Sửa chữa sai lầm của Hoa Kỳ về
nhân quyền với Việt Nam
Cái ác của Chế độ CS đối
với những nhà phản kháng
Cái ác của Chế độ CS đối với những nhà phản kháng
|
|||||||
|
|
|
|
|
|
||
Preview
by Yahoo
|
|||||||
|
Bán vũ khí cho Việt Nam
là bán đứng các nhà hoạt động
John Sifton -
Tháng này chính quyền Hoa Kỳ đã mắc sai lầm khi
nới lỏng lệnh cấm vận buôn bán và chuyển giao vũ khí sát thương cho Việt Nam -
một quốc gia phi dân chủ, độc đảng với bảng thành tích nhân quyền tệ hại. Bước
đi này của Hoa Kỳ, được công bố vào ngày mồng 2 tháng Mười trong chuyến thăm
Washington của Phó Thủ tướng Việt Nam Phạm Bình Minh, đã gây tổn hại cho các
nhà hoạt động can đảm ở Việt Nam và phí phạm một đòn bẩy quan trọng đáng lẽ có
thể sử dụng để thúc đẩy thêm nhiều cải cách hơn nữa.
Giới chức Hoa Kỳ tuyên bố rằng
Việt Nam đang đạt được những tiến bộ tuy nhỏ nhưng rất đáng kể về nhân quyền,
nhấn mạnh vào các vụ thả tù nhân chính trị trong thời gian gần đây. Nhưng các
tiến bộ được nêu làm dẫn chứng đều nhỏ lẻ, và một trong những tù nhân nổi tiếng
nhất được phóng thích trong năm nay, tiến sỹ, luật gia Cù Huy Hà Vũ không
hề được thả mà thật ra là bị ép đi lưu vong ở Hoa Kỳ.
Trên thực tế, con số các tù nhân chính trị bị giam giữ đã gia tăng
trong những năm gần đây, tính đến thời điểm này đã có tới hơn 150 nhà bất
đồng chính kiến đang bị giam, giữ. Với những vụ phóng thích mới đây
nhất, người ta chỉ có thể nói một cách tích cực nhất là chính phủ Việt Nam đang
vận hành một cánh cửa quay, những tù nhân cũ đi ra bên này thì những tù nhân
mới lại vào bên kia. Và cho dù tổng số tù nhân trong các trại giam có thể tăng
hay giảm, nhưng một xu hướng đáng báo động đang gia tăng: việc sử dụng côn đồ
để tấn công và đe dọa những người phê phán chính quyền.
Khi đánh giá kết quả cải cách ở Việt Nam, chính quyền Obama cần
phân tích nhiều yếu tố khác ngoài con số những người đang bị giam giữ và được
thả, đồng thời cân nhắc những câu hỏi đặt trong bối cảnh cụ thể. Nếu Việt Nam
thực sự nghiêm túc kiềm chế không đàn áp những người phê phán chính quyền một
cách ôn hoà thì tại sao trong tháng Tám, tòa án Việt Nam lại xử ba nhà hoạt
động (Bùi Thị Minh
Hằng, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh) tội cản trở giao
thông trong một lần biểu tình và kết án họ tới ba năm tù giam? Vì sao chính
quyền Việt Nam lại bắt giữ blogger nổi
tiếng Nguyễn Hữu Vinh (Anh Ba Sàm) vào tháng Năm? Vì sao Việt
Nam xử blogger Phạm Viết Đào trong tháng Ba? Và
vì sao chính quyền đã kết án gần mười người Thượng vào nhiều thời điểm khác
nhau trong năm nay với tội danh bị cho là chống nhà nước?
Câu hỏi lớn hơn đối với Việt Nam là liệu chính quyền có thực sự
thể hiện rằng họ đang nghiêm túc thực hiện các thay đổi mang tính hệ thống để
nới rộng các quyền tự do cho người dân hay không? Hà Nội đã có những bước đi
quan trọng hay thể hiện thiện chí thực sự muốn cải cách luật pháp để loại bỏ
điều luật trong bộ luật hình sự có nội dung hình sự hóa hành vi thể hiện quan
điểm chính trị hay không? Các nhà lãnh đạo Hà Nội đã có những bước đi quan
trọng hay thể hiện thiện chí thực sự muốn cải cách luật pháp để cho phép hình
thành các công đoàn độc lập hay không? Hà Nội đã có những bước đi quan trọng
hay thể hiện thiện chí thực sự để hủy bỏ yêu cầu đăng ký và hủy bỏ việc hình sự
hóa các hoạt động tín ngưỡng độc lập hay chấm dứt đàn áp các nhóm tôn giáo
thiểu số không? Câu trả lời cho tất cả và từng câu hỏi trên đây là không.
Thật đáng tiếc là quyết định nới lỏng cấm vận vũ khí sát thương đã
được ban hành. Tuy nhiên, chưa phải là quá muộn để sử dụng các đòn bẩy còn lại
để đạt được những thay đổi. Vì vẫn chưa thấy có cải cách thật sự nào được thực
hiện, và còn nhiều bước quan trọng phải đi tiếp, Hoa Kỳ cần nói rõ với Hà Nội
rằng còn nhiều việc phải làm được trước khi lệnh cấm vận được nới lỏng hơn nữa.
Đây là lúc Hoa Kỳ cần nói với Việt Nam rằng, ngoài các hỗ trợ về
hàng hải, việc bán và chuyển giao vũ khí trong tương lai chỉ được thực hiện nếu
Việt Nam thả một số đáng kể tù nhân chính trị; có các bước đi tích cực về những
vấn đề như tự do tôn giáo, tra tấn và
quyền của người lao động; và có các động thái chính thức để loại bỏ các tội
danh về chính trị ra khỏi bộ luật hình sự, như điều 87, hình sự hóa các hành vi
“phá hoại chính sách đoàn kết,” và điều 258 “lợi dụng quyền tự do dân chủ” để
“xâm phạm lợi ích nhà nước.”
Chính quyền Hoa Kỳ có thể và cần làm rõ những điểm này trong các
cuộc đối thoại vào cuối năm nay với Hà Nội, khi Bộ trưởng Quốc phòng Chuck
Hagel dự kiến sẽ tới thăm. Những thông điệp nói trên có thể còn có trọng lượng
hơn nữa nếu được kết hợp với các thông điệp của Đại diện Thương mại Hoa Kỳ
(đang đàm phán với Việt Nam trong khuôn khổ TPP) rằng Việt Nam đừng mong sẽ
được tham gia hiệp định thương mại này nếu không cải cách pháp luật để các công đoàn
độc lập được phép hoạt động.
Vẫn còn chưa muộn nếu muốn nắm giữ lại các đòn bẩy, dù quyết định
nới lỏng lệnh cấm vận vũ khí sát thương đã được ban hành một cách vội vã vào
ngày mồng 2 tháng Mười. Vì các nhà bất đồng chính kiến can đảm ở Việt Nam, Hoa
Kỳ cần cứng rắn hơn nữa trong thương lượng.
John Sifton là Giám đốc
Vận động Châu Á của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền. Có thể theo trên tài khoản
Twitter: @johnsifton.
Human Rights Watch gửi
Danlambao
|
|||||||
|
|
|
|
|
|
||
Tháng này chính quyền Hoa Kỳ đã mắc sai lầm khi nới lỏng lệnh cấm vận buôn bán và
chuyển giao vũ khí sát thương cho Việt Nam – một quốc gia phi dân
chủ, độc đảng...
|
|||||||
Preview
by Yahoo
|
|||||||
|
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền