FYI
Nmh
"Tuấn và Tiến nhìn đồng hồ, đã hết 1 tiếng gặp. Tuấn chậm
rãi" Chiều nay tụi anh về VN lại, em có cần tiền hay cần gì giúp đỡ không
?".
Tôi trả lời " Cảm ơn
anh, tôi đã nói dứt khoát không lấy gì của cộng sản mà. Ngoaì ra tôi muốn nói NẾU
CÁC ANH SỐNG LÀM TAY SAI CHO ĐỘC TÀI, LÚC DÂN VÙNG LÊN, BỌN CHÓP BU NÓ TRỐN ĐI,
CÁC ANH SẼ BỊ LĨNH ĐỦ ĐÓ. LIỆU MÀ SỐNG CHO ĐÀNG HOÀNG"." ĐCH
HỒI KÝ ĐẶNG CHÍ HÙNG Phần 11.
Các phần khác trên FB ĐCH và baovecovang20
Câu Chuyện kể lại !
Ngày đầu tiên gặp an ninh cộng sản trên đất Thái
Ngày 12/12, chiều thứ 5 mình bị cảnh sát Thái Lan bắt tại nhà trọ theo
lệnh truy nã của cộng sản VN.
Ngày 13/12/2013, trưa thứ 6, hai an ninh cộng sản Việt Nam tên Tuấn
và Tiến mặc thường phục vào gặp mình lúc 12h trưa. Giờ thăm gặp là 1 tiếng vì
2h chiều phải ra toà an di trú tại Ratchada để nọp 200 USD tiền cư trú bất hợp
pháp tại Thái (Do trốn cộng sản thì lấy đâu giấy tờ).
Tuấn và Tiến đi kèm cùng 2 phóng viên có máy ảnh. Tuấn chừng 55 tuổi,
Tiến chừng 30 tuổi. Hai phóng viên khá trẻ. Cảnh sát Thái dẫn mình ra chỗ thăm
gặp riêng có ghế ngồi bên cạnh sân thăm nuôi. Mình cởi trần, mặc quần jean và
đi chân đất.
Tuấn bắt tay và nói: "Hùng dạo này gầy hơn lúc ở VN nhỉ".
Mình cười "Sống với cộng sản không nổi thì phải gầy hơn chứ a, biết nhau
quá rồi đúng không anh ?". Mình cũng bắt tay lại.
Tuấn tỏ ra là tay an ninh cáo già vì nhiều tuổi, có kinh nghiệm nên
bình thản "Anh là Tuấn, đây là anh Tiến, bọn a từ bộ công an muốn nói chuyện
với em về chuyện của em". Mình nói "Tôi không có tội gì, các anh cứ
nói đi".
Tuấn nói tiếp" Em bây giờ có hai tội, tội thứ nhất là lật đổ
chính quyền , tội thứ hai là chuyện nợ thuế của công ty vợ cũ của em".
Mình nói " Thứ nhất, tội lật đổ là tội chẳng có tội vì đây là trò mèo của
các anh. Thứ hai, tôi không làm bất cứ một chuyện gì, chức vụ gì, nhiệm vụ gì
trong công ty của vợ cũ tôi. Tỗi cũng không liên lạc với cô ta 4 năm qua (tính
đến 2013) thì tôi chẳng có việc gì phải nhận tội ".
Tiến trẻ người, háo thắng đứng dậy kêu phóng viên lại chụp ảnh. Tôi
nói "Đây là đất Thái, các anh muốn chụp ảnh tôi cần đồng ý của tôi và cảnh
sát Thái và tôi muốn gặp luật sư của tôi. Cho đến giờ phút này tôi có quyền
công dân để từ chối chụp ảnh". Tiến gằn giọng "Mày thích giở thói
ngông nghênh à, về Việt Nam thì mày nhừ xương". Mình đã xác định chết là
cùng với tụi nó nên nói "Đừng doạ nhau, cứ đem về được đi rồi tính, thứ
hai là đây là đất Thái, đừng tỏ ra mất dạy như vậy".
Tuấn kinh nghiệm nên yêu cầu Tiến bình tĩnh.
Tuấn nói "Em không nhận tội cũng được, giờ anh có bản ghi lời
khai ở đây em tự điền vào nhé ". Mình bảo" Tôi không có tội sao phải
nhận mà khai". Tôi không khai gi cả. Tuấn ngồi lưỡng lự một lúc rồi nhún
giọng " Vậy thôi anh đưa em tờ giấy trắng em tự viết lý lịch em vào. Mình
tiện thể chơi luôn nói " Ok, e đồng ý khai lý lịch bản thân nhưng anh tự
ghi, em không viết gì". Tuấn đành đồng ý ghi lý lịch mình và thân nhân.
Mình sau đó yêu cầu tự tay ghi cuối cùng 1 dòng" Tôi không có tội gì tại
Việt Nam", Tuấn phải đồng ý và tôi ký tên.
Vậy là buổi gặp 1 tiếng của Tuấn và Tiến đầu tiên vô ích với chúng.
Khi về Tuấn nói "Nếu Hùng cần tiền và đồ đạc thì tụi anh sẽ đưa cho cảnh sát
Thái mua cho em, tiền đưa em tiêu". Mình cười "Cảm ơn anh nhưng tôi
không nhận tiền của cộng sản đâu ".
Hai giờ chiều tôi ra toàn án di trú Ratchada đóng tiền phạt cùng 2
cảnh sát Thái. Anh Trần Quốc Hiền và cháu Long đến đóng tiền, đưa 1 ba lô quần áo,
thuốc lá cho mình.
Tối hôm đó, đang ở phòng 15 A (Phòng cho người mới bị bắt) khoảng 6h
tối thì được cảnh sát Thái mở cửa cho ra, đi vào phòng trực của cảnh sát Thái.
Một người đeo kính, gầy cao, khá trẻ đang ngồi tại đó cùng ông Giám đốc trại
giam I.D.C. và vài cảnh sát Thái.
Tôi đi vào và chào bằng tiếng Anh, tay đó cười nói tiếng Việt và tự
giới thiệu là Trần Mạnh Hùng, bí thư thứ nhất đại sứ quán Việt Nam tại Thái Lan.
Hùng cười nói "Anh cũng tên Hùng, anh không biết Hùng chống đối
chế độ thế nào nhưng anh ở đây giúp người Việt Nam. Hùng cần gì không ?, có nhờ
anh giúp gì không?.". Mình nói "Tôi cảm ơn anh, nhưng tôi không cần
gì, tôi và anh không cùng quan điểm chính trị nên nói gì cũng không cần lúc
này". Hùng tỏ vẻ cảm thông "Biết đâu anh ở trường hợp Hùng anh cũng
làm như Hùng thì sao?".
Tôi không muốn nói gì cả, Hùng nói vậy ý em có định đi tị nạn không.
Tôi nói, một là tôi ở lại tù Thái cả đời, hai là tôi đợi UN đưa tôi đi tị nạn
nước nào cũng được chứ không về VN. Nếu về VN thì tôi sẽ tự tử vì tôi không sống
chung với các anh được.
Vị tướng Thái được Hùng phiên dịch qua tiếng Thái xen vào đe doạ tôi
(Hùng dich lại)" Một là mày ở đây cả đời, hai là về VN, mày không đi đâu được,
mày bị công an Việt Nam nói mày rất nguy hiểm cho chính phủ VN". Tôi cười và
không trả lời.
Hùng tiếp" Gần đên tết Ta rồi, mấy nữa anh gưi bánh trưng vào
cho em nhé". Mình nói "Đã nói cảm ơn anh, tôi không nhận đồ của cộng sản".
Hùng thấy thái độ của tôi nên quay sang đánh lạc hướng " Bà
em bỏ tiền 40 nghìn đô la xây tượng Bác Hồ mà sao em lại nói xấu Bác".
Mình trả lời "Bà tôi là bà tôi, tôi là tôi. Anh có lây vợ giống bố anh
không ? Mỗi người 1 khác. tôi là tôi".
Hùng đành im lặng và sau đó đành đi về trong thất vọng.
hết ngày đầu tiên trong tù Thái gặp họ nhà sản. (Còn tiếp)
P/s: Mình có bà (em ông nội) qua Thái từ năm 1945, trở thành người
Thái, sống ở Chieng Mai. Bà nghe theo lời kêu gọi của cộng sản thành VK yêu nước.
Bà bỏ tiền về VN xây tượng Hồ Chí Minh. Bà đã mất cách đây vài năm. ĐSQ VN tại
Thái biết rõ về Bà.
ĐCH
***
Câu chuyện kể lại !
Lần thứ hai đối diện an ninh cộng sản Việt Nam trên đất Thái.
Đêm thứ 6 sau khi ra toàn di trú Ratchada về, đêm đó ngủ yên được một
chút vì quá mệt sau hai ngày không ăn uống. Gặp được anh Hiền và cháu Long, thấy
họ bình yên làm mình cũng vui.
Trưa ngày thứ 7, ngày 13/12/2013. Theo lệ thì I.D.C không có thăm nuôi,
gặp gỡ ngày thứ 7. Tuy nhiên công an cộng sản VN thì khác, trường hợp đặc biệt
nên họ đã vào đòi gặp tôi vào lúc 12h trưa ngày thứ 7. Cảnh sát Thái khá thân với
ĐSQ CSVN tại Thái vì ngày nào cũng có người VN bị bắt vào tù Thái vì lao động bất
hợp pháp.
12h15 phút trưa tôi được dẫn ra chỗ thăm gặp ngày hôm trước. Lần này
mặc quần sọc, cởi trần, đi chân đất. Vẫn là Tuấn và Tiến đến gặp tôi. Tuấn vẫn
tỏ ra nhã nhặn hơn, bắt tay tôi và nói " Em nên ký vào giấy thông hành để
về nước, chuyện em sai hay đúng thì sẽ có toà án xử. Anh nghĩ với quan hệ của
em và gia đình em thì em sẽ bình yên vì anh nghĩ chỉ cần em không chống đối đảng
và nhà nước thì mọi thứ trở lại bình thường". Tôi vặn " Anh nói đúng
sai chưa rõ, vậy tại sao các anh truy nã tôi. Tôi không có tội mà truy nã thì
chuyện hài hước quá !".
Tuấn trả lời có lẽ là hơi lố "Tại vì em không ở Việt Nam gần
1 năm qua nên tụi anh phải tìm, phải truy nã". Tôi cười " Có bao người
VN đi vắng khỏi nước chứ riêng tôi đâu, sao truy nã tôi ?". Tuấn im lặng.
Ngày hôm qua Tiến hung hăng, nhưng chắc được Tuấn dặn nên hôm nay nhã
nhặn hơn " Em nên quay về VN vì nhà nước không muốn làm khó em nếu em
không chống nhà nước. Em có thây tiếc rẻ những gì em đã có mà người khác mơ
cũng không có không ?". Mình trả lời "Cảm ơn anh ! Với tôi tiền tài
chẳng là gì, tự tay tôi làm ra, không cướp của ai thì tôi cũng chẳng quan tâm
nó mất. Đối với tôi thì cộng sản là kẻ thù".
Tuấn nói chen vào" Em có nghĩ đến cha mẹ, vợ con không
?". Tôi nói " Cha mẹ và vợ tôi, anh em tôi đã từ bỏ tôi từ rất lâu vì
tôi dám đứng lên chống lại cộng sản. Họ có đường của họ, tôi có đường của
tôi".
Tuấn tiếp" E không nghĩ là em đi rồi sẽ không về VN được nữa
?". Mình bắt được sóng là tụi nó bắt đầu thấy yếu thế nên tương luôn
"Các anh ca ngợi Hồ Chí Minh yêu nước, không cần vợ con, cha mẹ đi tìm đường
cúu nước. Giờ tôi cũng bắt chước đó , sao các anh lại ngăn tôi ?"
Tiến trả lời" Bác Hồ làm gì có vợ con hả em". Như biết
được trò lố của chúng, mình tiếp" Vậy Nông thị Xuân, Nông Thị Ngác là ai?
Tăng Tuýết Minh, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tiến Trung là ai ? Mà không phải tôi nói
đâu nhé, báo Tàu nó nói. Anh giải thích đi ".
Hai tên Tuấn, Tiến im lặng vì chúng lấy gì mà chối bỏ sự thật. Chúng
chuyển sang tiếp " Nhưng còn cả tương lai tươi sáng em đang có phía trước thì
em cũng bỏ đi sao ".
Mình tiếp" Xin lỗi 2 anh ! Hoàng Sa - Trường Sa đã bị cộng sản
bán., giờ cả nước sắp mất vào tay Tàu. Các anh còn ngồi đó mà nghĩ tương lai bản
thân sao?".
Tuấn nói "Làm gi có chuyện bán nước hả em ". Mình nói
" Vậy thằng nào ký công hàm 1958 giao Hoàng Trường Sa cho Tàu ?"
Tuấn trả lời " Chuyện đó không phải bán nước. Lúc đó Hoàng
Sa, Trường Sa là của VNCH".
Tôi trả lời " VNCH là có phải là VN không ?".
Tiến nói " Đúng, nhưng ông Phạm Văn Đồng nói ngoại giao thôi
". Mình cười" Tôi hỏi anh, nếu có thằng nào nó nói vợ anh là vợ nó,
anh lại trả lời nó là ĐÚNG, vậy anh có là thằng bán vợ không?". Hai thằng
im lặng .
Tuấn và Tiến nhìn đồng hồ, đã hết 1 tiếng gặp. Tuấn chậm rãi"
Chiều nay tụi anh về VN lại, em có cần tiền hay cần gì giúp đỡ không ?".
Tôi trả lời " Cảm ơn anh, tôi đã nói dứt khoát không lấy gì của
cộng sản mà. Ngoaì ra tôi muốn nói NẾU CÁC ANH SỐNG LÀM TAY SAI CHO ĐỘC
TÀI, LÚC DÂN VÙNG LÊN, BỌN CHÓP BU NÓ TRỐN ĐI, CÁC ANH SẼ BỊ LĨNH ĐỦ ĐÓ. LIỆU
MÀ SỐNG CHO ĐÀNG HOÀNG".
Nếu ở VN thì chúng có thể đã đánh tôi thừa sống, thiếu chết. Nhưng
ở đất Thái nó im lặng vì không làm gì được.
6h tối thứ 7, mình được chuyển lên phòng 7 ở chung với Tây trắng mất
passport.
7h tối, cảnh sát Thái quẳng vào phòng cho mình 1 tập giấy thông hành
photo có đủ thông tin, hình ảnh của mình. Nó nhắn mình ĐSQ VN nói nếu mình muốn
về nước thì ký vào rồi đưa lại cho nó.
Một đêm nữa trong tù Thái bắt đầu...
Còn tiếp...
Đặng Chí Hùng
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Nhân quyền và bạo quyền