Monday, October 3, 2016

LÃNH ĐẠO TG.: GIÁM MỤC, LINH MỤC, MỤC SƯ: KHÔNG THỂ LẨN TRÁNH VIỆC CỨU NƯỚC & YÊU ĐỒNG LOẠI




LÃNH ĐẠO TG.:
GIÁM MỤC, LINH MỤC, MỤC SƯ:
KHÔNG THỂ LẨN TRÁNH
VIỆC CỨU NƯỚC & YÊU ĐỒNG LOẠI

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 26.05.2016. Cập nhật 29.08.2016. Cập nhật 22.09.2016
Facebooks :  (1) Phuc Lien Nguyen  & (2) Tudan Tudodanchu


Inline image 3


Inline image 2


Inline image 1

Cập nhật 22.09.2016:

Chúng tôi viết Bài này từ ngày 26.05.2016 vì thấy hiểm họa phá hoại Môi trường Biển tại 4 Tỉnh bắc Miền Trung quá lớn. Giáo phận Vinh thuộc trọn vùng này. Giáo dân sống trong cực khổ và bị họa diệt chủng đe dọa thực sự. Giám mục NGUYỄN THÁI HỢP và Giáo dân Vinh đã can đảm đứng lên tuyên bố cuộc CÁCH MẠNG MÔI TRƯỜNG và tất nhiên mong mỏi sự hiệp thông của các Giám mục và Giáo dân thuộc các Giáo phận khác. Chúng tôi đã phải lấy Dụ ngôn NGƯỜI SAMARI & KẺ TRỌNG THƯƠNG NẰM BÊN LỀ ĐƯỜNG ra để nhắc nhở các Giám muc. Nhưng cho đến nay một sự yên lặng rất tội lỗi nơi các Giám mục khác! Đó là sự VÔ CẢM & VÔ TRÁCH NHIỆM TỘI LỖI ! Chúng tôi lại cập nhật Bài này để phổ biến với hy vọng có được sự hiệp thông phần nào của một số Giám muc. Chẳng nhẽ chúng tôi lại phải trích ra đây lời Đức Giêsu đã nói về những kẻ làm gương xấu cho người khác đáng phải buộc cối đá vào cổ chúng mà quảng chúng xuống giếng ! Thật nhục nhã cho những kẻ phải làm gương sáng trong đạo Chúa !
Nguyễn Phúc Liên



Một số Lãnh đạo Thiên Chúa Giáo như GIÁM MỤC, LINH MỤC, MỤC SƯ, TRUYỀN ĐẠO, TU SĨ thường đưa ra những chữ “KHÔNG LÀM CHÍNH TRỊ “ để lẩn tránh một cách hèn hạ việc cứu Nước khi Lãnh thổ bị xâm lăng và từ chối việc yêu thương đồng loại theo Điều Răn thứ hai của đạo Chúa.

Việc cứu nước, bảo vệ Lãnh Thổ và Lãnh Hải khi bị xâm lăng, không phải là việc “LÀM CHÍNH TRỊ “ mà là bổn phận của mọi Công dân của một Nước, không phân biệt Tôn Giáo, Chủng Tộc, Sang Hèn, Nam Nữ, Già Trẻ…  Tiền nhân đã để lại câu “GIẶC ĐẾN NHÀ, ĐÀN BÀ PHẢI ĐÁNH!“. Những Lãnh đạo Tôn giáo là “Đàn Ong“ khỏe mạnh, không mang nặng đẻ đau yếu ớt như “đàn bà”, mà lấy những chữ “KHÔNG LÀM CHÍNH TRỊ “ra làm như cái mền để chui vào đó ăn ngủ yên lành, trốn bổn phận bảo vể Tổ quốc, thì đó là quá hèn hạ và ô nhục vậy!

Yêu đồng loại, nhất là những người “thân cận“ chung quan mình là Điều Răn hệ trọng thứ hai trong Đạo Chúa. Không thể lấy bất cứ lý do gì như “KHÔNG LÀM CHÍNH TRỊ “ để vi phạm Điều Răn thứ hai này. Công Giáo hay Tin Lành đều lấy căn bản ở những Lời Dậy của Đức Giêsu. Những Lãnh đạo Thiên Chúa Giáo biết rõ rệt Ngụ ngôn người Samari tốt lành. Tin Lành cũng không thể lúc nào cũng cứ lập đi lập lại “người trong Chúa“ để kể ai là thân thiện với mình, ai là xa xôi không thân thiện. Trong Ngụ ngôn, Đức Giêsu đã chủ ý lấy người Samari, bị dân Do Thái kể là dân ngoại, đã xả thân cứu giúp người trọng thương nằm bên lề đường, chứ không lấy “người trong Chúa“ mới có lòng thương người. Cá chết và đe dọa diệt chủng tại những tỉnh bắc Miền Trung hiện nay đang làm cho dân 4 tỉnh trọng thương nằm bên lề đường. Lãnh đạo Thiên Chúa Giáo phải hành động cứu giúp, chữa chạy vết thương cho khối dân ấy. Đó là Điều Răn thứ hai, chứ không phải chính trị chính em gì cả.

Chúng tôi đã viết Bài về VIỆC CỨU NƯỚC và VIỆC YÊU ĐỒNG LOẠI và xin cập nhật đăng lại :

=>       Phần I :  Bài về VIỆC CỨU NƯỚC:
=>       Phần II: Bài về VIỆC YÊU ĐỒNG LOẠI

---o0o---


* Phần I :  Bài về VIỆC CỨU NƯỚC:
GIẶC ĐẾN NHÀ: LÃNH ĐẠO TÔN GIÁO
KHÔNG THỂ VÔ CẢM & VÔ TRÁCH NHIỆM
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 19.05.2016


Trích Lịch sử Nữ tướng HOÀNG THIẾU HOA thời Hai Bà Trưng:
“Nữ tướng quê ở Sơn Tây. Đã xuất gia đầu Phật, nhưng trước thảm cảnh ngoại xâm dầy xéo dân lành trên quê hương bị trị, Sư nữ đã hoàn tục, quyết theo Hai Bà Trưng đánh quân Tầu, lập được nhiều chiến công oanh liệt. Sau khi dẹp giặc, Nữ tướng lại khoác áo cà sa trở lại  Chùa”.

ĐẶT VẤN ĐỀ BỔN PHẬN CỨU NƯỚC CỦA CÁC LÃNH ĐẠO TÔN GIÁO: Chúng tôi tóm tắt tuần tự những lý do sau đây:

*          Sơn Hà thực sự nguy biến. Toàn dân phải đứng lên cứu Nước

*          Sự oán hận đối với việc xâm lăng của Chệt đã dâng cao trong lòng từng cá nhân.

*          Chính sách “Chia để trị“ áp dụng triệt để trong 40 năm dưới Cơ chế CSVN để gây nghi kỵ giữa những cá nhân  khiến việc đoàn kết lại thành Phong trào cứu nước trở thành rất khó khăn.

*          Chỉ còn Tôn giáo mới có khả năng làm cho những cá nhân đứng gần lại với nhau thành Phong trào ĐOÀN KẾT NỔI DẬY cứu nguy đất nước.

*          Việc từ chối của các Lãnh đạo Tôn Giáo trong việc tạo đoàn kết những cá nhân tín đồ chứng tỏ sự VÔ CẢM và VÔ TRÁCH NHIỆM của các Lãnh đạo Tôn Giáo vậy.


Một số những Lãnh đạo Tôn giáo đã lấy câu nói “Tôn giáo không làm Chính trị” ra như một lá chắn để thoái thác làm bổn phận Công dân của mình. Ngày nay, chúng tôi lại đặt ra vấn đề này như cấp thiết đòi buộc các Lãnh đạo Tôn giáo phải làm bổn phận Công dân của mình khi mà giặc Chệt  xâm lăng “đã đến nhà” và kẻ phản quốc mỗi ngày mỗi tăng cường việc bán nước cho Chệt như thi hành một sự thôi thúc thực hiện Ký kết ngầm bán nước nào đó trong một tương lai gần chẳng hạn như “Ký Kết Hội Nghị Thành Đô cho năm 2020 !”.

Trong Bài nhập đề này về Chủ đề yêu cầu những Lãnh đạo Tôn giáo phải làm bổn phận bảo vệ Đất nước khi Tổ quốc lâm nguy.

“Giặc đến nhà, đàn bà phải đánh”

“Giặc đến nhà, đàn bà phải đánh” là câu tục ngữ kêu gọi toàn dân phải đứng lên cứu nước, đập đám giặc xâm lăng bằng bất cứ phương tiện nào mình có: vớ được hòn đá thì đập vỡ đầu giặc, vớ được con giao làm bếp thì chém đứt đầu giặc, vớ được cái cuống chổi thì đâp gẫy xương cẳng giặc, vớ được gốc mía cũng có thể đập gẫy hàm giặc…nghĩa là phải đập giặc bằng bất cứ phương tiện nào, chứ không được ngồi chờ phải có “khí giới sát thương tối tân mua từ Hoa kỳ”!

“Đàn bà phải đánh” có nghĩa là Toàn Dân phải đứng lên, không phân biệt già trẻ lớn bé, không phân biệt nam hay nữ, không phẩn biệt sắc tộc, không phân biệt nghề nghiệp học vị, không phân biệt chức vị xã hội, không phân biệt Tôn Giáo Cao Đài, Hòa Hảo, Phật Giáo, Tin Lành hay Công Giáo. Tất cả mọi người chỉ còn biết mình là người sống trên Lãnh thổ Việt Nam và phải đập giặc Chệt vào nhà mình xâm lăng.

Giặc Chệt thực sự đã xâm nhập “nhà Việt Nam”

Việc xâm lăng  không còn là điều còn dự đoán mà là sự thực hiện cụ thể ở nhiều lãnh vực:

*          Biển cả và Hải đảo ở Biển Đông

Chệt Cộng đã xâm chiếm Hoàng Sa, Trường Sa và hiện đang xây cất Vạn Lý trường thành ở Biển Đông để bảo vệ toàn vùng Lưỡi Bò, “Đường 9 Đoạn” mà Chệt Cộng tự coi như thuộc Chủ quyền của họ. Từ những Hải đảo, họ tuyên bố vùng biển 12 hải lý trên biển cả, nghĩa là chiếm hầu hết Biển Đông. Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng đã công khai bán Hải đảo và Biên cả thuộc Việt Nam cho Chệt Cộng bằng một Công Hàm từ năm 1958.

*          Đất liền trên toàn Lãnh thổ

Lê Khả Phiếu sang tận Chệt Cộng để ký kết nhường những vùng Biên giới phía Bắc. Cột mốc biên giới đã được dựng để chính thức hóa những vùng biên giới bị bán này. Tiếp theo đó, trải qua những thập niên, những vùng khai thác núi đồi, ven biển và mặt bằng đã được nhường dài hạn cho Chệt. Những vùng khai thác dài hạn này đã ở khắp trên Lãnh thổ Việt Nam từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mâu. Những Phố Chệt được xây lên, những Làng Chệt được dành cho khối Công nhân Chệt  theo mỗi một Dự án mà hầu hết là do Chệt trúng thầu.

*          Xâm lăng Kinh tế của Chệt

Hàng hóa Chệt ngập lụt trên Quê Hương Việt Nam để họ thu lấy những chi tiêu của Dân Việt. Bà Phạm Chi Lan và hầu hết những nhà Kinh tế ở quốc nội nhìn thấy rõ cuộc xâm lăng Kinh tế này và than lên rằng hàng hóa Chệt đã và đang giết Kinh tế Việt Nam tại sân nhà. Thêm vào đó, hàng hóa Chệt phần lớn là những hàng tồn kho mang nhiều độc chất khiến dân chúng Việt Nam phải mang những bệnh tật sẽ phát hiện trong tương lai gần xa.

“Giặc Chệt đã đến nhà thật sự rồi !”

Các Lãnh đạo Tôn Giáo không có thể lấy bất cứ lý do gì để ngồi nhìn mà “VÔ CẢM” trước cảnh đất nước bị xâm lăng!

Xin nhắc lại một gương trích từ Lịch sử Tổ Tiên: Nữ tướng HOÀNG THIẾU HOA thời Hai Bà Trưng: “Nữ tướng quê ở Sơn Tây. Đã xuất gia đầu Phật, nhưng trước thảm cảnh ngoại xâm dầy xéo dân lành trên quê hương bị trị, Sư nữ đã hoàn tục, quyết theo Hai Bà Trưng đánh quân Tầu, lập được nhiều chiến công oanh liệt. Sau khi dẹp giặc, Nữ tướng lại khoác áo cà sa trở lại  Chùa”.

Gương Nữ tướng HOÀNG THIẾU HOA cho thấy rằng những Lãnh đạo Tôn Giáo ngày nay không thê giương ra lá chắn “Tôn Giáo không làm Chính trị” để thoái thác bổn phận cứu nước khi Tổ quốc lâm nguy.
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 19.05.2016

---o0o--


* Phần II: Bài về VIỆC YÊU ĐỒNG LOẠI
“CHỦ CHĂN” KHÔNG THỂ VÔ CẢM & VÔ  TRÁCH NHIỆM TRƯỚC HỌA DIỆT CHỦNG VN
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 12.05.2016


Đây là Bài QUAN ĐIỂM thứ 3 của chúng tôi đối với Thông Cáo được gọi là của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam ký bởi TGM.Bùi Văn Đọc, Chủ tịch. Chúng tôi không tin rằng tất cả các Giám Mục Việt Nam đều đồng thuận với nội dung của Thông Cáo ấy và như vậy đây là sự tiếm quyền độc đoán của Gm. Đọc đối với một vấn đề hệ trọng đến tương lại diệt chủng của Dân Tộc Việt Nam. Đây không phải là trò đùa mà cả gan tiếm quyền độc đoán như vậy. Nhưng chúng tôi ngạc nhiên khi thấy những Giáo dân Công giáo được coi là thành phần trí thức, như trường hợp Ông Vũ Linh Châu, lại đi nịnh bợ mù quáng Gm. Đọc vì một lý do lợi lộc gì đó (?) ở nội dụng cái Thông Cáo mang tính cách cản mũi kỳ đà Giáo dân đấu tranh, một mặt vô càm đối với những đau khổ của chính Giáo dân thuộc Giáo phân Vinh, mặt khác bao che cho những gian xảo điếm đàng của lãnh đạo đảng cướp CSVN thô bỉ và đê hèn.

Bài QUAN ĐIỂM thứ 1 viết ngày 30/4/2016, với đầu đề XIN HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VIỆT NAM ĐỪNG CẢN MŨI KỲ ĐÀ VỀ GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ CÁ CHẾT VỚI FORMOSA & ĐÁM CSVN, là phản ứng cấp bách đối với Thông Cáo của HĐGMVN được phổ biến ngày 30/4/2016 (QUỐC HẬN thứ 41 của Dân Tộc) như có chủ ý ngăn cản cuộc Biểu Tình dự định cho ngày 1/5/2016. Phản ứng của chúng tôi chỉ nhẹ nhàng : ”Xin Hội Đồng Giám Mục VN đừng ra cái kiểu THÔNG CÁO CẢN MŨI KỲ ĐÀ”.

Trong Bài QUAN ĐIỂM thứ 2 viết ngày 05/5/2016, với đầu đề HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VN HÃY ĐỂ CHO GIÁO DÂN ĐẤU TRANH CHO QUYỀN SỐNG THÂN XÁC, chúng tôi thẳng thắn yêu cầu HĐGMVN không có quyền ngăn cản Giáo dân về những phương cách đấu tranh cho quyền sống của thân xác của họ. Thực vậy, các Lãnh đạo Tôn giáo không đi cầy ruộng để kiếm  gạo nuôi Giáo dân, không đi đánh cá để kiếm thức ăn cho con chiên… thì đừng lợi dụng tập tục “cha bảo con nghe” để ngăn cấm  việc Giáo dân đứng lên đấu tranh cho quyền Dạ Dầy của họ khi đảng cướp CSVN cấu kết với tài phiệt nước ngoài làm cho họ đói khổ và bệnh tật. Việc làm vô lối này của Lãnh đạo Tôn giáo vô hình chung trở thành tòng phạm với tội ác CSVN.

Hôm nay, 12/5/2016, chúng tôi viết Bài QUAN ĐIỂM thứ 3 với đầu đề GM. ĐỌC & KẺ NỊNH BỢ “CHỦ CHĂN” KHÔNG THỂ VÔ CẢM & VÔ TRÁCH NHIỆM TRƯỚC HỌA DIỆT CHỦNG. Chúng tôi khai triển Bài này với những điểm sau đây:
=>       Dụ ngôn người Samari tốt lành
=>       Giáo dân Vinh là kẻ trọng thương nằm bên lề đường
=>       Thầy Tư tế như Gm.Đọc không cứu kẻ trọng thương mà còn bao che
            cho lũ cướp.
=>       Những người “bạn thân cận” của kẻ bị đánh trọng thương phải làm gì ?

Dụ ngôn người Samari tốt lành

Dụ ngôn người Samari tốt lành mà Đức Giêsu đưa ra là để cắt nghĩa cụ thể cho “người thông luật” về hai Điều Răn trọng đại nhất của Đạo Chúa để nếu ai thực hiện đúng thì sẽ được sự sống đời đời. Những ai đó, có thể là một Giám mục Chủ tịch HĐGMVN như Gm. Đọc hay một người bình dân chỉ biết làm nghề đánh cá như các ngư dân thuộc vùng biển của 4 tỉnh bắc Trung phần ngày nay. Hai Điều Răn trọng đại nhất của Đạo Chúa áp dụng cho mọi người nếu muốn được sự sống đời đời. Hai Điều Răn trọng đại nhất đó là:

=>       Điều Răn thứ nhất: Phải yêu mến Thiên Chúa hết lòng

=>       Điều Răn thứ hai: Phải yêu người đồng loại như chính mình . Người đồng loại ở đây được Đức Giêsu gọi là “người thân cận mình

Tình yêu đối với Thiên Chúa trừu tượng mà người ta có thể đánh lừa thiên hạ, nhưng tình yêu đối với đồng loại là việc thực hiện cụ thể mà người khác có thể quan sát chứng dám. Tỉ dụ Giám mục Đọc có thể tuyên bố yêu Thiên Chúa hết lòng, nhưng không ai chứng kiến mà chỉ thấy việc Giám mục nhân danh HĐGMVN ký kết giao kèo chơi thân với Đinh La Thăng. Những người thân cận với Giám mục Đọc đang sống vất vưởng khi cá chết hàng loạt khiến những ngư dân con chiên của Giám mục không còn phương tiện sống thân xác, thế mà Giám mục Đọc ngoảnh mặt đi, thì làm thế nào nói là Giám mục thực hiện tình yêu đối với những "người thân cận" của mình theo Điều Răn thứ hai của Đạo Chúa để Giám mục Đọc có thể nhận lãnh được sự sống đời đời.

Chúng tôi trích dẫn dưới đây Ngụ ngôn người Samari tốt lành gắn liền với hai Điều Răn trọng đại nhất của Đạo Chúa (Theo Lc.10, 25-37):

“Và này có người thông luật kia đứng lên hỏi Đức Giếu để thử Người rằng:"Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?" Người đáp: "Trong Luật đã viết gì ? Ông đọc thế nào ?". Ông ấy thưa: "Ngươi hãy yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, VÀ NGƯỜI THÂN CẬN NHƯ CHÍNH MÌNH.". Đức Giếu bảo ông ta: "Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sự sống đời đới"

“Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giêsu rằng: “Nhưng ai là người thân cận của tôi ?”. Đức Giêsu đáp: “Một người kia từ Giêrusalem xuống Giêrikhô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sồng nửa chết. Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi. Rồi cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi. Nhưng một người Samari kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, va chạnh lòng thương. Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ trên vết thương cho người ấy va băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: “Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.” Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp ?”. Người thông luật trả lời: “Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy.” Đứ Giêsu bảo ông ta: “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.”

Giáo dân Vinh là kẻ trọng thương nằm bên lề đường

Những vết trọng thương mà dân bắc miền Trung đang mang trên người

Mọi người đều biết rằng nạn nhân bị trọng thương trong biến cố cá chết hàng loạt là dân chúng những tỉnh bắc miền Trung. Ở tỉ dụ trên, người bị trọng thương nằm bên lề đường chính là khối dân chúng những tỉnh bắc miền Trung này. Những vết thương của họ ở những điểm sau đây:

a)      Nước biển ven 4 tỉnh bắc miền Trung bị ô nhiễm bởi những độc chất kỹ nghệ thải ra biển đã tích lũy đền độ làm cá chết hàng loạt từ 4/4/2016 đến nay. Không những cá chết nổi lên dạt vào bờ biển, mà ngư dân còn khám phá từng lớp cá chết chất từng lớp dưới nước biển.
b)     Không những chỉ có cá chết, mà những lớp san hô dưới biển cũng bị hủy hoại biến thành mầu trắng nhạt. Đây là việc giết hại những lớp san hô đã sống từ bao  chục năm hoặc trăm năm. Lớp cá, cua sống nhờ san hô không còn chỗ nương tựa mà sống.
c)      Ở trên không khí, chim biển ăn cá chết dạt vào các đảo đều bị chết. Việc chim chết đã có hình ảnh rõ rệt.
d)     Nếu dân chúng, vì quá nghèo và đói ăn, ăn vào những cá, cua, sò ốc, chim biển bị nhiễm độc, sẽ bị bệnh tật trong thời gian, thậm chí con cháu họ từ thế hệ này sang thế hệ khác bị bệnh hoặc mới sinh ra đã bị dị tật.
e)      Ngư dân đi đánh bắt cá, buộc phải xuống biển, thân người bị thấm nước biển nhiễm độc sẽ làm cho những ngư dân này bị bệnh tật lâu dài.
f)       Muối làm từ nước biển tất nhiên mang những chất độc hại. Món ăn nào cũng phải dùng muối. Vì vậy món ăn, du không từ cá biển, cũng mang độc hại do muối thêm vào.
g)      Những trại nuôi cá sử dụng nước biển cũng bị thiệt hại nặng. Những lớp cá nuôi đã bị thiêu hủy. Khi nào nước biển còn nhiễm độc, thì ngành nghiệp nuôi cá bị cáo chung.
h)     Dân buôn bán cá biển không thể tiếp tục thương mại của họ được vì không còn cá biển để bán. Những sản phẩm từ cá như nước mắm, cá khô, cá chà bông…cũng xuống cấp hẳn vì những sản phẩm ấy không thể bán được.
i)        Ngành du lịch, tắm biển ở các tỉnh bắc miền Trung cũng tụt dốc trông thấy. Do đó, những Khách sạn, Nhà hàng ăn ven biển không còn khách nữa.

Đây là những vết trọng thương chính mà dân 4 tỉnh bắc miền Trung đang mang trên người và nằm bên lề đường như trong Ngụ ngôn trên đây mà Đức Giêsu đã đưa ra trong Phúc âm.

Những vết trọng thương do đám cướp CSVN  ăn hối lộ từ Formosa gây ra

Những vết trọng thương trên đây không phải tự nhiên phát sinh, cũng không phải tai nạn thiên nhiên như CSVN đang tìm đủ mọi tuyên truyền xuyên tạc để tránh trách nhiệm, mà Đức Giêu nói rõ thủ phạm gây ra, đó là KẺ CƯỚP đã đánh người trọng thương nằm bên lề đường. Ở những tỉnh bắc miền Trung ngày nay, đám KẺ CƯỚP đánh trọng thương người khác, đó là đảng cướp CSVN cấu kết với lũ Formosa Đài Loan đã đánh dân các tỉnh bắc miền Trung. Chính chúng là thủ phạm. Đám lãnh đạo đảng cướp CSVN đã lấy đất biển của dân và ký trao cho Formosa 3’300 hecta (lớn hơn thành phố Ma Cao) để lập khu tự trị trong vòng 70 năm. Formosa đã xây ở đây hệ thống ống nước thải kỹ nghệ ra biển, dài 1.5 cây số, đướng kính của ống hơn 1 mét, được chôn ngầm dưới biển sâu 17 mét. Formosa không chuyên nghề sắt thèp, mà sản phẩm chính của họ tại các nơi trên Thế giới là PVC sử dụng chính yều thủy ngân để làm chất xút và từ đó chế biến sản phẩm nhưa PVC. Chất nước thải ra biển gồm độc chất chính đến từ thủy ngân. Vũng Áng trở thành nơi thải nước độc thủy ngân ra biển và là địa điểm thải Quốc tế, nghĩa là Formosa có thể chuyển những chất thải độc từ các nhà máy của họ khắp nơi về Vũng Áng để đổ ra biển Việt Nam. Tại các nhà máy Formosa trên Thế giới, các nước kiểm soát chặt chẽ việc thải chất độc này. Tại Việt Nam, Formosa chỉ nhét Đo-la vào mõm lũ lãnh đạo, trung ương và địa phương, của đảng cướp CSVN, thì đám này dành cho Formosa khu tự trị để Tập đoàn Công ty này muốn làm gì thì làm. Ngày nay, dù cá chết từng lớp như vậy, mà đám lãnh đạo CSVN, mõm đầy Đo-la, nên trở thành á khẩu kiếm nơi trốn, không dám tìm nguyên cá chết để nói cho dân chúng biết. Chính Formosa và CSVN là đám cườp đã đánh trọng thương dân chúng Việt Nam. Chúng chính là thủ phạm mà Đức Giêsu nói trong Ngụ ngôn.

Thầy Tư tế như Gm.Đọc
không cứu kẻ trọng thương mà còn bao che cho lũ cướp.

Giám mục Đọc biết thuộc lòng Ngụ ngôn trên đây mà Đức Giêsu đưa ra trong Phúc Âm. Giám mục Đọc cũng không thể không biết rằng đám cướp CSVN ăn hối lộ và lãnh đạo CSVN chính là thủ phạm đánh trọng thương dân chúng, nhất là ngư dân, thuộc 4 tỉnh bắc miền Trung. Chung quanh hai Giám mục này, có một số Giáo dân như ông Vũ Linh Châu, tự coi mình là tri thức Câng giáo, nói những câu bợ đỡ “các đấng các bậc” đứng đầu Giáo Hội Công Giáo VN.

Giám mục Đọc chính là thầy Tư tế trong Ngụ ngôn, thấy người bị đánh trọng thương nằm bên lề đường mà đã né sang bên kia đường bỏ đi. Ngụ ngôn mà Đức Giêsu nói thẳng với Gm. Đọc rằng Giám mục thấy rõ dân các tỉnh bắc miền Trung, nhất là các con chiên Giáo phân Vinh đang bị trọng thương, nhưng Giám mục đã né sang phía bên kia đường và bỏ ra đi. Thực vậy, cá đã chết hàng loạt từ 4/4/2016, thế mà Giám mục không nói lên một tiếng. Phải đợi đến 30/4/2016, Giám mục mới ra một Thông Cáo nói đến Giáo dân bị trọng thương này. Nhưng những lời nói trong Thông Cáo không phải là an ủi hay tìm phương cách băng bó vết thương, làm cho Giáo dân mạnh khỏe lên, mà lại là đe dọa Giáo dân không được keu than sự đau đớn của những vết thương của mình cho đám cướp nghe thấy mà giảm việc đánh thêm nữa. Thông Cáo tỏ ra thân thiện và bao che cho đám kẻ cướp CSVN và Formosa. Tại sao Giám mục Đọc lại tiếm quyền các Giám mục khác trong Hội Đồng Giám Mục VN để bao che cho CSVN. Nếu Giám mục chối mình không phải là quốc doanh, thì người ta tất phải cắt nghĩa rằng việc Giám mục bao che cho kẻ cướp CSVN là hành động hối lộ tà quyền hiện hành nhằm mục đích chúng đồng ý cho Giám mục bước lên chức Hồng Y. Việc hối lộ tà quyền để bước lên chức vị Tôn giáo là hành động quá tồi tệ của một vị chăn chiên trong Giáo Hội.

Ông Vũ Linh Châu, tự coi như tri thức Công giáo và nịnh bợ “chủ chăn”

Sở dĩ chúng tôi nhắc ra trường hợp nịnh “chủ chăn” của nhà Trí thức Công giáo bởi vì còn có một số những Giáo dân tự coi mình là tri thức, nhân danh văn minh “đấu tranh bất bạo động” để hù dọa những cuộc đứng lên tranh đấu của quần chúng nói chung và của Giáo dân Công giáo nói riêng.

Thực vậy, trong Bài QUAN ĐIỂM thứ 2, chúng tôi trích dẫn ra câu viết hù dọa Giáo dân và bao che cho kẻ cướp CSVN+Fomosa:

“Trong lúc này, xin quý cha và anh chị em giáo dân, khi diễn tả những lo lắng và bức xúc của mình, tránh những hành động quá khích, dẫn tới xung đột, ảnh hưởng tới sản xuất, giao thông, vi phạm pháp luật.” (Trích Thông Cáo của HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VIỆT NAM, ký bởi Tổng Giám Mục BÙI VĂN ĐỌC, Chủ tịch HĐGMVN)

Ông Vũ Linh Châu đã viết công khai nịnh bợ câu viết hù đọa của Giám mục Đọc như sau:

HỘI ĐỒNG GÍAM MỤC VN:  
“…Trong lúc này, xin quí cha và anh chị em giáo dân, khi diễn tả những lo lắng và bức xúc của mình, tránh những hành động qúa khích dẫn tới xung đột, ảnh hưởng tới sản xuất, giao thông, vi phạm luật pháp…”
Xin được góp ý:
-    Trong một nước dân chủ, người dân có quyền phát biểu ý kiến của mình, nhưng cũng phải tôn trọng luật pháp, tài sản và quyền tự do của người khác.
-    Tại Mỹ và các quốc gia dân chủ, dân chúng đều được tự do biểu tình, nhưng nếu vi phạm luật pháp và tài sản công cộng cũng như tư nhân thì sẽ bị cảnh sát  bắt giữ ngay.
-    Hãy tiếp tục biểu tình bất bạo động để gửi cho mọi người, nhất là TT Obama trong dịp viếng thăm VN sắp tới, một thông điệp về trình độ nhận thức chính trị của người dân VN.
-    Đề nghị đồng bào cả nước, nhất là giới trẻ, cũng nên lưu ý tới lời nhắc nhở vô cùng quan trọng này của Hội Đồng GMVN.
-     Bạo động là mắc mưu của Việt Cộng và bọn tay sai thiển cận.
-    Yêu cầu Nhà Nước, Đảng CS và các cơ quan công lực VN cũng hãy chứng tỏ cho thế giới biết rằng quí vị cũng là những nguời văn minh và có học.
  Vũ Linh Châu.       

Chúng tôi phản hồi liền lại ông Vũ Linh Châu như sau:

VỀ HĐ GIÁM MỤC VN-FORMOSA
Kính Ông VŨ LINH CHÂU,

Giáo dân Công giáo biểu tình luôn luôn trật tự, chỉ có Công an và đám côn đồ do Nhà nước thuê đến làm bạo động lên đoàn biểu tình mà thôi.

Tại sao Hội Đồng Giám Mục VN không cảnh cáo CSVN đừng bạo động bằng vũ lực lên dân chúng, lên người Công giáo biểu tình ? Tại sao Hội Đồng Giám Mục VN khuyên là phải tôn trọng Pháp Luật ? Mà Pháp Luật nào ? Pháp Luật do CSVN độc tài muốn làm ra kiểu nào thì làm hả ?

Xin Ông và HĐGMVN trả lời lời cho biết:

=> Ai quá khích ? Công an và đám côn đồ CSVN hay Giáo dân Công giáo ?
=> Sản xuất gì ? Sản xuất của CSVN hay tài phiệt nước ngoài bóc lột sức lao động của dân Việt Nam ?
=> Giao thông nào ? Chẳng lẽ những đoàn biểu tình phải lội xuống ruộng mà đi, chứ không được đi trên đường mà Ông và HĐGMVN gọi là làm tắc nghẽn giao thông ?
=> Vi phạm Pháp Luật nào ? Luật biểu tình tụi CSVN chưa dám cho ra kia kìa ? HĐGMVN và Ông Vũ Linh Huy có nhớ câu CSVN tuyên bố: "Tao là Luật" không ? Luật Kangourou phải không ?
Ký tên: Nguyễn Phúc Liên

Những thầy Tư tế phải là những người sốt sắng đầu tiên băng bó vết thương, ngăn chặn đám cướp không được tiếp tục đánh trọng thương người nằm bên đường nữa, nhưng những thầy Tư tế này tỏ ra VÔ CẢM TRƯỚC ĐAU KHỔ & VÔ TRÁCH NHIỆM CỦA VỊ CHỦ CHĂN. Việc Vô Cảm & Vô Trách Nhiệm này là TỘI LỖI. Không những Vô Cảm & Vô Trách Nhiệm TỘI LỖI, những phát biểu mang tính hù dọa người bị trọng thương và bao che cho kẻ cướp còn bị coi như tòng phạm với tội ác của đám cướp CSVN + Formosa.

Những người “bạn thân cận”
của kẻ bị đánh trọng thương phải làm gì ?

Trong Ngụ ngôn, Đức Giêsu đã nói rõ người cứu giúp kẻ bị trọng thương nằm bên đường lại là một người Samari, nghĩa là người ngoại, không quen biết gì về người bị thương. Người Samari này chỉ vì tình nhân đạo giữa người và người mà cứu giúp, băng bó cho người bị thương, còn lo lắng đưa người bị thương về quán trọ để chữa trị cho lành hẳn những vết thương trong lâu dài.

Người Samari xa lạ chính là “bạn thân” của người bị trọng thương, chứ không phải là thầy Tư tế hay thầy Lê-vi. Những “bạn thân” nào đang lên tiếng hiện giờ và chữa vết thương cho dân các tỉnh bắc miền Trung và đặc biệt Giáo dân địa phận Vinh? Đó là những người đang xuống đường biểu tình tại Hà Nội, Sài Gòn, cũng như các Tỉnh, chứ không phải là các thầy Tư tế, Lê-vi như Giám mục Đọc hay một số tri thức Công giáo hùa nịnh những Giám mục thân Cộng.

Những bạn thân cận của nạn nhân miền Trung
là mọi người Việt quốc nội và hải ngoại

Nếu để đám cướp CSVN + Formosa còn nằm đó, thì những vết thương của dân nằm bên lề đường không bao giờ khỏi được, mà còn trở nên trầm trọng hơn, thậm chí đưa đến diệt chủng. Quần chúng mọi nơi phải đứng lên để đòi hỏi việc chữa lành vết thương trong lâu dài như chính người Samari đã làm. Quần chúng các nơi phải đứng lên đòi những điều sau đây để chữa lành bệnh lâu dài cho dân Việt Nam:

1)         Tại mỗi tỉnh đang bị cá chết, thiết lập một ỦY BAN THƯỜNG TRỰC đại diện cho Ngư dân, Dân buôn bán cá, Ngành Du Lịch, Khách sạn, Nhà Hàng ăn… để đấu tranh đòi Bảo đảm cho ngành nghiệp và đòi Bồi thường những thiệt hại. ỦY BAN THƯỜNG TRỰC này hướng dẫn, điều hợp cuộc đấu tranh của Dân mỗi tỉnh bị tai nạn cho đến thành công.

2)         Quần chúng Hà Nội, Sài Gòn va các Tỉnh đứng lên biểu tình hỗ trợ cho cuộc đấu tranh của chính những nạn nhân bị tàn phá, bệnh tật, thiệt hại tại mỗi tỉnh.

3)         Cuộc đấu tranh tại mỗi tỉnh bị tai nạn, được hỗ trợ từ các nơi, phải tìm ra những thủ phạm phá hoại môi trường, dẫn đến diệt chủng. Những thủ phạm này phải bị trừng phạt nghiêm minh va phải đền bù cho nạn nhân mỗi tỉnh.

4)         Từ vụ Vũng Áng, nơi thải rác độc quốc tế của Formosa, cuộc đấu tranh phải lan rộng ra toàn quốc mà những Công ty nước ngoài coi Lãnh thổ Việt Nam như một Bãi Rác Độc Thế giới của họ. Phải trừ khử một tà quyền độc tài, tham nhũng, ăn hối lộ để Việt Nam trở thành Bãi Rác Độc của Thế giới.

Những người bạn thân thiết nhất của nạn nhân miền Trung
là chính những Giáo dân thuộc Giáo phận Vinh

Tín hữu thuộc Giáo phận Vinh, những nạn nhân trực tiếp của vụ cá chết, thấy mình như bị bỏ rơi bởi những vị Lãnh đạo Tôn giáo  như Giám mục Đọc, Chủ tịch HĐGMVN, đã tự đứng lên cứu lấy mình, chữa trị những vết trọng thương. Trong Bài viết ngày 02/05/2016 dưới đầu đề GIÁO PHẬN VINH VÀ HÀNH TRÌNH "THOÁT LI" KHỎI HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VIỆT NAM, Tác giả Phạm Hải An đã phân tích về việc tự đứng lên cúu mình của Giáo dân địa phận Vinh. Chúng tôi trích đăng dưới đây (chữ nghiêng) ý chí tự cứu lấy vết thương của mình.

Ban Công lý & Hòa bình (Giáo dân) - Giáo phận Vinh đã ra bản thông báo trước Hội đồng Giám mục Việt Nam 03 ngày. Nghĩa là theo một cách xét đoán bình thường thì họ không cần đợi đến sự lên tiếng của một chủ thể lớn hơn để định hướng cho hành động của mình! Ban Công lý & Hòa bình Giáo phận Vinh là một bằng chứng cho thấy sự bất tuân của các chức sắc nơi đây đối với Hội đồng Giám mục Việt Nam. Trước tình trạng này, Ban Công lý và Hòa bình Giáo phận Vinh, với ý thức trách nhiệm của mình, yêu cầu nhà cầm quyền:

1.         Gấp rút thành lập một Ủy ban điều tra độc lập cấp Chính phủ, với sự cố vấn của các chuyên gia trong nước cũng như các cơ quan quốc tế có uy tín trong lĩnh vực bảo vệ môi sinh, để truy tìm nguyên nhân, đồng thời đưa ra những giải pháp thích đáng nhằm ngăn chặn thảm họa trong hiện tại và cả tương lai.
2.         Trong khi chờ đợi những giải pháp toàn diện, phải nhanh chóng áp dụng các biện pháp tạm thời để khắc phục thảm họa. Tạm thời ngưng hoạt động của các khu công nghiệp, các nhà máy đang thải chất thải ra biển. Hỗ trợ ngư dân, hộ gia đình nuôi trồng thủy hải sản, làm muối và các doanh nghiệp để họ có cuộc sống ổn định và duy trì nghề nghiệp của họ. Xử lý xác cá chết một cách an toàn, đúng quy trình và ngăn chặn việc phát tán nguồn thực phẩm độc hại này.
3.         Làm rõ trách nhiệm và xử lý nghiêm minh đối với các tổ chức, cá nhân có liên quan trong việc gây ra thảm họa này".

Nếu các như Giám mục Đọc, một số Giáo dân tự coi là tri thức Công giáo nịnh Lãnh đạo thân Cộng đã hành động như các thầy Tư tế VÔ CẢM & VÔ TRÁCH NHIỆM TỘI LỖI, thì nay hãy trở về với  quần chúng Việt Nam để cùng nổi dậy chữa lành những vết thương trong lâu dài cho dân Việt đã bị lũ cướp CSVN + tài phiệt nước ngoài gây ra !

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 12.05.2016

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 26.05.2016. Cập nhật 29.08.2016. Cập nhật 22.09.2016
Facebooks :  (1) Phuc Lien Nguyen  & (2) Tudan Tudodanchu
Chú thích :Một số người vì phe nhóm, đã cố tình viết lệch lạc về Lý Lịch của tôi, nên tôi xin phép cho ở đây cái Link Lý Lịch NGUYỄN PHÚC LIÊN như sau :  http://www.viettudan.net/36984/index.html


__._,_.___

Posted by: NGUYEN PHUC LIEN <

No comments:

Post a Comment

Nhân quyền và bạo quyền

VTV-[Trang Lê Mới Nhất] chửi từ nhà ra phố, Trọng Lú sợ vỡ mật

https://www.youtube.com/results?search_query=Trang+L%C3%AA+%28B%C3%A0+Ngo%E1%BA%A1i%29

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-19/11/2024

Popular Posts

My Blog List