Sunday, December 13, 2015

NHẠC SĨ VIỆT KHANG RA TÙ. Bà con có lòng, xin ủng hộ.



Hòn đá (2)

Hôm nay, gần 14:00, một buổi trưa không nóng lắm, chúng tôi lại lần nữa, ngồi đợi anh bạn trong xe, trên đường Nguyễn Văn Nguyễn. Một lần nữa, mỗi người mỗi ý về việc làm của anh ấy. Dù thuận ngược thế nào, ai nấy cũng cho rằng, "cái xẩy nẩy cái ung" là chuyện không ngờ trước được.

Ở một xã hội khác, nơi đó luật pháp được thi hành một cách đúng mức, vẫn còn những tình trạng trục trặc kỹ thuật trong khi thi hành công vụ; huống hồ tại một xứ mà nguyên tắc "Thà bắt lầm hơn thả lầm" là kim chỉ nam thì những rủi ro ấy còn nhiều hơn không biết bao lần !....

Đan cử thí dụ chỉ là cái tên đường này cũng đủ. Ông N.V.Nguyễn là Giám Đốc Phòng Thông Tin Nam Bộ, có lúc là một nhân vật chủ chốt, cùng với ông Huỳnh Văn Tiểng, có chân trong đảng Xã Hội (hay Dân Chủ) gì đó của chính phủ CS miền Bắc. Có tên đảng để làm vật trang điểm cho chế độ. Chính ông Nguyễn Văn Trấn, biệt danh con hùm xám Mỹ Tho của đảng CS, đã vang danh một thời, đến đời chính quyền CS sau năm 1975, còn bị "bịt mồm", không được quyền ra báo...nói chi đến loại nhân quyền gì khác hơn nữa.

Thời gian chờ đợi lần này không lâu như lần rồi. Nhưng, khi anh bạn trở lại xe, lần nữa lại làm những người trong xe hơi bị "sốc" !. Anh ta ra cùng với mẹ của Việt Khang. Tôi ngồi cùng băng ghế với tài xế đành đứng ra chào hỏi với người khách không hẹn trước. Anh bạn, bà ấy và tôi, sau vài câu trao đổi, đành chia tay. Mong sao, giống như câu tôi đã nói, Việt Khang sẽ sớm đoàn tụ với gia đình. Câu này cũng bất chợt đến như việc mẹ Việt Khang và anh bạn cùng nhau, trong nhà đi đến chỗ đậu xe.

Đường về Sài Gòn, không khí bớt oi bức. Có lẽ vì tiết xuân đã đến. Ngày mai là ngày cúng ông Táo. Nhưng hôm nay, anh bạn đã làm một việc giống như ông già Noel vào lễ Giáng Sinh, khi đưa cho mẹ Việt Khang một túi kẹo khá lớn, nói chị ấy phân phát cho trẻ em trong xóm. Đến bao giờ mọi người đến với nhau bằng niềm vui, thay vì theo dõi, điều tra và bắt giam người khác. Nhất là những hành động bắt giam này không dành cho giặc thù phương Bắc mà dành cho những người dân yêu nước của mình ..?!

Đặng Quang Chính
02.02.2013
23:53


--------------------------------------------
On Sun, 6/12/15, loc huong l




----------
Forwarded message ----------
From: LY VU <
Date: 2015-12-05 12:57 GMT-08:00
Subject: Fwd: 14/12/2015, NHẠC SĨ VIỆT
KHANG RA TÙ. Bà con có lòng, xin ủng hộ.
To: banvang




Date: 2015-12-05 13:55 GMT-07:00
Subject: 14/12/2015, NHẠC SĨ VIỆT KHANG
RA TÙ. Bà con có lòng, xin ủng hộ.




diem14/12/2015, NHẠC SĨ VIỆT KHANG RA TÙ.


Bà con có lòng, xin ủng hộ. Quý vị thể liên lạc với mẹ anh Việt Khang.
Sau đây là một bài tiểu đệ viết ngày anh ra toà: ANH HÙNG VIỆT KHANG! ***


Anh Việt Khang mến, 
Thuở còn đi học Anh văn, cô giáo tôi thường bắt thuyết trình các đề tài có tính triết lý. Đề tài mà tôi phải làm là “luận anh hùng”.
Thời nay ngưòi ta có vẻ lạm dụng chữ anh hùng này. Bơi lội giỏi cũng làm anh hùng, anh hùng thể thao. Cuốc đất giỏi cũng là anh hùng, anh hùng lao động. Cũng may là chúng ta chưa có anh hùng "hối lộ", nếu không thì các quan nhớn ở VN đã là anh hùng cả rồi.
Vào cái dạo đó, tôi  nghĩ "anh hùng" là người làm được chuyện mà người bình thường không dám làm, vì một mục tiêu cao thượng. Ăn cướp, buôn may túy cũng làm làm chuyện người thường không dám làm, nhưng không cao thượng. Như vậy, anh  hùng bao gồm hai đặc tính, cao thượng và can đảm. Hôm nay tôi lật tự  điển ra xem, không ngờ họ cũng định nghĩa tương tự như vậy. 


Có bao nhiêu nhạc sĩ đặt những bài ca cho dân tộc?

Không nhiều. Phần lớn là nhũng bài khóc lóc thảm thiết vì tình chỉ đẹp khi còn dang dở. Cũng đồng thời là cảm xúc, nhưng cái khắc khoải của anh dành cho cả dân tộc. 


Do đó, hành động của anh là cao thượng. Trong số những nhạc sĩ  đặt những bài nhạc cho dân tộc, có bao nhiều người sáng tác ngay trong  lòng địch? Thưa, con số này chỉ đếm được trên đầu ngón tay. So với lão tiền bối Phạm Duy, xin về VN để xênh xang khoác lác, so với lão bà lão ông ca sĩ, xin về VN để kéo vài hơi nhựa cuối đời, thì nhạc phẩm và giọng ca của anh là niềm hãnh diện cho giới theo
kiếp đàn ca. Sự can đảm của anh thật tuyệt vời. 


Thế nhưng tinh thần đó mà không có tài nghệ này, đặt một bản nhạc mà người ta nghe rồi phải uống thuốc sổ, thì cũng không được. Có được một bản nhạc đi vào lòng hàng triệu triệu người như anh sáng tác thật là hơn hẳn sự bình thường. Cái phi thường của anh đã được những tên thái thú tham nhũng đáp lại bằng cùm gông. Phạm Duy, các lão ca nhạc sĩ VN về nước để được hưởng ánh đèn màu của sân khấu. 

Còn anh, ngày mai ra tòa, anh sẽ đứng dưới ánh cực quang của hai vầng nhật nguyệt. 

Phạm Duy chạy từ Bắc vào Nam, từ Nam sang Mỹ, rồi lại quay về khúm núm trước nhũng tên thái thú hèn hạ, đểu cáng. Thật là đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt. Còn anh, anh là một cánh hoa nở trong địa ngục. 


Ngày mai (30/10/12) anh ra tòa, tôi không cầu chúc cho anh may mắn, bởi vì tôi nghĩ anh không cần cái gọi là sự khoan hồng đạo đức chó của VC. Điều anh cần là tự do, độc lập cho dân tộc.Cho nên ngày mai anh ra tòa, trong lòng tôi và hàng triệu người khác sẽ đốt lên một ngọn lửa phản kháng. Ngọn lửa không cháy bằng xăng dầu, bằng hơi đốt, mà cháy bằng dòng máu anh hùng của Việt Khang. 

Nguyễn văn Hoàng 

hoang4eb <






This email has been
sent from a virus-free computer protected by Avast.
www.avast.com



No comments:

Post a Comment

Nhân quyền và bạo quyền

VTV-[Trang Lê Mới Nhất] chửi từ nhà ra phố, Trọng Lú sợ vỡ mật

https://www.youtube.com/results?search_query=Trang+L%C3%AA+%28B%C3%A0+Ngo%E1%BA%A1i%29

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-19/11/2024

Popular Posts

My Blog List