---------- Forwarded message ---------
From: Nguyen San
To: Yksg6774 Google groups <
From: Nguyen San
To: Yksg6774 Google groups <
DA
TRẮNG, DA ĐEN?
Bài viết rất hay. Cố
gắng đọc và suy gẫm để làm cho mình có giá trị.
Ai là
người giải phóng người nô lệ da đen?
Ai là
người bầu chọn người da đen lên làm tổng thống?
---
Sự thật
là không có người da đen nào có thể tự giải phóng cho mình, mà chính người da
trắng đã đấu tranh với "chính mình" để giải phóng người da đen ra khỏi
kiếp nô lệ. Chính những lá phiếu của người da trắng đã bầu chọn người da đen
tên OBAMA làm Tổng thống nước Mỹ. Nếu không có lá phiếu người da trắng người da
đen vĩnh viễn sẽ không có cơ hội.
Chính
người da trắng văn minh đã cầm súng chiến đấu sống chết với … người da trắng và
đấu khẩu không khoan nhượng trên các diễn đàn, mặt trận chính trị, tôn giáo và
văn hoá để giải phóng cho nô lệ da đen.
Người
da đen sẽ không bao giờ có được thành công về thể thao, âm nhạc, khoa học … lừng
lẫy như hôm nay nếu người da trắng Mỹ không chiến đấu sống còn, bền bỉ lâu dài
để nâng tầm ảnh hưởng của họ, mở con đường hoan lộ, lăng xê cho người da màu. Số
phận của họ cũng sẽ giống như Tân Cương, Duy ngô Nhĩ...
Khi
người ta thất bại trong cuộc sống riêng, nghèo khổ, không đạt thành ý nguyện, lại
không chịu nhìn lại lỗi lầm chính mình, họ sẽ tìm một đối tượng để đổ toàn bộ
trách nhiệm và lỗi lầm cho người khác; đó là tâm lý chung của con người bất kể
màu da. Nhất là những người không có chí tiến thủ.
Và đối
tượng đang bị kỳ thị, đổ lỗi đó là những người giàu có, thành công và xinh đẹp…
"da trắng", sự kỳ thị cố hữu hay cũng có thể nói là sự ganh ghét.
Tất
nhiên là không tránh khỏi sự kỳ thị màu da của một số người da trắng ít ỏi
nhưng nhìn chung, đất Mỹ không có chuyện kỳ thị da màu vì "Luật pháp bảo vệ
họ" và lại càng không phải là một Chính sách phân biệt đối xử của chính phủ
có một TT là OBAMA. Nên nhớ một chuyện khác nữa là Black Life Matters xuất hiện
sau khi Mỹ bắt đầu có TT là da đen.
Trong
2 nhiệm kỳ của mình OBAMA đã cho nhập tịch 800.000 dân da đen Somali, đồng thời
cho di dời các hãng xưởng công nghệ cao, việc làm của người Mỹ sang Trung Quốc.
Năm
2009, sau 1 năm ông Obama lên làm Tổng Thống. Tại Seattle đã xảy ra hai vụ người
da đen giết cảnh sát cách nhau trong 2 tháng. Lần thứ nhất 4 người cảnh sát
đang ngồi uống coffee trong tiệm, sau một đêm làm việc bị bắn gục với cự ly gần
bởi anh chàng Mỹ đen, 4 người cảnh sát đó chết để lại 9 đứa con thơ.
Hai
tháng sau, 2 cảnh sát đi tuần trong đêm lễ Halloween, đang ngồi trong xe, anh
chàng Mỹ đen đến từ phía sau bắn chết 1 cảnh sát. Vì sao họ phải chết như vậy?
Họ hy sinh vì điều gì?
Chúa
chỉ giúp những ai biết tự giúp mình trước. Người da đen đến Mỹ khi nước Mỹ bắt
đầu lập quốc, trước người Việt rất nhiều và các sắc tộc khác nhưng họ đã rất chậm
chạp không cần cù, nhạy bén trong việc giúp chính mình để các sắc dân khác qua
mặt kể cả người Việt và chỉ biết đổ lỗi cho chính phủ hay người khác ( người
giàu da trắng). Số phận của họ sẽ không thay đổi nếu không tự nhìn lại mình mà
cứ đổ lỗi cho thằng "Tây lông da trắng", "mắt xanh, mũi
lõ", cho tư bản, thực dân, đế quốc, hậu quả chiến tranh...mãi được.
Trời
đã từng thương người da đen. Cho họ rất nhiều cơ hội cũng như người Việt Nam
ta. Nhưng vì họ quá ích kỷ, không thương nhau, thương lấy chính họ, đồng bào của
họ.
Nếu họ
có thể trở thành một dân tộc nô lệ cũng đành chịu, họ đã không tự cứu lấy chính
mình một cách đúng đắn. Họ từ bỏ dân tộc mình.
Rủ
nhau đi ăn cướp tập thể, lợi dụng chết người để ăn vạ, chụp mũ, ăn cắp , lấy thịt
đè người không phải là cách để "sánh vai với cường quốc", bớt man di
mọi rợ trở nên văn minh hơn, chiến thắng được người da trắng hay giải phóng được
nước Mỹ.
Khi họ
đã biết mình sai quấy thay vì nhận lỗi, nhìn thẳng vào sự thật để sửa chữa lỗi
lầm, họ lại một lần nữa tận dụng cơ hội, tham lam lấy mũ che tai, lấy tay che mắt
tự dối người, gạt mình để được cướp bóc nhiều hơn, lâu hơn nữa gây thêm nhiều tội
ác và tàn phá xã hội của chính con cháu họ đang sống và sẽ tiếp nhận lấy nó
trong tương lai.
Họ đã
đang và sẽ là những kẻ tha phương cầu thực, tự biến mình trở thành một dân tộc
vong ân bội nghĩa, tàn phá chính nơi mà cha ông của họ đã dám hy sinh cả mạng sống,
đi bộ hàng nghìn cây số qua biên giới tìm mọi cách để đưa họ vào nước Mỹ, thoát
khỏi chế độ độc tài mọi rợ, đến đất nước văn minh của người da trắng mong một
ngày sẽ hạnh phúc hơn.
Rồi họ
sẽ càng bị thế giới kỳ thị, khinh bỉ… họ đáng bị như vậy ngàn lần...
Đừng để
mọi người trên thế giới nghĩ rằng người da trắng thì xây dựng, thương yêu, còn
người da màu thì hưởng thụ, chia rẽ và đập phá.
Đừng
bao giờ sai lầm một lần nữa khi cầm lá phiếu trên tay nếu không muốn bị họ giải
phóng.
Mong rằng
người Việt hải ngoại không tát nước theo mưa, vùng lên làm cách mạng ở đất nước
đã cưu mang, tái sinh ra mình lần thứ 2 để dẫn dắt, lãnh đạo nước Mỹ tiến lên …
thiên đường Xã Hội Chủ Nghĩa.
Mai
Khôi làm ơn đừng qua đó mà hô hào GIẢI PHÓNG nước Mỹ ! Về Việt Nam mà giải phóng
dùm cái não trạng của "các Bác" lãnh đạo ấy nhé!
Hilary
Nguyen
———————
Police
Officers of America
Có bản
dịch tiếng Việt ở dưới bài.
Quý bà
con thân hữu nghĩ gì sau khi đọc ?
|
June
20020
"I
have pulled dead, mangled bodies from cars.
I have
lied to people as they were dying.
I said
you are going to be fine as I held their hand and watched the life fade out.
I have
held dying babies. Bought lunch for people who were mentally ill and haven't
eaten in a while.
I have
had people try to stab me. Fought with men trying to shoot me.
I've
been attacked by women while I was arresting their husband who had just
severely beat them.
I have
held towels on bullet wounds.
Done
CPR when I knew it wouldn't help just to make family members feel better.
I have
torn down doors, fought in drug houses. Chased fugitives through the woods.
I have
been in high-speed car chases.
Foot
chases across an interstate during rush hour traffic.
I have
been in crashes. Been squeezing the trigger about to kill a man when they came
to their senses and stopped. Waded through large angry crowds by myself.
Drove
like a madman to help a fellow officer. Let little kids who don't have much sit
in my patrol car and pretend they are a cop for their birthday.
I have
taken a lot of people to jail. Given many breaks. Prayed for people I don't
even know. Yes, and at times I have been "violent" when I had to be.
I have been kind when I could. I admit I have driven to some dark place and
cried by myself when I was overwhelmed.
I have
missed Christmas and other holidays more than I wanted to.
Every
cop, I know has done all these things and more for lousy pay, exhausting hours,
and a short life expectancy.
We
don't want your pity, I don't even ask for your respect. Just let us do our
jobs without killing us”.
Thank
You Police Officers of America
— Việt
dịch —
“Tôi
đã kéo người chết, cùng những mãnh thi thể của họ ra khỏi những chiếc xe.
Tôi đã
nói dối với người gặp tai nạn và đang sắp chết rằng: anh / chị sẽ không sao
trong khi nắm tay và nhìn cuộc sống của họ đang mờ phai.
Tôi đã
ôm thi thể của những em bé. Mua đồ ăn cho người tâm thần đã không ăn trong vài
ngày.
Đã có
người muốn đâm tôi. Và tôi cũng đã chiến đấu với người muốn bắn mình.
Tôi đã
bị những người phụ nữ tấn công khi đang còng tay các ông chồng vừa mới bạo hành
họ.
Tôi đã
dùng khăn đè lên những vết thương để cầm máu vì bị đạn bắn.
Đã thực
hiện sơ cứu CPR cho nạn nhân mặc dầu biết rõ nó đã không còn giúp ích gì, nhưng
việc đó sẽ làm cho thân nhân của họ cảm thấy có hy vọng.
Tôi đã
phá tung những cánh cửa, và chiến đấu ở những nơi bọn tội phạp giao dịch hàng
quốc cấm.
Tôi đã
rượt đuổi bọn tội phạm bằng xe với tốc độ cao, cũng như chạy bộ đuổi theo chúng
băng qua xa lộ trong giờ cao điểm.
Tôi đã
nhiều lần bị đụng xe. Đã móc ngón tay chuẩn bị xiết cò để giết một gã đàn ông,
may thay hắn đã kịp thời dừng gây án.
Tôi đã
một mình lội ngược dòng làn sóng người phẫn nộ.
Tôi đã
lái xe như điên để mong có thể kịp thời cứu lấy đồng đội của mình. Tôi cũng lái
những chú nhóc trên xe của mình, và một mặt cũng giả đò xem chúng là cảnh sát
vì hôm đó con người ta sinh nhật.
Tôi đã
bắt nhiều người vào tù, và cũng tha rất là nhiều.
Đã nhiều
lần cầu nguyện cho những người tôi không hề quen biết.
Vâng,
có những lúc tình thế bắt buộc tôi phải dữ dội, và tôi cũng rất tử tế khi có thể.
Tôi
thú nhận đã có lúc tôi phải chạy đến nơi tối tăm để khóc một mình khi mọi việc
vượt quá sức chịu đựng.
Tôi đã
không thể đón nhiều lễ Giáng Sinh và những ngày lễ quan trọng với gia đình như
mình mong muốn.
Tất cả
những nhân viên công lực mà tôi biết đều phải chịu đựng những điều tương tự hoặc
hơn thế nữa trong khi nhận mức lượng không tương xứng với nhiều giờ làm việc đến
đuối cả người, và cuộc sống được biết sẽ ngắn ngủi.
Chúng
tôi không cần sự thương hại, và cũng không đòi hỏi ai phải tôn trọng mình cả.
Chỉ cần để chúng tôi thực thi công lý và đừng giết chúng tôi.
--
You received this message because you are subscribed to the Google Groups "Bat Tien - Sydney Australia" group.
To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to battien2008+unsubscribe@googlegroups.com.
You received this message because you are subscribed to the Google Groups "Bat Tien - Sydney Australia" group.
To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to battien2008+unsubscribe@googlegroups.com.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền