng giáo sư hay trường nào cụ thể, chỉ nói các ký giả
đến thăm các lớp học tại Bắc Kinh, Thượng Hải và ba thành phố khác, trong thời
gian đó “họ đã lắng nghe gần 100 bài giảng chuyên ngành.”
“Họ không cho biết ai
đã nói gì, họ chỉ nói vấn đề là nghiêm trọng,” Giáo sư Zhang nhận định. “Thật
là một chuyện rất lạ lùng.”
Ngoài ra, các giáo sư
Trung Quốc còn thắc mắc tại sao bài báo này chỉ xuất hiện trên một chi nhánh
của phương tiện truyền thông Nhà nước tại miền Đông Bắc mà không xuất hiện trên Nhân
dân Nhật báo hay trên một tờ báo cấp quốc gia khác. Vào hôm thứ Tư, Liêu
Ninh Nhật báo từ chối bình luận về bài báo của họ.
Trong một bài viết,
báo này cho biết họ đang phản ứng lại các tin tức cho biết nhiều giáo sư đại
học đang “bôi đen” đất nước mình trong những bài giảng trước sinh viên.
“Chúng tôi cảm thấy
chúng tôi phải viết lá thư ngỏ này để các giáo sư của chúng ta có thể cân nhắc
kỹ lưỡng hơn nữa các vấn đề như: Trung Quốc phải được giảng dạy như thế nào cho
được khách quan và chính xác ở trong lớp học?” bài báo viết. “Bằng cách nào để
dạy cho sinh viên vừa có kiến thức chuyên môn vừa có thái độ sáng suốt?”.
Theo Giáo sư Xia, hiện
là một nhà nghiên cứu thỉnh giảng tại Viện Cato, một viện nghiên cứu chính sách
có khuynh hướng tự do tại Mỹ, bài báo cho thấy Chính phủ Trung Quốc không còn
che đậy những hành vi trước đây vốn luôn luôn được giữ kín hay những áp lực bất
thành văn đối với giới hàn lâm. Ông nói đó là một động thái không thể chối cãi
của Chính phủ nhằm hạn chế đặc quyền thảo luận công khai của một thành phần nhỏ
nhoi trong xã hội mà cho đến nay vẫn hưởng được nhiều tự do hơn các thành phần
khác.
“Theo cách hành xử
này, họ đang ra sức khủng bố các học giả Trung Quốc,” Giáo sư Xia nhận định.
“Việc này cũng giống như trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa. Nếu bạn có quan hệ
với người nước ngoài, họ có thể cáo buộc bạn là chống Trung Quốc. Họ có thể đối
xử với bạn như kẻ thù.”
J. C.
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền