Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
Góp lời Tưởng niệm
Ngày 3
tháng Giêng năm
2016,
Hai Trăm Năm Mươi Năm Ngày Sinh Nguyễn Du Khóc Tố Như
Thơ Nguyễn
Du, truyện Kiều, lục bát bây giờ không còn là thơ nữa, mà là những dòng lệ :
(…) Trải
qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng (…)
Đó là những giọt nước mắt nhân ái, bao dung trào lên từ một
trái tim đau buồn, xót thương và phẫn nộ của một nhà thơ, Cụ Nguyễn Du. Trước
thân phận dân tộc bị phản bội, ngược đãi, sát hại và làm nhục, thi hào Nguyễn
Du không cầm được nước mắt. Đúng hai trăm năm mươi năm (3-1-1766/3-1-2016) sau
ngày sinh, chính Tố Như cũng còn phải khóc. Một chế độ tàn bạo, vô văn hóa và
phi nhân nghĩa đã dựng tượng và vinh danh ông để rao bán với thế giới. Trong
lúc đó, chúng dùng bạo lực bịt mắt, bưng tai, giam tiếng nói, chúng uốn bút, đẽo
lưỡi, tẩy não buộc con người Việt Nam vốn chân thật, hiền hòa, trở thành độc
ác, gian dối.
Và đảng xã hội đen đỏ cầm quyền ở Hà Nội đã ‘’lưu đày’’
tác giả Truyện Kiều ngay trên quê hương đang bị ngoại bang lấn tới, chiếm dần :
(…) Nam Quan mất
Chi Lăng bỏ ngỏ
Bát men Ngọc Lý cống Bắc triều
Hà Hồi im tiếng trống Ngọc Lũ
Bản Giốc thác buồn nghe quốc kêu
Lê Chiêu Thống thờ trong Văn Miếu
Mưa Hồ Gươm mặn cát Hoàng Sa
Sóng Bạch Đằng khóc voi Trưng Triệu
Cao Nguyên rước Mã Viện vào nhà (…)
(Ngàn Năm
Thăng Long*)
Chúng ta biết ‘’Vua thời Lý cũng đau lòng’’ qua những chuỗi
dài những năm tháng bị chiếm đóng, bao vây, lùng bắt, ‘’Đêm đêm Hà Nội nhớ
Thăng Long’’ .
Nhà thơ và nhà văn hóa Nguyễn Du vẫn mơ tới thuở ‘’Rồng
bay ngang Thành Cổ Loa’’. Nhưng ông cũng phải khóc khi nhìn thấy cái gọi là bản
đồ ‘’Việt Nam (Vietnam) dưới đây được phổ biến trên Liên Mạng Internet mấy ngày
cuối năm 2015. Bản đồ này là bản đồ một nước Việt Nam bị Việt cộng tạm chiếm, mới viết lại địa
danh Plây Cu Hô Chi Minh Buon Me Thuot (sic) và bị Trung cộng bảo hộ, vẫn viết
Biển Nam Trung Hoa - Mer de Chine méridionale (sic) thay vì Biển Đông, với sự đồng lõa của
thực dân Pháp, Golfe du Tonkin, Cordillère Annamitique (sic).
*Vietnam
Cho nên,
Thơ Nguyễn Du, truyện Kiều, lục bát bây giờ không còn là thơ nữa,
mà là những dòng lệ :
(…) Trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng (…).
*********************************************************************
*Thơ
NGÀN NĂM THĂNG
LONG
Ta có ngàn năm xưa dựng nước
Yêu Quê Hương và quý Tự Do
Ta có ngàn năm để đuổi giặc
Nụ cười tiếng hát cho trẻ thơ
Đêm nay Hà Nội nhớ Thăng Long
Nhớ thời Vua Lý thêm đau lòng
Năm mươi tư Rồng rơi nước mắt
Tiễn dân miền Bắc ra biển Đông
Tết Mậu Thân đỉnh cao tội ác
Gia Hội chôn sống Huế điêu tàn
Khe Đá Mài Phú Thứ Đồi Cát
Thương xót dân Rồng cũng chịu tang
Sau Đà Nẵng Sài Gòn thất thủ
Di tản vào châu thổ Cửu Long
Bảy mươi lăm Rồng không về nữa
Bay với thuyền nhân ra biển Đông
Đại La thành dựng tượng Lê Ninh
Bá Bạch Quân Thủ Đức hành hình
Ven sông Hồng dân oan đói khổ
Rời Hoa Lư về núi Chí Linh
Nam Quan mất Chi Lăng bỏ ngỏ
Bát men Ngọc Lý cống Bắc triều
Hà Hồi im tiếng trống Ngọc Lũ
Bản Giốc thác buồn nghe quốc kêu
Lê Chiêu Thống thờ trong Văn Miếu
Mưa Hồ Gươm mặn cát Hoàng Sa
Sóng Bạch Đằng khóc voi Trưng Triệu
Cao Nguyên rước Mã Viện vào nhà
Bịt mắt bưng tai giam tiếng nói
Uốn bút đẽo lưỡi giả bồ câu
Tẩy não buộc con người gian dối
Vệ binh Mao quý hơn đồng bào
Ai rao bán trẻ con phụ nữ
Thế giới nhìn Việt Nam hôm nay
Xuất cảng lao nô đảng tỉ phú
Quan tham ô bắt dân kéo cày
Án tù chồng chất tội yêu nước
Công lý phi nhân luật bạo quyền
Phá nghĩa trang đấu tố liệt sĩ
Địa ngục chết còn muốn dựng lên
Gió đông buốt lạnh tù Thanh Cẩm
Hỏa Lò nóng cháy rừng U Minh
Long Khánh Hàm Tân qua Suối Máu
Ba Sao Thanh Liệt tới Hoàng Liên
Từ chốn lưu đày nhớ Thăng Long
Bà Huyện Thanh Quan cũng đau lòng
Nhớ bạn tù chết trong ngục tối
Nhớ người thân mất tích biển Đông
Từ Ngô Quyền tới Trần Hưng Đạo
Bao thế hệ bồi đắp cõi bờ
Có Lê Lợi Nguyễn Trải Nguyễn Huệ
Và Nghĩa Sĩ Việt Nam Tự Do
Trương Định Đề Thám Phạm Hồng Thái
Phan Châu Trinh và Phan Bội Châu
Nguyễn Thái Học Cô Giang Cô Bắc
Nguyễn An Ninh và Tạ Thu Thâu
Nguyễn Trung Trực Kiên Giang Nhựt Tảo
Ngụy Văn Thà chết cho quê hương
Mơ Rồng về bay ngang quần đảo
Mơ Gánh Hàng Hoa khắp nẽo đường
Cảo thơm hương sắc vườn Văn Hiến
Chu Văn An và Lê Quý Đôn
Sương Nguyệt Ánh và Đoàn Thị Điểm
Nguyễn Du Đồ Chiểu Hồ Xuân Hương
Hà Nội không chỉ nhớ Thăng Long
Nhớ Sài Gòn Huế nhớ Hải Phòng
Nhớ Công Nhân Thanh Nghiên Thanh Thủy
Anh chị em bạn tù bất công
Bà Mẹ nói con tôi vô tội
Khi điểm mặt đảng xã hội đen
Uất ức biển ta ơi con viết
Quân sát nhân thái thú ngụy quyền
Nửa thế kỷ ngồi canh ngọn nến
Dung nhan em có bớt hao gầy
Từ buổi kinh đô bị giặc chiếm
Cành Nam bốn mùa chẳng đổi thay
Hà Nội con tin nhìn qua đêm
Trăng xưa thôi chải tóc trước thềm
Quanh Trụ Đồng công an tuần rảo
Em ơi Chim Việt có bình yên
Đêm nay Hà Nội nhớ Thăng Long
Biết Vua thời Lý cũng đau lòng
Người đi dưới ánh sao Khuê đó
Vững tin nơi Hồn Thiêng Núi Sông.
Nguyên Hoàng
Bảo Việt (2010)
hội viên Nhà Văn
Việt Nam Lưu Vong,
Trung Tâm Văn
Bút Thụy Sĩ Pháp Thoại
và Hội Nhà Văn Liên Hiệp Quốc ở Genève (Thụy
Sĩ).
Genève tháng Giêng 2016 / Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
Ligue vietnamienne des Droits de l’Homme en Suisse
Vietnamese League for Human
Rights in Switzerland
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền