Trương Duy Nhất bị ném ra lề đường Hồ Chí Minh, cách trại 4km
Huy Đức
Giờ này, nhà báo Trương Duy Nhất đã ở trên máy bay để về Đà Nẵng.
An ninh “tiễn” anh ra tận sân bay, giờ chót mới xuất vé. Tôi không hiểu tại
sao người ta sợ anh đến thế. Đón anh chỉ có 4 người phụ nữ – vợ, Cao Thị Xuân
Phượng, con gái, Trương Thục Đoan, hai mẹ con người bạn lâu năm – và tôi (có
việc đi qua Nghệ An, rất muốn anh nhìn thấy một người bạn trong giờ phút tự do)
mà lực lượng canh chừng lên tới hàng chục người. Khi tới trại, 6:30, trực ban
cho chị Phượng biết 9:00 anh Nhất sẽ ra.
Thế nhưng, 8:00 thì anh Nhất bị
áp tải bởi 8 người mặc thường phục và 2 người cảnh phục trên một xe 12 chỗ. Hơn
chục công an xã lập tức lao theo. Nhất nhao ra gọi vợ con thì bị khoá tay, ghì
xuống. Thay vì nhẹ nhàng bước ra cổng nhà tù, Trương Duy Nhất bị ném ra lề
đường Hồ Chí Minh, cách trại 4km.
Từ Thanh Chương, Trương Duy Nhất phải về Đà Nẵng
ngay để chịu tang bà nội vợ. Anh bị bắt chỉ vì muốn có Một Góc Nhìn khác, đã
rất kiên cường trong tù; vừa lên xe, anh nói: Tôi có sau lưng 3 người anh hùng
là mẹ, vợ và con gái.
H. Đ.
Nguồn: FB Truong Huy San
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền