19-1-2016
Ngày này cách đây 42
năm đã xảy ra một trận chiến đẹp nhất trong những trận chiến từ sau 45 đến 75.
Trận chiến đúng nghĩa của những anh hùng dân tộc đánh đuổi và bảo vệ biên
cương, biển đảo của Tổ quốc. Ngày 19.01.1974, 74 tử sĩ đã hiên ngang, oanh liệt
mà chiến đấu với quân thù Trung Quốc, và chính ngày hôm ấy các anh đã phơi mình
nơi xa trận để non nước vẹn toàn.
Chúng tôi là những
người trai trẻ của thế hệ sau các anh. Một lời xin lỗi tới vong linh các anh và
gia đình các anh tự đáy lòng vì một nỗi; chúng tôi đã không biết gì về sự hy
sinh lớn lao của các anh dành cho dân tộc và tổ quốc Việt Nam.
Chúng tôi không muốn
đưa ra lý do để biện minh cho sự ‘’không biết’’ này về các anh. Nhưng phải nói,
phải nói cho cụ thể.
Thế hệ 8X như chúng tôi đây, học dưới mái trường XHCN. Họ
nhồi nhét cho chúng tôi về những “trận chiến oanh liệt, hào hùng và vẻ vang của
người cộng sản Bắc Việt chiến thắng ‘ngụy quân, ngụy quyền’”. Họ nói về VNCH
như là một sản phẩm của Hoa Kỳ, rất man rợ và tàn ác đối với nhân dân và dân
tộc?
Trong lịch sử chế độ
XHCN đã ghim vào đầu chúng tôi được biết đến các anh như là bán nước, phản
động, theo Mỹ. Họ ca ngợi Trung Quốc, Liên Xô, những người anh em XHCN đã trợ
giúp cho họ đầy đủ quân lực nhu yếu phẩm trong cuộc chiến Bắc-Nam.
Họ đã nhồi sọ chúng
tôi về tư tưởng Mác-Lê, đạo đức Hồ Chí Minh trong suốt phân nửa thời gian chúng
tôi cắp sách tới trường từ mẫu giáo cho tới đại học. Thử hỏi, chúng tôi sẽ biết
gì về các anh, về VNCH là một chính thể, một quốc gia và thế giới bên ngoài?
Họ không hề nói gì
đến các cuộc chiến chống quân Trung Quốc mà điển hình như trận hải chiến năm
1974 các anh đã tưới máu cho đất Mẹ thêm nồng nàn tình yêu. Chúng tôi không
biết về các anh đơn giản vì các anh là sĩ quan trong quân lực VNCH, và vì Trung
Quốc là đồng chí tốt với thể chế cộng sản.
Anh linh các anh
khôn thiêng chắc hiểu thấy chúng tôi tội nghiệp lắm? Chúng tôi giống như những
sinh vật sống trong khung cửi của chủ nhân mà không biết gì về bên ngoài.
May mắn thay, nhờ
Internet, nhờ Facebook, mạng xã hội. Chúng tôi biết có 74 anh hùng của dân tộc
đã chết cho tổ quốc.
Trong suốt hơn 40
năm qua, các anh không được cái xã hội này, đất nước này dưới sự cai trị của
cộng sản quan tâm. Một phần lỗi lớn do chính chúng tôi. Vì chúng tôi đang làm
chủ đất nước này nhưng lại quá hèn nhát, quá sợ hãi, quá nhu nhược không dám
lên tiếng để tri ân và ghi ơn các anh cùng thân nhân các anh.
Giờ đây, hiện tại
những ngày tháng này, chúng tôi nhận thấy các anh trong dòng máu người Việt yêu
nước, nhưng than ôi! để tỏ bày lòng thành kính, lời xin lỗi muộn màng cùng sự
ghi ơn vội vã của những con người có thiện chí từ Bắc vào Nam mà họ đã chịu biết
bao nguy hiểm.
Một đoàn người từ
Sài Gòn còn sống về biển với một đoàn người đã chết nhưng đã bị chặn, bị cấm.
Lẵng hoa gởi nơi xa các anh đang nằm đó nhưng lại bị nhà Quan phá nát. Nhà Quan
nói với đoàn người còn sống đến tưởng niệm các anh hùng dân tộc bằng một câu
ráo hoảnh, quyền lực mà thất đức với người chết cũng như kẻ còn sống. “Đây là
chỉ thị của cấp trên xuống cho chúng tôi cấm các anh không được lên đây”. Vũng
Tàu, hoa nát hương tàn, xót xa và tủi nhục cho kẻ còn sống cũng như người đã
chết.
Không vì thế mà
chúng tôi chùn bước, dù giặc thù mưu mô chước quỉ, chúng tôi vẫn tiến lên và
ghi ơn các anh hùng nghĩa sĩ, chúng tôi trọn một lòng cho đất nước dân tộc như
khi xưa các anh đã từng sống và từng chết cho quê hương.
Hồn thiêng sông núi
tựa như nén hương lòng, nén hương lòng của tình yêu đất nước được khơi gợi từ
cái chết anh dũng của các anh đã, đang âm ỉ và bùng cháy trong mỗi người thanh
niên Việt Nam. Và họ đang biến nó thành hành động. Chống Trung Quốc diễn ra
khắp nơi, từ Bắc chí Nam từ đông sang tây, từ già đến trẻ, nam thanh nữ tú. Hy
vọng những điều chúng tôi đang làm là để ghi ơn sự hy sinh của các anh.
Trước vong linh của
các anh, chúng tôi, những người dân Việt Nam nguyện từ bỏ cả tính mạng như các
anh để gìn giữ từng tấc đất mà mà cha ông để lại nếu quân thù hoặc tay sai của
quân thù muốn xâm phạm.
Một phút Tưởng niệm
74 anh hùng Tử sĩ Hoàng Sa 19.01.1974 để xin lỗi và ghi ơn, để lịch sử đất nước
tạc trong tâm khảm những người dân Việt đã ngã xuống vì chủ quyền biển đảo, để
chạm đến tình cảm thiêng liêng nhất của người Việt Nam.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền