On Saturday, 7 February 2015, 16:23, "ly vanxuan wrote:
Nhạc sĩ Tuấn Khanh
Không có đường về nhà!
Nguyễn Đình Bổn
Những ngày này đi ngang qua Bến xe miền
Đông thấy rất nhiều người chen lấn tìm một chiếc vé về quê ăn tết, thấy dân
mình khổ quá. Nhưng những người phần lớn là công nhân tha phương cầu thực đó,
dù sao cũng còn một mái nhà để về thắp nhang trên bàn thờ tổ tiên, tạm quên đi
những cơ cực hằng ngày tại một xưởng may hay một cty nào đó!
Có những người đã không có đường về nhà. Đó là những người dân bị mất đất đang vạ vật tại "vườn hoa" ngoài Hà Nội để hằng ngày dương biểu ngữ kêu oan mà nỗi oan không ai chịu giải. Họ mới là những người bất hạnh nhất bởi từng có đất, có nhà, giờ đã trắng tay!
Tôi chắc chắn rằng những người dân hiền lành, ít học này không biết gì đến chính trị. Họ đi kêu oan là còn tin tưởng vào nhà cầm quyền, vậy sao các vị không giải oan cho họ?
Bao nhiêu tờ báo, bài báo của nhà nước đã viết về vấn đề này, những cuộc họp chính phủ, thanh tra... cũng khẳng định điều này là thật dù chưa dám nói trắng ra. Nhưng tôi biết và ai cũng biết nó tương tự thế này: Tại các tỉnh thành, nhiều nhất là phía nam, từ thành phố, thị trấn, huyện cho đến cả khu vực xã, nếu lỡ người dân có một miếng đất địa thế "ngon ăn", gần đường lớn, gần trung tâm hành chính là bị "quy hoạch" ngay. Sau đó các "quan chức" sẽ đền bù bằng một giá cực kỳ thấp và rất nhiều nơi nhanh chóng bị phân lô, bán nền cho cán bộ, bà con cán bộ và giới giàu có thân cận với chính quyền và sau đó nữa, giá trị những lô đất bị đầu cơ đó tăng lên bằng hằng trăm, thậm chí hằng ngàn giá trị đền bù. Nói riêng tại các tỉnh Nam bộ bây giờ, tất cả các cán bộ đương chức đều rất giàu có so với người dân. Họ giàu từ đâu?
Trong khi đó người có đất nếu bị giải tỏa đã không thể mua lại chính đất của mình. Họ trở nên trắng tay! Và rất ít trong số họ lên đường đi kêu oan, thành dân oan, còn phần lớn là nuốt hận!
Mới đây, ông Tổng bí thư đảng CS còn khẳng định "Đảng không có lợi ích nào khác ngoài lợi ích người dân", vậy sao quí vị không giải quyết những trường hợp này? Có gì khó đâu? Tôi chỉ cách cho nè: Ngay lập tức nhận hồ sơ kêu oan, ngay lập tức về địa phương đó, điều tra các cán bộ tỉnh, huyện, xã... thử xem họ lộng hành ức hiếp dân nghèo ra sao, "ăn đất" ra sao, họ giàu có từ sự cướp đất thế nào. Truy tố họ, tịch thu gia sản của bọn này trả lại người dân. Chỉ đơn giản vậy thôi, dân lại sẽ gọi quí vị là muôn năm!
Liệu quí vị có dám làm như vậy để trả lại con đường về nhà cho bao số phận?
Nguyễn Đình Bổn
Theo FB Nguyễn Đình Bổn
Ly cà phê
trên tường
Tôi ngồi cùng người bạn trong một quán
cà phê nổi tiếng tại một thị trấn lân cận của Venice - Ý Đại Lợi, thành phố của
ánh sáng và nước.
Khi chúng tôi thưởng thức cà phê, một
người đàn ông bước vào và ngồi xuống chiếc bàn trống bên cạnh chúng tôi. Anh
gọi người phục vụ và nói:
- Hai ly cà phê, một ly trên bức tường kia.
Chúng tôi khá quan tâm khi nghe gọi thức uống như thế và quan sát
thấy người đàn ông được phục vụ một ly cà phê nhưng trả tiền cho 2 ly.
Khi anh đi khỏi, người phục vụ dán một mảnh giấy lên tường, trên
mảnh giấy ấy có ghi hàng chữ “Một Ly Cà Phê”.
Trong lúc chúng tôi còn ngồi đó, hai người đàn ông khác vào quán
và gọi 3 ly cà phê, 2 ly trên
bàn và 1 ly trên tường. Họ uống 2 ly cà phê nhưng trả tiền cho 3 ly và rời đi. Lần này cũng vậy, người phục vụ làm tương tự, anh dán một mảnh giấy lên tường, trên mảnh giấy ấy có ghi hàng chữ “Một Ly Cà Phê”.
bàn và 1 ly trên tường. Họ uống 2 ly cà phê nhưng trả tiền cho 3 ly và rời đi. Lần này cũng vậy, người phục vụ làm tương tự, anh dán một mảnh giấy lên tường, trên mảnh giấy ấy có ghi hàng chữ “Một Ly Cà Phê”.
Có điều gì đó làm chúng tôi thấy lạ và khó hiểu. Chúng tôi uống
hết cà phê, trả tiền rồi rời đi.
Vài ngày sau, chúng tôi có dịp quay lại quán cà phê này. Trong lúc
chúng tôi đang thưởng thức cà phê, một người đàn ông ăn mặc tồi tàn bước vào.
Khi anh ngồi xuống ghế, anh nhìn lên tường và nói:
- Một ly cà phê trên tường.
Người phục vụ mang cà phê đến cho anh với sự tôn trọng như thường
lệ. Người đàn ông uống cà phê và đi khỏi mà không trả tiền.
Chúng tôi ngạc nhiên chứng kiến tất cả sự việc, lúc người phục vụ
tháo một mảnh giấy trên tường và bỏ nó vào thùng rác.
Giờ thì chúng tôi không còn ngạc nhiên nữa – sự việc đã rất rõ
ràng. Sự tôn trọng tuyệt vời dành cho người nghèo được thể hiện bởi các cư dân
ở thị trấn này đã làm đôi mắt chúng tôi đẫm lệ.
Hãy suy ngẫm những điều người đàn ông
này mong muốn. Anh bước vào quán cà phê mà không phải hạ thấp lòng tự trọng…
Anh không cần xin một ly cà phê miễn phí… không cần hỏi hay biết về người đang
cho anh ly cà phê này… anh chỉ nhìn vào bức tường, gọi thức uống, thưởng thức
ly cà phê của mình và rời khỏi quán.
Một ý nghĩ thật sự đẹp.
Có lẽ đây là bức tường đẹp nhất mà chúng tôi từng nhìn thấy.
Vatican trao 300 dù che mưa nắng cho người vô gia cư xung quanh
thành Rôma
VRNs (06.02.2015) –Sài Gòn-
CNA- Sau nhiều ngày mưa và thời tiết ảm đạm vẫn chưa dứt, vị phụ trách công việc
bác ái của Vatican đã cung cấp 300 chiếc dù cho những người vô gia cư sống xung
quanh thành Rôma.
Hãng tin Ý ANSA cho biết vị phụ trách việc bác ái đó là Đức Tổng
Giám mục Konrad Krajewski, đã trao những chiếc dù cho người vô gia cư khu vực
xung quanh Vatican, cũng như nhiều khu khác xung quanh thành Rôma.
Ngài là vị Giám mục người Ba Lan đại diện Đức Giáo Hoàng chuyên lo
việc bác ái cho người nghèo và lo khoản trợ cấp tiền cho họ sinh sống. Khi
vị tổng Giám mục này được bổ nhiệm, ĐTC mời gọi ngài thực hiện công việc của
mình không dừng lại ở bàn giấy nhưng hoạt động tất cả vì lợi ích cho người
nghèo.
Vào tháng Mười Một nắm ngoái, theo yêu cầu của vị Tổng Giám
mục, Vatican đã khởi sự xây dựng nhà tắm và nhà vệ sinh công cộng cho người vô
gia cư tại Quảng trường Thánh Phêrô.
Theo báo Vatican Insider cho biết, sáng kiến này của ngài được gợi
hứng trong một lần ngài mời người đàn ông vô gia cư đi ăn nhà hàng nhân kỷ niệm
sinh nhật lần thứ 50 của ông. Người đàn ông này nói với vị Tổng giám mục
rằng việc tìm kiếm thức ăn trong thành phố là dễ dàng, nhưng tìm chỗ tắm rửa
cho sạch sẽ không dễ chút nào.
Ngoài việc xây phòng tắm, vị Tổng giám mục còn cho làm thêm những
phòng thợ cắt tóc miễn phí cho người vô gia cư để họ có thể đến đây cắt tóc.
Đức Tổng Giám Mục nói rằng đã có những người vô gia bị từ chối
phục vụ khi họ bước vào tiệm cắt tóc vì làm cho những người khách khác sợ.
Đức Cha nói thêm: Một lý do khác để cung cấp dù che mưa và làm
phòng cắt tóc là để họ tránh bị bệnh. Đã có nhiều thợ tình nguyện viên rất
nhiệt tình sẽ cắt tóc cho họ.
Dịch vụ cắt tóc miễn phí cho người vô gia cư tại Vatican sẽ được
mở cửa vào ngày thứ Hai hàng tuần, khi các cửa hàng cắt tóc ở Italy theo thói
quen ngày này họ đóng cửa. Dự kiến dịch vụ này sẽ bắt đầu mở cửa trong
tuần tới.
Pv. VRNs
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền