Nguyễn Ngọc Già - Giờ
này anh ở đâu?
Nguyên
Thạch (Danlambao) - Tết sắp đến mà tin anh vẫn bặt vô âm tín!. Chúng tôi luôn khắc
khoải mong chờ. Trên mảnh đất Dân Làm Báo này, bóng dáng anh vẫn còn in nét với
những bài viết cùng ý tưởng rất sâu sắc cho công cuộc đấu tranh nhằm đánh đổ
bạo quyền cộng sản. Chế độ tàn bạo này đã cố tình giam hãm những tiếng nói chân
tình với Quê Hương như anh, như bao chiến sĩ Dân Chủ khác. Với chủ trương nhằm
triệt tiêu những tiếng nói phản kháng ngay cả sau khi họ bị cưỡng bắt rồi bọn
côn đồ cố giấu tung tích như mèo giấu kít.
Chúng tôi đang ở trong nhà tù lớn, tuy không
khắc nghiệt như anh nhưng vẫn đau đáu những nỗi niềm cùng tâm tư dày xéo...
Chúng ta?. Những trái tim của những thân thể bị giam hãm tận oan nghiệt và bất
hạnh dưới một cơ chế hung tàn đầy mụ mị và vô nhân tính.
Nơi nào đó trong góc tù, xin quí anh chị hãy
vững chí, chúng tôi luôn quan tâm và chia sẻ... Xuân sẽ về với đất mẹ một ngày
không xa. Gởi đến quí anh chị vài tâm tư để gọi là quà Tết.
Quà Tết gởi những
người tù không tội
"Tôi với anh tuy hai người xa lạ"
Nhưng có cùng một nỗi khổ Quê Hương
Trĩu tâm tư những nỗi đọan trường
Bởi đất mẹ vẫn lối đường mù thẳm!.
Dáng nàng Xuân chập chờn phương xa lắm
Nên Tết nay, anh độc ẩm trong tù
Tách trà Xuân, tôi ngâm trái mù u
Để nhận diện chất quân thù cay đắng.
Xuân năm nay?
Xuân vẫn còn xa vắng
Đêm Ba Mươi, anh lẳng lặng phương nào?
Nàng Xuân ngại ngùng nên chẳng ngỏ ý xuân trao
Vì đất nước?
Đượm màu đen thẳm!.
Tôi đợi xuân sau, anh về mang nắng ấm
Những chiến sĩ kiêu hùng, vai thắm tình quê
Tôi với anh, hai đứa vẫn câu thề
Lời nguyện ước... Chiến Sĩ Hề vị quốc.
Trà độc ẩm, nơi góc tù?
Hận căm dâng chất ngất...
Thương dân Nam vờ vật lê đời
Mảnh đất nghèo, Tết về lại càng nghèo rớt mồng
tơi
Đau đất nước, xuân vẫn xa vời mù thẳm.
*
Hương Xuân trên những
lớp áo tù
Tôi đã thấy những hoa xuân chớm nở
Màu rực ngời trên lớp áo anh mang
Chào xuân nay
Mai rực sắc huy hoàng
Ôi cao cả... những tim vàng chiến sĩ.
Câu dạy rằng: "Ngọc bất trát bất thành
khí."
Chốn tù đày
Anh rèn chí hùng anh
Nguyện hy sinh, quên cả tuổi xuân xanh
Dẫu thống khổ
Thôi cũng đành chấp nhận.
Đất nước lầm than...
Lối cùng ngõ tận
Ta thán vô vàn
Oán hận ngút trời cao.
Ôi 80 năm, màu máu đỏ, héo hắt vàng sao
Cũng từ đó, đất nước chìm vào trong tăm tối
Búa dập nát linh hồn
Liềm dí dân vào một mối
"Một mối hận thù
Một mối đau thương." (*)
Màu áo tù trùm thân anh như trùm cả Quê Hương
Phủ khắp cả phố phường đến hang cùng ngõ tận.
Tổ quốc ơi
Có triệu lời, cũng không vơi mối hận!
Hận tham tàn, hận độc đảng, hận vong nô...
Chiếc áo tù anh khoác hôm nay là lời hiệu
triệu điểm tô
Cho thế trận
Dồn lũ điên rồ vào gục ngã.
Những lớp áo tù
Ôi hương xuân cao cả
Vó ngựa hồng, tuấn mã bước thành công.
Hỡi toàn dân
Thức dậy nối chung lòng
Vững ý chí... nhịp ngựa hồng chuyển vó.
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền