Có
hay không một nghĩa cử đẹp?
Nguyễn Dư
- Mấy ngày qua công luận râm
ran về việc bà đệ
nhất
phu nhân Mỹ đi công du qua mấy nước Bắc
á.
Rồi
tự
nhiên
khi đến
cửa
ngõ
Việt
Nam mở toang ra để chào đón khách quí thì bà lại không vào! Điều này khỏi cần nói
ra thì ai cũng rõ nguyên nhân. Đối
với
cái
đám chóp bu đảng
cộng
Ba Đình thì đó là một một cái tát vào mặt, đau lắm, nhục lắm chứ!
Đau cỡ
nào,
nhục
cỡ
nào
thì
còn
tùy
thuộc
vào
sự
hiểu
biết,
phẩm
cách,
cảm
nhận
của
mỗi
con người. Đương nhiên là sẽ không ai giống ai Thí
dụ
như ông
chủ
"tịt" Trần Đại Quang "thấy
sang bắt quàng làm họ", nói nịnh người Mỹ là Việt Nam và Mỹ quan hệ
với
nhau có bề dày lịch sử lâu dài; rồi nào là bác của ông đi tìm đường cứu nước đã từng ghé qua Mỹ; bác của ông đi giải phóng dân tộc, là danh nhân văn hóa
thế
giới...
Mở
mồm
ra là ông ăn nói văng mạng để
lòi
ra cái ngu dốt. Những điều
ông
nêu,
dân
cư
mạng
biết
rõ tỏng tòng tong về bác của
ông
hết
rồi,
chỉ
có ông
là
không
chịu
hiểu
biết!.
Thì
thử
hỏi
với
cái
đầu óc
như
thế,
không
biết
ông
có
nhục
hay không trên cương vị là người đứng
đầu đại diện
nước chủ nhà mà khi khách đi tới
cửa
lại
quay lưng?
Bà tổng
thống
Mỹ
không
đến Việt
Nam, còn một nguyên nhân nữa là khi bà nhận được bức thư cầu cứu con của Mẹ Nấm,
trong đó có những lời lẽ thống thiết, đau lòng thì bà không thể nào dự tiệc tùng chiêu đãi, nâng ly, chúc tụng trên
sự đau
khổ
của
hai đứa
trẻ
thơ
vô
tội.
Thà để bà đi đâu đó chơi cho khuây khỏa. Đó là lòng tự trọng đối
với
trẻ
con, một đạo
đức tối
thiểu
của
một
con người mà phải ý thức, tỉnh táo mới có.
Không phải
ngẫu
nhiên
mà
vợ
chồng
tổng
thống
Mỹ
nhắc
về
lịch
sử
hai Bà Trưng chống giặc ngoai xâm. Trước đó bà
tổng
thống
Mỹ đã từng vinh danh nhiều người, trong đó có mẹ
Nấm
là
một
người đàn bà can đảm.
Dĩ
nhiên,
họ
không
phô
trương hay đề cập về nhân quyền của mỗi nước kể cả Việt Nam; không cần nói
nói
ra nhưng người ta cũng ngầm hiểu rằng vấn đề
này
họ
cũng
đã quan tâm trong khả năng, có chừng mực như những đời
tổng
thống
trước. Nhưng mỗi người có mỗi cách hành xử khác nhau.
Chúng ta
thấy,
những
tù
nhân
lương tâm trước đây được người Mỹ cưu mang, bảo trợ là
nhờ
không
ít
công
lao của những người người Việt có tấm lòng hướng về quốc gia, dân tộc. Lần
này,
trường hợp của Nguyễn Ngọc Như Quỳnh cũng không ngoại lệ.
Và hơn
thế
nữa,
với
bức
thư
thống
thiết
hai đứa
trẻ
thơ đi
cầu
cứu
một
người gọi là đệ
nhất
phu nhân của một cường quốc có tấm lòng yêu mến trẻ con; rồi qua cách
cư
xử
của
bà đối với
nhà
cầm
quyền
Việt
Nam như chúng ta thấy, thì liệu
trong tương lai, lương tâm có
cho phép bà muối mặt làm ngơ với hai người con của
Mẹ
Nấm?
Hãy
chờ
xem.
17/11/2017
Nguyễn Dư
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền